Chương 4
666 lâm vào trầm mặc giống Quý Khinh Ngôn.
Phòng phát sóng trực tiếp bay từng làn đạn, Quý Khinh Ngôn lấy lại tinh thần, cơ thể ngưỡng người về phía sau, làm cho máy quay có thể rõ ràng nhìn thấy áo bài trắng của cậu.
Quý Khinh Ngôn: “Không sai nha, trang phục của tôi giống phong cách của Ngôn lão sư.”
【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Anh anh anh thật tốt quá, chủ bá tui thích cũng thích thần tượng tui sùng bái nhất[ vui sướng xoay tròn.gif]】
【 Một ngày tám chén nước: Còn có người không thích Ngôn lão sư sao? Không có!! Không tồn tại!!! 】
【 Tùng Tiểu Thử: Chủ bá vì sao lại thích Ngôn lão sư vậy? Tui trước nói! Tuy rằng trong bức họa không có gương mặt Ngôn lão sư, nhưng tui chắc chắn khẳng định Ngôn lão sư lớn lên đặc biệt đẹp!!! 】
Quý Khinh Ngôn chớp mắt: “Thích Ngôn lão sư cần lý do sao?”
666: ‘……’
666 trong đầu Quý Khinh Ngôn phun ra một chuỗi dấu ba chấm.
Đúng là tự luyến hợp tình hợp lý quang minh chính đại! Không biết xấu hổ!!
【 Người hâm mộ thực lực: Nói đúng!!! Căn bản là không cần lý do, Ngôn lão sư là có loại ma lực này, nghe qua chuyện xưa ngài ấy không ai không thích!!! 】
【 Du du ngã tâm: +1】
【 Nguyệt Lượng Viên Viên: +2】
……
Số lượng trong phòng phát sóng trực tiếp tăng thêm hai người, tuy rằng đây là lần đầu tiên Quý Khinh Ngôn phát sóng trực tiếp, nhưng rất thuận buồm xuôi gió.
Thời đại tinh tế hòa bình, mọi người không trải qua thời kỳ chiến tranh chủng tộc, khi đối mặt người xa lạ chưa từng phòng bị hay thể hiện sự lạnh nhạt quá nhiều.
Hôm nay là ngày đầu tiên bọn họ gặp nhau, trong phòng phát sóng trực tiếp có mười mấy vị khán giả nhiệt tình thân thiện, như họ có thể trực tiếp xuyên qua màn hình.
Ở chung như vậy Quý Khinh Ngôn cảm thấy thực thoải mái.
666 nhìn dáng vẻ thoải mái của Quý Khinh Ngôn lúc này, cũng nhịn không được ở trong đầu cọ cọ ý thức Quý Khinh Ngôn.
Tự luyến thì cứ tự luyến đi, ký chủ vui vẻ là được.
Nhưng 666 có điều không rõ, vì sao sau 5000 năm mọi người lại biết câu chuyện của Quý Khinh Ngôn.
Nó rất rõ ràng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ mà chủ thần giao, ký chủ có thể lựa chọn trở lại thế giới cũ, hoặc đổi thân phận khác sống ở thế giới này. Nhưng bất luận lựa chọn nào, dấu vết tồn tại của ký chủ đều sẽ bị xóa sổ, đáng lẽ mọi người nên không nên biết cậu ấy chứ.
Hơn nữa, nếu nó nhớ không lầm, nó nhớ rõ Quý Khinh Ngôn sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ban đầu không có tới đổi khen thưởng kịp liền xảy ra việc ngoài ý muốn, tài khoản nó hẳn là còn một đống tích phân mới đúng.
Nhưng hiện tại đống tích phân đó đều hoàn toàn biến mất, ngay cả bản thân nó là hệ thống mất liên lạc với Chủ Thần.
Tình huống hiện tại thực sự có chút kỳ quái.
Quý Khinh Ngôn suy đoán: ‘ Khả năng Chủ Thần cho rằng tôi đã chết? ’
666: ‘? Ký chủ chưa có chết!’
Quý Khinh Ngôn: ‘ Nhưng là nếu tôi không tỉnh lại, có khác gì đã chết? ’
Được rồi, có chút ý đúng……
666 im lặng.
Nó cảm thấy suy đoán này vô cùng nực cười, nhưng lại không thể nghĩ suy đoán nào hợp lý hơn. Nếu ký chủ đã tử vong, nhiệm vụ sẽ tự động thất bại, cứ như vậy nó và Chủ Thần bị đánh gãy đường liên lạc, cũng có thể nói thông được.
Khác với 666 đang lo lắng sốt ruột, Quý Khinh Ngôn không chuyện này để trong lòng.
【 Tùng Tiểu Thử: Tên chủ bá có một chữ Ngôn! Nên tui quyết định gọi chủ bá là Ngôn Ngôn! 】
【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Ngôn Ngôn giống nick name Ngôn lão sư…… Đột nhiên cảm thấy thẹn [ ngoài miệng nói không cần nhưng thân thể siêu thành thật.jpg]】
【 Trứng xào cà chua chỉ ăn trứng: Tui cũng có một trường bài trắng giống Ngôn lão sư, nhưng bộ đồ trên người chủ bá trông tinh tế hơn nhiều! Chủ bá mua ở bộ đó ở đâu vậy, cần shop online trên Tinh Võng!!! 】
【 Một ngày tám chén nước: Đồng ý hai tay!!! 】
666 cảm giác được, ý thức Quý Khinh Ngôn đang rung động.
“Trường bào này được một người bạn thân làm tặng cho, cậu ấy hiện tại……” Quý Khinh Ngôn dừng một chút, “Khả năng đã không còn nữa.”
Phòng phát sóng trực tiếp bỗng dưng an tĩnh, mọi người dường như nhận thấy ra họ mới hỏi những điều không nên hỏi, vì thế sôi nổi chủ động nói sang chuyện khác.
Là một nhóm người săn sóc đáng yêu, Quý Khinh Ngôn nghĩ, so với 5000 năm trước thật sự khác biệt nhau hoàn toàn.
Cậu đi theo chủ đề của mọi người, bắt đầu cùng bọn họ nói chuyện khác, hoàn toàn không để trong lòng. Chỉ mỗi 666 mới có thể cảm nhận được, tâm tình Quý Khinh Ngôn hiện tại không tốt.
Nhưng nó không có cách nào an ủi cậu cả.
Hơn 5000 năm, Long tộc có tuổi thọ cao nhất, cũng không có cách sống lâu như vậy.
Xe bay lắc lư, đi ngang qua một hẻm nhỏ hẹp, trong lòng Quý Khinh Ngôn cứ bồn chồn, trước tiên tắt điều khiển xe tự động, để xe ngừng ở ven đường.
【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Ngôn Ngôn xuống xe! Đến viện dưỡng dục rồi sao? 】
【 Trứng xào cà chua chỉ ăn trứng: Hình như không giống viện dưỡng dục……】
【 Tùng Tiểu Thử: Ngôn Ngôn đi vô ngõ nhỏ làm gì? 】
Máy quay ảo đảo lắc lư đi theo Quý Khinh Ngôn, Quý Khinh Ngôn nhìn thoáng qua làn đạn:” Trong hẻm có thứ gì đó.”
Kinh mạch cùng khí quan cậu bị hao tổn nghiêm trọng, nhưng tinh thần lực vẫn ổn, ở vừa rồi trong nháy mắt cậu cảm giác được một hơi thở cổ quen thuộc.
Giống như Long tộc.
Đối phương hơi thở rất suy yếu.
Ngõ nhỏ vừa dơ vừa lộn xộn, nơi này rất lâu không có người đến quét dọn, trong không khí tràn ngập một mùi hôi thối, rất khó ngửi.
Quý Khinh Ngôn tiện tay tắt hệ thống máy quay, để tránh khán giả ngửi được mùi kỳ quái từ phát sóng trực tiếp giống cậu.
Bước chân cậu nhanh hơn, cuối cùng cũng thấy một thân ảnh nhỏ màu đen ở hẻm, đối phương nằm kế bãi rác không nhúc nhích, trên người đầy rẫy vết thương và mất đi ý thức.
Quý Khinh Ngôn căng thẳng, cậu liếc mắt một cái liền nhận ra, đây là một con ấu tể Long tộc.
Ẩu tể Long tộc tại sao lại xuất hiện ở chổ này?
Quý Khinh Ngôn không kịp nghĩ những vấn này, tình hình nhóc Long tộc này không xong rồi, trên người đầy miệng vết thương đã kết vảy, nhưng vết thương vẫn còn chảy máu.
Quý Khinh Ngôn nhận ra một chút dấu vết pháp thuật, ấu tể Long tộc này bị tấn công bằng pháp thuật.
Rốt cuộc là ai nhẫn tâm như vậy, lại ra tay với một ấu tể không hề có sức phản kháng?!
Cơn tức giận thoáng chốc lan ra, khuôn mặt Quý Khinh Ngôn âm trầm bế ấu tể bị thương trên tay, từ nhẫn lấy ra một quần áo sạch sẽ, nhúng nước rồi lau người ấu tể.
Vết máu trên người ấu tể được lau sạch sẽ, miệng vết thương không có dấu hiệu khép lại.
Quý Khinh Ngôn trên người có không ít linh dược có thể cho ấu tể sử dụng, bình thường linh dược đối với vết thương do pháp thuật cường đại làm ra không tác dụng nhiều, mà người trưởng thành sử dụng linh dược lực quá mạnh mẽ, thân thể ấu tể nhất định sẽ không chịu nỗi.
Nếu có thể sử dụng pháp thuật trị liệu……
666 nhận thấy suy nghĩ của Quý Khinh Ngôn: ‘ ký chủ! ’
Không màng 666 cản trở, Quý Khinh Ngôn thử pháp lực của mình, nhưng mà còn không đợi đầu ngón tay tích tụ được tỉa màu xanh, ngực cậu truyền đến một trận đau nhức.
Quý Khinh Ngôn vội vàng giơ tay, làm bộ trong lúc vô tình đụng tới đem máy quay chuyển sang quay lồng ngực ấu tể, ngay sau đó chật vật che miệng lại, áp lực mà khụ ra tiếng, một vị ngọt tanh trào ra, cậu kịp thời dùng bộ quần áo nhỏ trong tay, nhưng vẫn là có chút máu nhỏ giọt ở trước ngực cậu, đỏ đến chói mắt.
Ngày hôm qua lúc quấy nhiễu kiểm tra đo lường, cậu đã mạnh mẽ dùng tia lực kinh mạch cuối cùng. Từ thức tỉnh đến bây giờ, Quý Khinh Ngôn lần đầu đối với pháp lực của mình cảm thấy bất lực.
【 Thái dương tròn tròn: Đây là ấu tể ma thú nào? Là ấu tể chủng tộc có tri thức??? 】
【 Trứng xào cà chua chỉ ăn trứng: Ai biến thái đến mức tra tấn ấu tể? Những vết thương nhìn không giống mấy vết thương bình thường! 】
【 Đệ nhất soái ca vũ trụ: Chủ bá không có sao chứ? Sao lại ho dữ dội vậy?? 】
Quý Khinh Ngôn tạm thời không rảnh đi đáp lại những làn đạn đó, thừa dịp màn ảnh còn quay về ấu tể, cậu dùng bộ đồ nhỏ lau đi máu bên môi, nhắm mắt lại không tiếng động mà thở hổn hển vài hơi, làm bản thân nhanh chóng bình tĩnh lại.
Thời điểm Quý Khinh Ngôn mở mắt ra, cậu mới phát hiện, ấu tể trong ngực không biết khi nào đã mở bừng mắt, đang dùng nó đôi mắt vàng không chớp mắt nhìn chằm chằm cậu.
Quý Khinh Ngôn ngẩn ra, thu hồi lại bộ quần áo nhính máu, cậu hướng về ấu tể lộ ra vẻ hiền lành tươi cười: “Long Long theo anh đi, về sau anh chiếu cố em, sẽ không cho người khác có cơ hội khi dễ nhóc.”
Trong nháy mắt, 666 cảm thấy Quý Khinh Ngôn lúc này và Quý Khinh Ngôn 5000 năm về trước vô cùng giống nhau.
Qua 5000 năm, kỹ thuật ‘ bắt cóc ’ bằng hữu của ký chủ nó như cũ không có nửa điểm tiến bộ, việc này làm cho 666 có chút hoài niệm.
Mà lúc này Long Thời Mặc mờ mịt.
Nếu hắn nhớ không lầm, hắn nhớ rõ trước đó không lâu hắn còn ở cùng một tên ma tộc trông giống con người, đang tiến hành cuộc ‘ luận bàn ’ không khả quan, nhưng hắn đột nhiên mất đi ý thức mà ngất xỉu.
Lúc hắn mở mắt, hắn phát hiện bản thân đang ở một nơi rách nát, tờ giấy báo bên đường đang nói cho hắn biết, hắn hiện tại ở tinh cầu Gar hơn một trăm năm trước.
Một! Trăm! Năm! Trước!!!
Long Thời Mặc không thể tin được, hắn thế mà lại quay về quá khứ! Còn bởi vì lượng sực mạnh bị tiêu hao quá mức biến thành ấu tể!! Lại còn có bị mấy tên nhân loại bình thường bức đến mức không thể không chui vào đống rác để trốn thoát!!!
Hắn đường đường là đại thống lĩnh Long tộc, phải chịu nỗi ủy khuất này sao?!
Hắn nhớ kỹ tên Ma tộc đáng giận kia, Long Thời Mặc nghĩ. Mặc kệ chuyện quay về quá khứ có phải do tên ma tộc kia làm, hắn nhất định sẽ trả lại những gì mình phải chịu cho tên đó.
Dù sao cái tên Ma tộc Carl kia đã cùng hắn đấu vài thập niên, là kẻ thù cũ của hắn, nhiều thêm mấy cái tội danh có thể ‘ bàn luận ’ lên đầu Carl cũng không liên quan.
Long Thời Mặc ôm một bụng lửa giận, lại lần nữa bởi vì thể lực chống đỡ hết nổi té xỉu ở bên đống rác.
Đánh thức hắn chính là một trận ho dữ dội, Long Thời Mặc gian nan mở mắt ra, toàn thân đau nhức làm hắn ngô một tiếng.
Hắn không thích tình trạng hiện tại của mình, hơn nữa cái loại cảm giác không thể kiểm soát thân thể quá khó chịu.
Long Thời Mặc nghe thấy giọng nói ngẩng đầu, vừa lúc thấy thanh niên ôm hắn ho ra một bụng máu, đỏ tươi máu theo khóe môi chảy xuống, nhỏ vào trường bào màu trắng của đối phương
Thật chói mắt.
Nhưng thứ càng làm cho Long Thời Mặc cảm thấy chói mắt hơn là khuôn mặt của thanh niên.
Trừ bỏ màu tóc cùng màu mắt không giống nhau ở ngoài, thanh niên trước mắt cùng với tên Ma tộc Carl lớn lên giống! nhau! như! đúc!!!
Cho nên tình huống hiện tại là như thế nào?!
Long Thời Mặc lần đầu cảm thấy dung lượng não mình không đủ dùng.
Hắn trọng sinh trở về hơn một trăm năm trước, hắn bị kẻ thù cứu, kẻ thù còn nói muốn chăm sóc hắn bảo vệ hắn không cho hắn chịu khi dễ ——
Đây là bịp người kiểu mới hả?!!