Chương 18 Sẽ không đồng ý
Hoắc Thiếu Kiệt nghĩ đến dáng vẻ âm trầm, u ám cả ngày của cô lúc trước, lại nhìn Dung Đại hiện tại, thích cười, thích nói chuyện, giống như ánh mặt trời tỏa nắng.
Nếu lại trở về như trước kia… cậu bất thình lình rùng mình một cái, vậy cũng quá dọa người, quá làm khó anh trai cậu rồi.
“Chuyện này cậu trở về bàn với anh của mình đi.”
Hoắc Thiếu Kiệt gật đầu, chuyện này cậu ta không thể làm chủ.
Lục Diệp muốn nói gì lại thôi, nhưng chuyện này liên quan đến Hoắc gia, cho dù năng lực trong giới của ông ta có mạnh hơn nữa, cũng không dám đắc tội với Hoẳc Thiếu Đình.
Nghĩ đến vừa rồi ông ta rống Dung Đại như rống một con chó, trong lòng có chút chột dạ sau lưng nhịn không được toát ra mồ hôi lạnh, lôi kéo Hoắc Thiếu Kiệt sang một bên tạ tội.
Trong lòng Dung Đại cũng không để ý nhiều như vậy, cô chỉ muốn kiếm tiền.
Tuy nói giới giải trí này không tốt lắm, cá nhân cô cũng không thích loại công việc xuất đầu lộ diện này, nhưng cô không có lựa chọn nào khác.
Cho dù bây giờ cô có thể đi tìm một công việc có thể làm, nhưng số tiền lương nhận được so với hai trăm triệu cô thiếu kia còn kém quá xa.
Cô chỉ có thể ổn định trạng thái trước mắt của mình, sau đó suy nghĩ kĩ hơn về vấn đề sinh tồn của bản thân ở cái thế giới này.
Sau khi Hoắc Thiếu Kiệt bàn bạc với Lục Diệp xong thì rời đi, Dung Đại cũng vui vẻ ớ trong phòng thử vai tìm một cái ghế ngồi bẽn cạnh Lục Diệp, cô hết sức chăm chú nhìn những diễn viên đến thử vai phía sau.
“Hoắc phu nhân, cô thật sự không có học qua bất kỳ diễn xuất chuyên nghiệp nào sao?” Lục Diệp thấy tư thế ung dung ăn dưa của cô thì không khỏi tò mò, trực tiếp bảo trợ lý làm thay công việc, còn mình thì kéo ghế tới gần Dung Đại hỏi.
Dung Đại quay đầu nhìn ông ta, suy nghĩ một chút khi còn sống nguyên chủ học ngành gì, nhưng cô không nhớ rõ.
“Tôi học thiết kế, đây là lần đầu tiên thử vai.”
Lục Diệp lập tức hứng thú, vậy đây chính là thiên phú của cô rồi.
Diễn viên có thiên phú có linh khí như vậy, ông ta không thể bỏ qua, nhất định phải nói chuyện với Hoắc tổng mới được!
“Hoắc phu nhân, đây là số điện thoại của tôi, nếu cô thương lượng với Hoắc tổng xong, có thể gọi lại cho tôi bất kì lúc nào, diễn xuất của cô thật sự khiến tôi quá kinh ngạc, nhân vật này không thể giao cho ai khác ngoài cô!”
Hai mắt Lục Diệp tỏa sáng, giống như là nhìn thấy bảo bối gì đó.
Dung Đại cũng không cự tuyệt, lấy điện thoại di động ra nhá máy cho Lục Diệp: “Đây là số của tôi, Thiếu Đình không quan tâm đến chuyện của tôi, chuyện này tôi có thể tự mình quyết định. Đạo diễn Lục, tôi muốn biết thù lao đóng phim như vậy là bao nhiêu?”
Lục Diệp lưu số điện thoại của cô, nghe cô nhẳc tới thù lao đóng phim một lần nữa, liền bảo trợ lý cầm một phần tư liệu tới: “Hoắc phu nhân cô xem xem, đây là tác phấm của cấp dưới tôi, có ngôi sao hạng A, hạng B cũng có, thù lao đóng phim đều là căn cứ vào giá trị con người và lưu lượng của các cô ấy mà định ra.”
Dung Đại vừa nghe, mặc dù có chút mơ hồ cũng không hiểu lắm về giá trị con người, nhưng cô biết mình cái gì cũng không có, cũng chỉ đành gật đầu, cầm tư liệu hai mắt phối hợp nhìn theo.
Lục Diệp thấy cô chau mày phẫn nộ, cho rằng cô không hài lòng với thù lao đóng phim này, trong lòng cũng có chút bồn chồn, chuyện này xem ra còn phải phiền toái Hoắc Thiếu Kiệt nhiều lắm mới được, bộ phim này là hai người bọn họ góp vốn, chuyện này cậu ta cũng có phần.
“Chị dâu, nên đi thôi.” Sau khi Hoắc Thiếu Kiệt hoàn thành công việc, đã là buốl chiều.
Dung Đại phục hồi tinh thần mới phát giác thời gian đã trôi qua, vội vàng đứng dậy, trên mặt vẫn lộ ra nụ cười ôn hòa: “Đạo diễn Lục, sau này ông gọi tôi là Dung Đại là được, kịch bản tôi về sẽ xem kỹ.”
Trên tay cô cầm một chồng bản thảo cảnh diễn của nữ chính, một chồng nhỏ nặng trịch, lại làm lòng cô kiên định hơn bao giờ hết.
Hoắc Thiếu Kiệt nhìn Lục Diệp một cái, chuyện này cậu ta còn chưa nói với anh trai, người này lại làm càn!
Lục Diệp cười hì hì, đem ánh mẳt của cậu ta xem nhẹ hoàn toàn.
Dung Đại không phát hiện ánh mắt mờ ám giữa hai người bọn họ, vui vẻ ôm kịch bản rời khỏi phòng thử vai. Mãi cho đến khi trở về Hoắc gia, cô mới thu lại cảm xúc của mình.
Dù sao bây giờ cô cũng ăn nhờ ở
đậu.
“Chào phu nhân, chào nhị thiếu gia. Lão thái thái đang nghỉ ngơi ở trên lầu, phu nhân và tiểu thư nói tối nay không ở nhà ăn cơm.”
Dì Vương nhìn thấy hai người trở về, lập tức tiến lên lấy giày cho Dung Đại, vừa báo cáo cho hai người biết.
“Anh ấy đã mấy ngày không về rồi phải không?” Hoắc Thiếu Kiệt hỏi, vừa lấy điện thoại di động ra ngồi xuống sô pha trong phòng khách, chuyện này phải gặp mặt nói chuyện mới được.
Tâm tình Dung Đại rất tốt, ôm kịch bản lên phòng ngủ, sau khi cẩn thận cất kỹ kịch bản, liền lên lầu gặp bà cụ Hoắc.
Lúc Lục Diệp và Hoắc Thiếu Kiệt ở phòng thử vai nói chuyện với nhau tuy rằng cô không nghe rõ lắm, nhưng cô cũng có thể đoán ra được hai người bọn họ cũng có chỗ khó xử.
Trong lòng cô cũng không dám cam đoan Hoắc Thiếu Đình sẽ đồng ý chuyện này, nhưng nếu cô thuyết phục bà cụ Hoắc, chuyện này có lẽ còn có chỗ thương lượng, cơ hội này cô không thể tuột mất.
Dưới lầu, Hoắc Thiếu Kiệt sao chép một đoạn video hôm nay Dung Đại thử vai gửi cho Hoắc Thiếu Đình, nhân tiện mượn mặt mũi của bà cụ Hoắc bảo hắn trở về ăn cơm.
ở công ty Hoắc Thiếu Đình còn một cuộc họp nữa, nhưng sau khi nhận được video, hắn bảo trợ lý dời cuộc họp đến ngày mai rồi lập tức trở về Hoắc gia.