Chương 30: Chocolate và Choco Lava ngọt ngào
“Sắp đến Valentine trắng rồi, tao nên làm gì đặc biệt nhỉ?”
Hoàng nhìn vào màn hình máy tính, hỏi người đang video call với mình. Người nọ ngả người xuống giường, suy nghĩ dông dài, suy nghĩ sâu xa một lúc rồi nói: “Rủ đi chơi đi cho nhanh?”
“Hỏi mày cũng như không.” – Hoàng bất lực nói.
“Tao cũng đã có người yêu đâu nên thực sự không nghĩ nổi.” – Bình vò đầu bối rối.
Hoàng thấy người thật không giúp được nên quyết định tìm đến công nghệ hiện đại để “hỏi thăm”. Cậu vào Google và bắt đầu nhập từ khóa: “Valentine trắng nên tặng gì cho bạn gái?”
Kết quả cho ra hàng loạt quảng cáo các sản phẩm như: vòng tay, nước hoa, son… trên Shoppe. Ngoài ra, các trang web cũng đưa ra nhiều gợi ý khá thú vị như mua gấu bông, tặng chocolate, còn cả đi du lịch nữa. Hoàng xem một hồi, cuối cùng cậu quyết định sẽ tự tay làm chocolate dành tặng cho cô gái mình thích.
“Này, tao sẽ làm chocolate.” – Hoàng hỏi ý kiến cậu bạn.
“Được hả? Nhỏ đó thích ăn đồ ngọt thật không?” – Bình cười cười hỏi.
“Cậu ấy từng đăng trên Instagram nói về các loại chocolate.” – Hoàng nghiêm túc khi nghĩ về sở thích của “người thương”.
“Mày stalk người ta à?” – Bình cố tình trêu chọc.
“Vô tình follow nên thấy thôi.” – Hoàng lơ đễnh nhìn chỗ khác “Nhưng mà nên tặng thế nào? Tặng trực tiếp thì kì quá.” Cậu nhanh chóng đánh trống lảng sang chuyện khác.
“Làm được đi rồi tính.” – Bình ra dấu cảnh báo.
***
Ngay ngày hôm sau Bình liền bị bạn thân kéo đến siêu thị mua một đống nguyên liệu để có thể tự tay làm món quà đặc biệt này. Không chỉ nguyên chocolate thôi đâu, Hoàng còn làm cả bánh Choco Lava và trang trí thiệp nữa. Giỏ hàng của hai người đã chất đầy gia vị, nào là đường, bột mì, trứng, bơ…rất rất nhiều thứ khác, cảm giác như đang khuân cả siêu thị về nhà vậy.
“Tao…tao nghĩ là quá đủ rồi đấy!!!”
Người cực nhất không ai khác chính là Bình, cậu phải làm ** li đi sau xách đồ để bạn mình lựa chọn các nguyên liệu phía trước, mệt muốn đứt hơi nhưng vẫn phải cam chịu vì một bữa gà ở Jollibee.
Hoàng nhìn danh sách lẩm nhẩm, lại nhìn giỏ hàng chất đống một lượt mới an tâm đến quầy thanh toán.
Hai người sau khi ăn uống no say bắt đầu vào bếp “trổ tài” kĩ năng của bản thân. Bước đầu là sắp xếp các nguyên liệu ngay ngắn lên trên bàn, bước hai là lên web xem hướng dẫn, bước 3 là làm theo và trộn các nguyên liệu. Nhưng mà đời đâu có như mơ, lần đầu không có kinh nghiệm nên mọi thứ chẳng dễ dàng gì, phòng bếp ban đầu còn đẹp đẽ, ngăn nắp dần dần mất đi nguyên dạng của nó.
Món đầu tiên làm sẽ là chocolate nhưng mới mẻ thứ nhất đã phải bỏ vì Bình đập nhầm trứng vào hỗn hợp. Mẻ thứ hai đun cách thủy kiểu gì mà hỗn hợp không sệt lại còn ong õng nước, phải bỏ thôi. Mẻ thứ ba có vẻ khá khẩm hơn nhưng đến đoạn nặn thành hình thì…méo mó, xộc xệch không nhìn ra là đang nặn thành cái gì.
“Khó quá, tao bảo mày mua cái khuân đổ vào thì không nghe!” – Bình đứng thẳng dậy bực tức nói.
Chàng trai nọ chẳng để tâm, vẫn kiên trì nặn như lúc ban đầu, không kêu ca phàn nàn lấy một lời. Bàn tay to, ngón tay thon dài này ít khi động chạm vào việc nấu nướng, nay lại rất tận tụy trong việc ấy. Dù mồ hôi lấm tấm trên chán nhưng cậu không thấy mệt chút nào, như thể đây là niềm vui mỗi ngày trong cuộc sống của cậu.
Phần quà đầu tiên coi như xong, hiện tại đã được cho vào tủ lạnh để bảo quản. Song, nếu ai bước vào căn bếp này không hốt hoảng không phải người nữa, bát đĩa tùm lum, nước non rơi vãi khắp sàn rất nhớp nháp và mặt mũi của cả hai thì vô cùng lem nhem.
Hoàng cũng cảm giác được nhà bếp đang lộn xộn nên cậu quyết định dọn dẹp một chút trước khi chuyển sang làm món thứ hai để tránh những tác động “không mấy sạch sẽ” ảnh hưởng tới cái bánh.
Chàng trai nhanh chóng đi tìm chổi, cây lau nhà và khăn để bắt tay vào việc. Còn bạn thân cậu ngồi một bên nghỉ giải lao, thấy bộ dạng chăm chỉ quét dọn y như nàng Lọ Lem liền cười khanh khách, còn không quên giơ điện thoại lên chụp vài tấm làm kỉ niệm: “Thiếu gia lạnh lùng, luôn có người hầu kẻ hạ bây giờ lại thành nô lệ tình yêu thế này, cười chết mất.”
“Nhưng nó hạnh phúc lạ thường, mày sao hiểu được.” – Hoàng chẳng hề bị tiếng cười của bạn mình làm cho khó chịu, ngược lại cậu càng cười tươi hơn bao giờ hết.
“Xì, không có tình yêu là có lỗi hả?” – Bình liếc xéo.
“Tình yêu không có lỗi, mày có lỗi.” – Hoàng bình thản đáp.
“Mày làm nốt đi nhé?! Tao đi ngủ đây.” – Chàng trai nào đó kìm nén sự bùng nổ, có ý định bỏ bạn một mình.
“Mai tao tự đi ăn sáng à? Hơi chán nhỉ?” – Hoàng vừa lau bàn vừa nói.
“Mình sắp bắt đầu chưa? Tao sẵn sàng rồi.”
Bình vòng ra sau bạn mình bóp vai nịnh nọt, chỉ vì miếng ăn mà cậu bị thồn cơm chó gián tiếp thế này đấy, cũng tại nó chẳng thiệt gì nhiều.
Hai người tiếp tục làm món bánh Choco Lava, lần này đỡ hơn chút, chỉ một chút thôi chứ vẫn “gà bay chó sủa”. Khắp gian bếp giờ đây còn dính thêm bột mì và trứng gà. Căn bếp nhỏ lúc ấy đã sáng đèn gần như cả đêm.