Chương 47: Giải cứu Sơn Hạ
” Cô ấy đã xảy ra chuyện gì rồi? Nói!”
Thái An bị Quân Vũ áp đảo, sát khí đùng đùng khiến hắn suýt chút nữa là rơi chiếc điện thoại trong tay xuống.
” Cô ấy an toàn nhưng vì nhà hàng đó không an toàn nên tao muốn đổi địa điểm chiều nay tại bến cảng, đi một mình.”
Nói xong hắn cúp máy, Thái An nghĩ rằng những câu nói vô nghĩa đó của hắn sẽ khiến Quân Vũ tin rằng Sơn Hạ vẫn bình an vô sự, nhưng những vết máu tại hiện trường và thái độ đáng nghi của Thái An khiến Quân Vũ lại chắc chắn hơn.
Các bác sĩ đang cật lực phổ thuật cho Sơn Hạ viên đạn không sâu nhưng vẫn phải cẩn thận gấp ra, sau sáu tiếng trôi qua cuối cùng viên đạn cũng được lấy ra thành công không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng trưởng khoa người chịu trách nhiệm phụ trách ca phẫu thuật đã thấy có điều gì đó đáng nghi. Ông thấy những vết hằng trên cổ tay và cổ chân của cô, mặt thì bị đỏ và có nhiều vết bầm khác lại bị đạn bắn nên ông hết sức mà nghi ngờ những kẻ đã đưa cô tới đây, ông suy đoán Sơn Hạ đang bị bắt cóc. Nhưng ông lại không báo cảnh sát được vì bọn chúng có tận hai mươi người ở ngoài phòng phẫu thuật chỉ cần có ai bước ra thôi thì sẽ lập tức bị bắn chết, đám người này vừa bao quây vừa uy hiếp tất cả mọi người không được báo cảnh sát, trước khi phẫu thuật điện thoại và đồng hồ thông minh điều bị bọn chúng lấy đi cả. Dù cho cuộc phẫu thuật đã thành công nhưng không một ai dám lên tiếng rằng đã thành công, các bác sĩ biết chỉ cần nói hai từ đó thì tính mạng của mọi người chắc chắn sẽ khó giữ. Nhưng phải làm sao đây vị trưởng khoa tự hỏi.
Quân Vũ và đám người của hắn náo loạn đường phố làm kẹt xe và ùn tắc giao thông trong một khoảng thời gian ngắn. Hắn ngồi trong xe suy nghĩ thật kỹ nơi mà Sơn Hạ đang bị nhốt, tâm trạng như lửa đốt.
” Nếu cô ấy có chuyện gì thì tên Thái An đó sẽ là người cứu cô ấy trước nhất vì cô ấy còn giá trị lợi dụng với hắn, chắc chắn hắn sẽ không dám giết hay khiến cô ấy bị thương nặng được. Ba thi thể đã chết do bị trúng đạn đó là do cô ấy bắn sao hay là do ai khác làm?”
Tài xế ngồi trong xe cũng nói vài câu.
” Giám đốc nếu cô ấy bị thương thì có phải tên Thái An đó sẽ chữa trị cho cô ấy không? biết đâu hắn tới những hiệu thuốc để đe doạ người khác cầm máu cho cô ấy thì sao?”
Những lời tài xế nói cũng có lý hắn suy ngẫm một hồi lâu rồi quyết định cho người đi điều tra từng nhà thuốc, các trạm xá ngoài thành phố. Nhưng kết quả không như suy đoán của tài xế.
Bên này ở bệnh viện sau ca phẫu thuật thành công đã được một giờ trôi qua tổng cộng từ lúc Sơn Hạ được đưa đến cũng đã được bảy tiếng, mọi người điều hồi hộp chờ kì tích xuất hiện. Mặc dù điện thoại và các thiết bị thông minh điều bị tịch thu nhưng một cô gái khoảng ba mươi tuổi vẫn còn đeo tai nghe không dây, vì phần tóc của cô đã che hết phần tai nghe nên bọn chúng đã sơ xuất, trong bảy tiếng qua tên đó cứ nhìn về phía cô không rời mắt nên cô không thể làm gì được, đợi đến khi tên đó vừa bước ra ngoài đi dạo vài dòng để dãn cơ cô nhanh chóng nói nhỏ.
” Hey siri, please call the police.” ( này siri làm ơn hãy gọi cho cảnh sát.)
Thông qua tai nghe điện thoại nhận được tính hiệu lập tức gọi cho cảnh sát. Cảnh sát ngay lập tức nhận cuộc điện thoại. Cô gái lập tức nói địa điểm cũng như tình hình cho cảnh sát nghe. Một tên canh gác đã thấy cô gái đó đang thì thầm nói chuyện một mình hắn nghi ngờ tiến lại gần thì phát hiện cô đang nói chuyện với người khác bằng tai nghe, hắn tức giận tháo tai nghe của cô xuống rồi giẫm lên, hắn lấy súng ra mà điên cuồng bắn vào cô nhiều phát cho hả giận, một pha tự hủy, đồng bọn của chúng hết hồn vì hành động này chẳng khác nào tố giác chúng đang trốn ở đây.
Hacker gọi điện để báo cáo với Quân Vũ.
” Giám đốc trong lúc đang dò camera tôi vừa nghe thấy tiếng súng phát ra từ camera gần bệnh viện tư tên là XX đường Nguyễn Tri Phương, anh qua đó xem sao.”
Mọi người nghe lệnh lập tức đi đến địa điểm mà Quân Vũ chỉ định, không ngờ là cảnh sát cũng đang trên đường tới, cảnh sát và Quân Vũ chạm mặt nhau, Quân Vũ tính xông thẳng vào bệnh viện thì bị viên cảnh sát ngăn lại.
” Anh là ai? cảnh sát à?”
” Không, nhưng người đang ở trong đó chính là vợ của tôi.”