Chương 49: Lời nói dối
” Không phải mình đang đi dạo sao? Sao mình lại ở đây được?”
Quân Vũ cũng ngơ cả người không biết nên phản ứng như thế nào.
” Em không nhớ gì hết sao?”
Sơn Hạ lắc đầu ngơ ngác.
” Nhớ chuyện gì mới được? Mà không phải anh đang đi công tác sao lại ở đây? “
” Anh nhớ em nên về sớm. “
Hắn tiến tới mà trao cho cô một nụ hôn nhẹ nhàng sau đó lại mãnh liệt. Quân Vũ sau đó vội ngừng lại sợ rằng nếu cứ tiếp tục sẽ không thể để cô nghỉ ngơi được mất.
” Em mệt rồi nghỉ ngơi một chút nữa đi.”
Hắn để cô nằm xuống rồi nhẹ nhàng đắp chăn cho cô, nhưng Sơn Hạ đã ngủ nhiều như vậy rồi bây giờ có muốn ngủ nữa cũng hơi khó.
Thái An đã bị bắt và đang được thẩm vấn, hắn kiên quyết nói rằng chính bà Quỳnh đã sai khiến hắn, bà Quỳnh đương nhiên không nhận, từ đâu ra một tội danh mới có chết bã cũng không nhận. Còn Quý Mẫn sau khi bị đuổi vẫn cố gắng tiếp cận Sơn Hạ nhưng lại bị cấm không được vào căn biệt thự. Mẫn Nhi thì suốt ngày buồn bã dù Hạ Vũ và Thiên Kim đã hết lòng dỗ dành. Quân Vũ cũng không nỡ để con gái cứ tiếp tục ủ rũ như vậy hắn bèn dẫn Mẫn Nhi đi dạo trong sân vườn.
” Con xin lỗi ba.. con cũng muốn xin lỗi dì Sơn Hạ chắc mọi người không cần con nữa, cả mẹ ruột cũng không cần con.”
” Sao phải gọi là dì con phải gọi là mẹ Sơn Hạ chứ!”
” Con không dám, con không xứng.”
Mẫn Nhi bật khóc, Quân Vũ đưa tay đặt lên đầu con bé mà xoa xoa.
” Mẹ Sơn Hạ không nhỏ mọn như vậy đâu, và cũng không ai ghét con cả, con xem mọi người vẫn đang cố gắng an ủi con đấy thôi? chỉ có mẹ ruột con là chưa từng yêu con thôi.”
Mẫn Nhi cũng bất đầu phấn chấn trở lại.
” Ba ơi, sau khi mẹ Sơn Hạ khoẻ hơn cả nhà chúng ta lại đi du lịch.”
” Được thôi.”
Quý Mẫn không được đặt chân vào nhà nên trong lòng đang âm mưu kế hoạch mới. Ả ta cầm súng đe doạ vị bác sĩ riêng của Quân Vũ.
” Bác sĩ à nếu ông không chịu nghe lời thì đừng trách tại sao viên đạn này lại được ghim vào đầu ông.”
Vị bác sĩ sợ hãi ngồi gục xuống giơ hai tay lên đầu run rẩy hỏi.
” Cô muốn tôi làm gì?”
” Để tôi đóng giả làm y tá theo ông vào nhà của Quân Vũ.”
” Cô muốn làm gì họ?”
Quý Mẫn vừa khóc vừa nói.
” Chuyện là tôi đang bị theo dõi và đe doạ nếu tôi không trà trộn vào nhà để cứu anh ấy thì anh ấy sẽ chết mất.”
Vị bác sĩ kia nghe xong cũng tin những gì mà Quý Mẫn nói. Ông bèn sắp xếp mọi thứ, Quý Mẫn được mặc đồ y tá được đeo khẩu trang kín mít nên không ai trong số tên vệ sĩ nhận ra. Cô ta đắc ý mà mừng thầm, khi vào được phòng bệnh của Sơn Hạ Quý Mẫn dùng chiếc khăn được tẩm thuốc mê khiến vị bác sĩ ngất đi. Cô ta nhanh chóng đi đến giường bệnh lấy con dao được giấu trong áo hướng tới Sơn Hạ. Cảnh sát đang nấp trong căn phòng xuất hiện chỉa súng yêu cầu cô ta hạ dao xuống nhưng cô ta kiên quyết không nghe.
” Sơn Hạ nếu tôi không có được thì cô cũng đừng hòng.”
Phát súng được nổ ra bắn vào vai Quý Mẫn vị cảnh sát nữ đóng giả làm Sơn Hạ kia nhanh chóng chụp lấy con dao. Sơn Hạ thật đang được nằm ở một căn phòng khác cùng với Quân Vũ. Quý Mẫn được cấp cứu ở trong bệnh viện xung quanh toàn là cảnh sát bao quanh muốn trốn cũng không được. Sau khi cô tỉnh dậy lập tức bị hỏi cung nhưng Quý Mẫn nào có nhận tội.
” Tôi bị uy hiếp, nếu tôi không làm theo những lời bà ta thì tôi sẽ chết mất, thật sự không phải là tôi muốn làm đâu.”
” Bà ta là ai?”
” Bà Quỳnh mẹ chồng của tôi, bà ta độc ác lắm lúc nào cũng sai khiến, đe doạ tôi. “
” Cô có bằng chứng không?”
” Bằng chứng? lời tôi nói chính là bằng chứng.”
Quý Mẫn vừa khóc lóc vừa nói.
” Phải rồi, bà ta sai Thái An giám sát tôi nếu tôi không làm theo lời cậu ta thì tôi sẽ bị giết cả con gái tôi cũng sẽ bị giết.”
Sau một giờ hỏi cung Quý Mẫn vẫn khăng khăng cho rằng mình vô tội, cảnh sát bèn kết thúc buổi hỏi cung ngày hôm nay, tất cả thông tin và lời khai điều hướng đến bà Quỳnh mà không có bất kỳ bằng chứng nào. Cô ta thừa nhận muốn quyến rũ Quân Vũ và ở gần hơn với con gái nhưng chuyện bắt cóc và giết Quý Mẫn là cô không nhận. Không lâu sau Quý Mẫn tự tử nhưng bức di thư cuối cùng cô vẫn phủ nhận đưa đẩy hết mọi tội lỗi cho bà Quỳnh. Ngay cả chú bé chăn cừu vẫn nói thật ở lần cuối cùng chỉ không biết là đây có phải lần cuối của Quý Mẫn hay không?