Chương 43: Tháng tư
Cứ giờ ra chơi là tranh thủ giải đề cương nên nơi đâu cũng toàn là giấy tờ tứ tung cả. Bàn học của Thảo là điển hình của hiện trạng này, ba cô gái cắm đầu cắm cổ giải bài tập, từng tờ nháp rất nhanh đã được viết kín hết hai mặt và bị tống vào một xó. Các môn khoa học tự nhiên đúng là ác mộng của một số bạn học ở ban khoa học xã hội, đọc đi đọc lại mãi một nguyên lí nhưng không tài nào nghĩ thông được, các từ ngữ chuyên sâu hóa thành dòng nước chui tai này lọt tai nọ, công thức nhiều vô kể cứ như trồng sách chất đống trước mặt, dày cộp và nặng nề, càng làm càng đuối.
“Tao bỏ cuộc, khó quá.” – Linh ném mạnh cái bút xuống, uể oải gục mặt vào đống sách vở.
Thoa vẫn kiên trì bấm máy tính đến cùng, còn Thảo cũng dừng bút, quyết định cho bản thân nghỉ ngơi vài phút. Lúc này cô mới nhớ ra đêm qua chưa trả lời tin nhắn công việc, thế là lạch cạch mở điện thoại ra kiểm tra.
“Huhu, đêm qua mình ngủ quên mất.” – Thảo Hương.
Trạng thái offline của người nọ ngay lập tức có chấm xanh.
“Không sao, lúc đó muộn quá rồi.” – Ximp.ht
“Cậu làm đến đâu rồi?” – Thảo Hương.
“Gần xong.” – Ximp.ht
“Đang là giờ học mà, dùng điện thoại được hả?” – Ximp.ht
“Mình đang tự học để chuẩn bị thi giữa kì thôi.” – Thảo Hương.
“Chỗ cậu sắp thi chưa?” – Thảo Hương.
“Tuần sau thi rồi.” – Ximp.ht
“Trùng hợp vậy, mình cũng thế á.” – Thảo Hương.
“Ổn áp hết chưa?” – Ximp.ht
“Chưa đâu, mấy môn tự nhiên khó quá ~” – Thảo Hương.
“Đừng cố học hết, ôn những công thức chuyên dùng thôi.” – Ximp.ht
“Vấn đề là mình không hiểu bản chất, nên chỉ cần đề bài đổi câu từ chút xíu thôi là tịt luôn.” – Thảo Hương.
“Nếu vậy cậu nhờ người biết kèm cặp xem sao, có khi sẽ hiệu quả hơn đấy.” – Ximp.ht
“Ờ nhỉ, sao mình không nghĩ ra sớm ta.” – Thảo Hương.
“Hỏi mấy bạn ở ban tự nhiên xem thế nào.” – Ximp.ht
“Ok, mình đi hỏi liền đây.” – Thảo Hương.
***
Sau khi tan lớp học thêm chiều, Thảo không về nhà luôn mà ở lại thư viện trường để tiếp tục tự học. Vì sắp thi nên thư viện mấy hôm nay đông hơn hẳn, nhưng không hề mất trật tự mà ai nấy cũng kỉ cương để hoàn thành nhiệm vụ của bản thân.
Thảo bước vào, vừa đúng lúc thấy có người quen nên chạy lại chào một tiếng: “Hoàn…” Nhưng lời còn chưa nói xong đã bị người nào đó chen ngang, một cô gái khác cũng gọi to cái tên Thảo vừa định nói, tươi cười hớn hở đi tới ngồi xuống bên cạnh người nọ.
“Đang ôn bài hả?” – Cô gái vừa đặt sách vở lên bàn vừa hỏi.
“Chắc không phải đâu.” – Hoàng đáp, cả khuôn mặt và giọng nói chẳng thể hiện chút cảm xúc nào.
Cô gái kia như bị “xịt keo cứng ngắc”, ngại ngùng cười nhưng vẫn tiếp tục bắt chuyện: “Vật lý tao học không tốt lắm, mong được mày chỉ bảo.”
“Ngân, mày có thể học trên youtube.” – Thái độ của chàng trai rõ ràng không mấy kiên nhẫn.
Cảm giác được có người nữa đang nhìn mình ngoại trừ cô bạn bên cạnh Hoàng mới rời mắt khỏi sách vở và ngẩng đầu lên. Đúng lúc bắt gặp hình bóng bé nhỏ luôn chiếm giữ một vị trí trong tim cậu đang lủi thủi quay lưng chuẩn bị rời đi, chắc thiếu nữ đã nghĩ rằng cậu sẽ học cùng bạn nên không muốn làm phiền đây, thế là Hoàng vội vàng gọi giật lại: “Bạn thỏ, đi đâu thế? Lại đây.”
Nghe thấy âm thanh quen thuộc, lòng Thảo vừa vui vừa bồn chồn, một chút tủi thân thoáng qua trong suy nghĩ ngay lập tức bị dập tắt. Cô gái nhỏ lon ton chạy lại, vui như chú cún vừa được chủ nhân xoa đầu.
“Tới tìm tài liệu à?” – Chẳng kiêng nể còn đang có người bên cạnh, Hoàng chống một tay xuống bàn để người khom thấp bằng Thảo, dễ dàng mặt đối mặt với thiếu nữ trước mắt.
“Ừm, tiện thể ngồi tự học luôn.” – Thiếu nữ thẹn thùng đáp.
“Vậy ngồi đây luôn đi, chúng ta cùng học.” – Ngân đề xuất, tuy nhiên, đó chỉ là cái cớ cô tạo ra để tiếp cận chàng trai nào đó.
Thảo định đồng ý lời mời nhưng đã bị chặn họng ngay lập tức “Mày ngồi đây đi, để bọn tao đi kiếm tài liệu”. Hoàng vừa nói vừa nhanh tay thu xếp đồ đạc vào trong cặp, sau đó rời khỏi chỗ ngồi và dẫn Thảo đi nơi khác, còn không quên khoác vai cô gái như đang đánh dầu chủ quyền, mặc cho người phía sau tức tối nhìn theo.
***
“Cậu có cảm thấy làm như thế hơi ác không?” – Thảo áy náy nhìn qua khe hở giữa các quyển sách đặt trên kệ, nơi mà Ngân đang ngồi.
“Chuyện gì?” – Hoàng tỏ ra không hiểu.
“Thì…mình đi rồi bỏ lại cô bạn ấy ngồi một mình ý, hơi tội.”
“Tự nó lựa chọn tiếp cận”. Hoàng ngừng một lát, nghiêng đầu nhìn sâu vào đôi mắt của cô gái “Hơn nữa, mình cũng phải tự tạo cơ hội cho bản thân. Cũng mới biết được rằng, đây là nơi bắt nguồn của nhiều mối tình.”
“Thật à? Mình cứ nghĩ đó chỉ là câu chuyện bịa đặt chứ.”