Chương 960 - Hai ba chuyện bên lề hạnh phúc (1)
【 Chú, van xin chú ly hôn đi mà 】
Sau khi Hứa Gia Mộc mang Tống Tương Tư và Tiểu Hồng Đậu về nước, chuyện đầu tiên làm là chuẩn bị cho hôn lễ.
Mãi cho đến lúc này, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo mới biết, người trong lòng Hứa Gia Mộc lại là người quen của bọn họ.
Bị dấu diếm lâu như vậy, Kiều An Hảo đương nhiên có chút khó chịu, không
nhịn được châm chọc Hứa Gia Mộc mấy câu, sủng vợ không có giới hạn Lục
Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo khó chịu, cũng theo vợ cảm thấy khó chịu.
Khó chịu thì khó chịu, nhưng bản thân là anh trai và chị dâu Lục Cẩn Niên
và Kiều An Hảo vẫn rất vui vẻ vì Hứa Gia Mộc và Tống Tương Tư chuẩn bị
hôn lễ, dĩ nhiên cũng thật lòng chúc phúc cho bọn họ.
Chỉ là, vui mừng nhất khi có thể gặp lại Tiểu Hồng Đậu chính là Tiểu Niên Cao.
Đối với Tiểu Niên Cao mà nói, lúc này Hứa Gia Mộc nhất định giống như là
thần tượng, dĩ nhiên cũng dẫn Tiểu Hồng Đậu tới nhà bọn họ, để cho bé
không chỉ có thể cùng đi nhà trẻ với Tiểu Hồng Đậu, ngay cả về nhà cũng
có thể ở chung.
Mấy ngày cử hành hôn lễ này, Tiểu Niên Cao và
Tiểu Hồng Đậu không có đi nhà trẻ, người lớn làm việc người lớn, trẻ con chơi trò chơi của trẻ con, sau đó mọi chuyện kết thúc, lại không muốn
đi nhà trẻ nữa rồi.
Ngày hôm sau sau khi Hứa Gia Mộc và Tống
Tương Tư kết hôn, Tiểu Niên Cao vô ý nghe được Kiều An Hảo và Lục Cẩn
Niên nói, Hứa Gia Mộc và Tống Tương Tư chuẩn bị đi hưởng tuần trăng mật, Paris, Provence, Aegean Sea, La Mã. . . . . . Rất nhiều nơi, nhưng là
không thể mang theo Tiểu Hồng Đậu, cho nên nhờ họ chăm sóc Tiểu Hồng Đậu một tháng.
Tiểu Niên Cao luôn luôn thông minh, mặc dù bé không
biết hưởng tuần trăng mật là gì, nhưng là bé biết được chú và thím sau
khi kết hôn, có thể đi chơi một tháng, vì vậy liền chạy lên lầu, đẩy ra
phòng đồ chơi.
Nằm úp sấp trên giường, Tiểu Hồng Đậu đang ở giữa
một đống lớn hình ghép bản đồ, ngẩng đầu lên, mong đợi nhìn Tiểu Niên
Cao, hỏi: “Sữa chua của em đâu?”
Lúc này Tiểu Niên Cao mới nhớ
tới, mình mới vừa xuống dưới lâu là muốn lấy sữa chua cho Tiểu Hồng Đậu, vì vậy lại vội vàng xoay người, chạy xuống lại, trong chốc lát, ôm hai
hộp sữa chua đi lên, một người một hộp, Tiểu Niên Cao lại mở miệng hỏi
Tiểu Hồng Đậu: “Em có phải ngày mai cũng không muốn đi nhà trẻ hay
không?”
“Ừ.” Tiểu Hồng Đậu ăn sữa chua, gật đầu.
Tiểu Niên Cao cầm sữa chua bỏ xuống, đáy mắt phát sáng nói với Tiểu Hồng Đậu:
“Vậy chúng ta kết hôn đi, chúng ta kết hôn, là có thể đi hưởng tuần
trăng mật.”
Tiểu Hồng Đậu ngẹo đầu, hỏi: “Hưởng tuần trăng mật là gì?”
Tiểu Niên Cao lắc đầu một cái: “Không biết, chỉ là có thể đi chơi một tháng.”
Một tháng. . . . . . Hai mắt Tiểu Hồng Đậu sáng lên, lập tức đồng ý.
Sau đó hai người bạn nhỏ vừa uống sữa chua, vừa bắt đầu nằm xem hình ảnh
bản đồ Tiểu Hồng Đậu mới vừa ráp xong, nghiên cứu tìm đường đi.
Bản đồ kia chỉ là bản đồ Trung Quốc, Tiểu Hồng Đậu không có biết chữ nhiều
như Tiểu Niên Cao, có một số hình ghép vần cũng không có ghép được toàn
bộ, cho nên chỉ có thể chỉ xuống chỗ mà mình đã ghép lại: “Bắc Kinh.”
“Chúng ta đang ở Bắc Kinh.” Tiểu Niên Cao nói.
“Tây An.”
“Tốt.” Tiểu Niên Cao đồng ý.
“Đại Liên.”
Tiểu Niên Cao vẫn là đồng ý.
“Tô Châu, Lệ Giang. . . . . .” Đợi đến khi Tiểu Hồng Đậu học ghép vần xong
đâu vào đó, lại chỉ đến địa phương cuối cùng chưa được ghép lại kia,
nói: “Tân Cương.”
Mặc dù Tiểu Niên Cao không hiểu tin tức thời
sự, nhưng mà thỉnh thoảng xem ti vi chung với Lục Cẩn Niên, sẽ nghe được một chút tin tức, lập tức lắc đầu, nói: “Không được, Tiểu Hồng Đậu,
chúng ta không thể đi Tân Cương, nơi đó rất loạn!”