Chương 942 - Kéo dài (22)
Tay cầm bút của Hứa
Gia Mộc hơi run lên, ở trên tờ giấy màu trắng vẽ ra một đường cong vặn
vẹo, anh rũ mắt xuống, không nhúc nhích ngồi ở trên ghế, qua một hồi lâu mới nhìn về phía tờ giấy đầy chữ anh vừa mới viết, sau đó ánh mắt của
anh thay đổi từng chút một.
Tương Tư, tương Tư.
Tống Tương Tư
Cả trang giấy viết mấy chục cái tên, lại không có tên nào là Dương Tư Tư, toàn bộ đều là Tống Tương Tư, đủ loại Tống Tương Tư.
Hứa Gia Mộc bình tĩnh nhìn chằm chằm vào tờ giấy đầy “Tống Tương Tư”, ngón tay cầm bút hơi run lên.
Dương Tư Tư nhìn Hứa Gia Mộc không chớp mắt, trong thư phòng hoàn toàn yên
tĩnh, qua ước chừng năm phút, cô tựa như nhớ tới cái gì, lấy điện thoại
của mình ra, ở trên websites nhập tên Tống Tương Tư, sau đó tư liệu giới thiệu hiện trên bách khoa Baidu, sinh nhật của Tống Tương Tư là mười ba tháng năm.
Quả nhiên cô đoán không sai… Mười ba tháng năm… 0513… Hứa Gia Mộc dùng ngày sinh Tống Tương Tư làm mật mã của biệt thự.
Sau đó, tầm mắt Dương Tư Tư dừng ở trên điện thoại của Hứa Gia Mộc để trên
bàn làm việc, cô không hỏi một câu liền trực tiếp vươn tay ra cầm lấy
điện thoại, đánh bốn số “0513” vào mật mã mở khóa, sau đó là tiến vào
trang chính của điện thoại.
Dương Tư Tư nháy mắt một cái, vòng
qua bàn làm việc đứng bên cạnh Hứa Gia Mộc, cúi người đánh mật mã vào
máy tính của Hứa Gia Mộc, cũng là bốn số 0513 giống mật mã điện thoại di dộng.
Trong nháy mắt Dương Tư Tư liền hiểu rõ tất cả.
Khó trách thời gian cô và Hứa Gia Mộc chung đụng, cảm giác thấy quái quái chỗ nào.
Người đàn ông đó rõ ràng đối với cô rất tốt, rất cưng chìu, khiến bất kỳ cô
gái nào cũng đều cảm thấy anh thích cô, nhưng đi trên đường, anh không
nắm tay cô, đi chơi, không ở cùng một phòng với cô, chứ đừng nói chi hôn môi và ôm ấp.
Thậm chí cô còn chủ động, cuối cùng lại bị anh tránh né.
Lúc ấy cô còn nghĩ, có phải trong lòng anh không có cô, nhưng anh tỉ mỉ chu đáo với cô như vậy, cô lại nghĩ, có lẽ anh là một người đàn ông chậm
yêu, cô phải có chút kiên nhẫn.
Cho tới bây giờ, cô mới biết, thì ra không phải hắn chậm yêu, mà là anh không có ý với cô.
Dương Tư Tư nhìn người đàn ông bên cạnh gần trong gang tấc, dung mạo tuấn tú
xinh đẹp, tuy nhiên nó khiến cô cảm thấy anh và cô cách một khoản cách
rất xa.
Dương Tư Tư hít vào một hơi, mới mở miệng: “Gia Mộc, thật ra anh đã có người mình yêu rồi, đúng không?”
Hứa Gia Mộc từ đầu đến cuối đều không nhúc nhích, lúc nghe thấy Dương Tư Tư hỏi câu này, hai mắt nhẹ nhàng chớp chớp, anh chậm rãi để cây bút trong tay xuống, xoay người nhìn về phía Dương Tư Tư, anh không trả lời vấn
đề của cô, mà là mở miệng nói một câu: “Xin lỗi.”
Lúc này Dương
Tư Tư mới nhớ tới, đêm đó Hứa Gia Mộc vốn rất lạnh nhạt với mình, sau
khi anh hỏi tên cô là gì, mới tiếp tục trò chuyện với cô, thậm chí đêm
đó anh còn đưa cô về nhà.
“Sở dĩ đêm đó anh đưa em về nhà, sở dĩ trao đổi số điện thoại với em, là vì em tên là Tư Tư, đúng không?”
Dương Tư Tư nói đến đây, nhịn không được cười một tiếng, cô ngẩng đầu lên, đè ép nước mắt trở lại trong đáy mắt: “Cho nên… Mấy ngày qua, trong
miệng anh gọi em là Tư Tư, nhưng trong lòng lại nhớ đến người khác, nói
đến cùng, thật ra em chỉ là một thế thân, phải không?”