Chương 898 - Về sau (14)
Giang Ly Thành há hốc miệng, lần này cũng chưa kịp phát ra âm thanh gì, Tống Tương Tư liền dứt khoát lanh lẹ nói tiếp: “Về sau Tiểu Đậu Đỏ cũng có nhiều chỗ cần dùng tiền, đối phương đưa cho em chi phí phát ngôn, mặc dù so với trước kia thấp hơn rất nhiều, nhưng mà bây giờ đối với em mà nói, cũng là một số tiền lớn, cũng đủ để cho em và Tiểu Đậu Đỏ chi tiêu tiết kiệm cả đời, dù sao ba của em bị bệnh cũng không biết khi nào mới hết được, cho nên nhân dịp này, em muốn chộp lấy hợp đồng quảng cáo kia.” dienndnle,qu.y don
“Tống Tương Tư em biết rõ là tôi đang muốn nói chuyện gì với em mà?” Nhiều lần bị chặn họng không nói được một câu hoàn chỉnh, giọng nói của Giang Ly Thành nhịn không được có chút tức giận.
“Nếu như lần này em bận quay phim chụp hình quá, không chăm sóc được Tiểu Đậu Đỏ, thì làm phiền anh chăm sóc giúp, cám ơn nhiều.” Tống Tương Tư vừa nói vừa đứng lên, cầm lấy một cánh tay của Giang Ly Thành, lôi kéo anh ta tới trước cửa, mở cửa phòng ra: “Được rồi, đi đi, thời gian không còn sớm, anh cũng nên đi sớm một chút, em cũng cần nghỉ ngơi rồi.”
“Tống Tương Tư, em. . . . . .” Lời nói của Giang Ly Thành còn chưa nói xong, Tống Tương Tư đã trực tiếp đẩy anh ra khỏi cửa, sau đó không nói hai lời liền đóng cửa lại “Rầm” một tiếng. dienndnle,qu.y don
Ngăn cách bởi cánh cửa, Tống Tương Tư tinh tường nghe được giọng nói tức giận của Giang Ly Thành, sau đó là tiếng thang máy mở ra kêu lên một tiếng leng keng, rồi sau đó cả căn phòng liền rơi vào im lặng.
Tống Tương Tư đứng ở trước cửa một lát, rồi rón rén đi vào phòng ngủ, cô nhìn Tiểu Đậu Đỏ đang ngủ say trên giường, sau đó đi lại ban công phòng ngủ.
Mở cửa ra, Tống Tương Tư nằm trên lan can, nhìn nhà nhà dưới lầu đang bật đèn điện, ánh mắt không tự chủ nhớ lại cảnh gặp gỡ Hứa Gia Mộc lúc chiều.
Nhìn thấy anh so với ba năm trước xem ra chững chạc hơn rất nhiều, tóc cắt ngắn, lộ ra cái trán anh tuấn, ăn mặc cũng không mặc những bộ quần áo thời thượng như trước, mà mặc bộ đồ tây đi giày da, làm nổi bật lên vóc người cao lớn.
Ánh mắt của anh so với trước kia thâm trầm hơn rất nhiều, từng cử động cũng rất cẩn trọng và chững chạc.
Thời gian ba năm ngắn ngủi, vậy mà anh biến thành một người đàn ông trầm tĩnh, dường như không tìm thấy sự sáng chói và bất cần quyến rũ của anh trước đây nữa.
Gia Mộc, Hứa Gia Mộc.
Nghĩ đi nghĩ lại, đáy lòng Tống Tương Tư cảm thấy đau đớn không có cách nào khống chế được, giống như có người cầm dao cắt vào người cô, khiến cho máu chảy đầm đìa, thê thảm tới mức không dám nhìn.
Công ty quảng cáo mỹ phẩm đàm phán công việc với Tống Tương Tư, La tổng là người phụ trách, nhưng khi Hứa Gia Mộc biết Tống Tương Tư nhận hợp đồng quảng cáo này, thì liền yêu cầu chuyện hợp đồng với Tống Tương Tư để cho anh phụ trách.
La tổng nghe được câu này, vẫn còn rất kinh ngạc, nhưng mà sau khi nghĩ tới Hứa Gia Mộc và Lục Cẩn Niên là anh em ruột, cho là Hứa Gia Mộc có thể mang chi phí phát ngôn này hạ thấp xuống, cho nên cũng không đưa ra ý kiến gì mà đồng ý.
Hứa Gia Mộc cũng không có trực tiếp ra mặt liên lạc với Tống Tương Tư, mà là an bài thư ký của mình làm việc với Tống Tương Tư trước, đợi đến khi hai bên gần như đã thống nhất, điều kiện hợp đồng cũng đã thoả thuận xong, chỉ chờ tới lúc gặp mặt ký tên, Hứa Gia Mộc mới ra mặt. d,0dylq.d
Thư ký của Hứa Gia Mộc và người đại diện của Tống Tương Tư ấn định cuộc hẹn vào trưa ngày thứ tư, tại câu lạc bộ Kinh Thành.
Vốn thư ký cho là Hứa Gia Mộc muốn mình đi cùng, lại không nghĩ là vừa qua mười hai giờ trưa, Hứa Gia Mộc liền muốn lấy tài liệu từ chỗ anh ta, một thân một mình đi ô tô lên đường.