Chương 106: Ngoại truyện 02
- Trang Chủ
- Hoa Hồng Đỏ Và Hoa Hồng Trắng Ở Bên Nhau - Tương Trà Nhập Tửu
- Chương 106: Ngoại truyện 02
Vội vã lên máy bay làm gì? Lĩnh giấy chứng nhận kết hôn!
⁺˚•̩̩͙✩•̩̩͙˚⁺‧͙⁺˚•̩̩͙✩•̩̩͙˚⁺‧͙⁺˚•̩̩͙✩•̩̩͙˚⁺‧͙
Tin tức Kỷ Tòng Kiêu come out lấn át tin cậu lọt vào danh sách đề cử ở nước ngoài, lấn át tin cậu giành được giải ảnh đế, lấn át tin giải thưởng kép của Ngô Đồng Vàng, lấn át tin Kiều Dịch giành giải hai lần liên tiếp, lấn át tin Thịnh Hoài vừa nhận phim mới, thành công khiến cả giới giải trí long trời lở đất.
“Kỷ Tòng Kiêu Thịnh Hoài”, “CP Cầm Tinh”, “Kỷ Tòng Kiêu come out“, “Người yêu bí mật của Thịnh Hoài” lần lượt lọt top hotsearch, mỗi phút nhấn vào xem đều có hàng loạt bình luận mới hiển thị. Không có gì ngạc nhiên, toàn là mắng chửi, nhưng không phải chửi họ là người đồng tính, mà là——
[Trung Hoa iu tui: Đồ lừa đảo! Lừa đảo! Cậu nói mà không biết ngại sao? Người thân trong gia đình, ô mố, hàng xóm cơ, ô mố, má má má ấy vậy mà tui thật sự tin cậu đó!]
[Gơn trọc đầu: Má ôi! A a a a a a uổng công chị tin em như thế! Chị còn lén gửi rất nhiều tin nhắn riêng hỏi em người yêu Thịnh Hoài là ai! Cưng còn nhớ rõ mình trả lời như thế nào không? Cưng nói là một người cực kỳ ngoan ngoãn! Cmn em ngoan hả? Lừa chị đây dễ quá ha 5555555]
[Thức khuya khiến người ta phải khóc: A a a a a mấy người xài thủ đoạn lươn lẹo đỉnh cao quá ròi đó, lúc nào tui cũng tin tưởng hai người thẳng ơi là thẳng, chỉ có tình anh em thui!!!!]
[Làm ơn đừng nói chuyện với mị: Bóng tối dưới ánh đèn! Tối vcđ luôn! Tim cũng tối! Tối! Tối vãi ạ!]
[Sống trong hòa bình: Không được! Phải xin lỗi! Xin lỗi xong để tui tiếp tục thích cậu! Nếu không tui sẽ phản bội mấy người đó! Tui muốn giấu hết poster tạp chí đi!]
Tất cả mọi người đều trách bọn họ chơi chiêu ngược giấu giếm quá giỏi, chỉ có fan CP Cầm Tinh sau khi nhảy số thì nhảy cẫng lên hoan hô! Họ vốn tưởng rằng CP này đã hết hi vọng rồi, giờ lại lội ngược dòng tu thành chính quả! Đã thế chính chủ còn like một video biên tập của bọn họ nữa chứ!
Từ từ, tức là hai người họ sống chung với nhau rồi?
Mẹ kiếp! “Nhai Phong” mà chúng ta cứ luôn coi là sự an ủi cuối cùng, hóa ra lại là nơi cặp chồng chồng này nắm tay nhau khoe chim chuột?!
Cmn, cái ôm này đẹp quá, đây chẳng phải là buổi tối lễ trao giải sao? Ai chụp được đấy? Tui phải gọi điện hỏi mới được!
Ôi cha mạ ơi, hóa ra câu sinh ra vì anh là nói với Thịnh Hoài!
Trời đất ơi! Thịnh thần gọi Kỷ Trùng Trùng là cậu bạn nhỏ, cảm giác cưng chiều bùng nổ!
Quả thực fan CP Cầm Tinh đang mở tiệc ăn mừng, bóc tách hình ảnh! Viết văn! Cắt ghép video! Số lượng bài đăng cập nhật trong đại bản doanh một ngày đã vượt quá số lượng bài đăng của cả một tháng trước!
Đương nhiên, những chuyện này chính chủ không biết được. Tối hôm đó hai người trút bỏ gánh nặng, không thông báo cho ai mà mang theo thẻ căn cước và hộ chiếu ra nước ngoài luôn. Đến khi Hà Xa không tìm được người bèn gọi điện hỏi, hai người đã trung chuyển đến Genova (Ý), lên du thuyền xa hoa Queen Victoria, khởi hành chuyến đi vòng quanh trái đất của mình.
“Có phải hai bọn mình giống bỏ trốn lắm không? Sau khi come out thì bỏ trốn?” Kỷ Tòng Kiêu dựa lên lan can boong thuyền ôm lấy cổ Thịnh Hoài, cười vui sướng. Cậu híp mắt cảm nhận ánh nắng tháng ba, tháng tư dịu nhẹ ở Địa Trung Hải, gió biển thổi tung mái tóc cậu.
Thịnh Hoài đưa tay lên sửa lại tóc cậu, bẻ lại cổ áo cho cậu rồi cười nói: “Đây gọi là hưởng tuần trăng mật.”
“Còn chưa kết hôn thì đào đâu ra tuần trăng mật?” Kỷ Tòng Kiêu phản bác.
“Em đang nhắc nhở anh phải cầu hôn thật nhanh đúng không?” Thịnh Hoài nhướng mày dựa sát cậu.
“Không phải không phải, để em để em, em còn chưa cầu hôn mà.”
Thịnh Hoài: “Em nói cứ như anh đang cầu xin ấy nhỉ?”
Kỷ Tòng Kiêu đảo mắt nhìn xung quanh, “Chúng ta đánh cược đi, ai thắng thì được cầu hôn.”
Thịnh Hoài không có lý do gì để từ chối.
“Cược số lượng chẵn lẻ của đàn chim biển tiếp theo đi. Em chọn lẻ.”
“Vậy anh chọn chẵn.” Thịnh Hoài gật đầu.
Hai người buông tay đối phương, cùng nhau quay đầu nhìn ra mặt biển nổi sóng trập trùng. Không lâu sau, Kỷ Tòng Kiêu kinh ngạc thốt lên, “Đến rồi!”
Một đàn chim biển phần phật bay lướt qua đầu bọn họ.
Kỷ Tòng Kiêu: “…”
Thịnh Hoài: “…”
Bọn họ nhìn về phía đối phương.
Kỷ Tòng Kiêu lặng thinh hỏi: “Anh đếm xong chưa?”
Thịnh Hoài: “Chưa…”
Hai người nhìn nhau, sau đó bật cười to.
Những vị khách khác trên boong thuyền bị tiếng cười của họ thu hút bèn quay đầu lại nhìn, sau đó cảnh tượng hai chàng thanh niên hôn nhau dưới ánh nắng và gió biển lọt vào mắt. Họ nở nụ cười thiện ý, xôn xao dời mắt đi chỗ khác, không làm phiền cặp đôi này đang ngọt ngào tình tứ.
Du thuyền xuất phát từ Địa Trung Hải, lộ trình xuôi về phía Nam, vòng qua Mũi Hảo Vọng ở châu Phi. Bọn họ tạm dừng chân ở Namibia.
Namibia nằm ở phía Tây Nam châu Phi, có khu bảo tồn bầu trời đêm nổi tiếng thế giới.
Trong sa mạc, bốn phía tối đen, chỉ có dải ngân hà trên đỉnh đầu là rực rỡ những ngôi sao sáng lấp lánh.
Kỷ Tòng Kiêu từng cho rằng bầu trời sao nhìn thấy từ cao nguyên ở tỉnh Y đã khiến người ta vô cùng rung động rồi, không ngờ so với chỗ này thì nơi ấy kém hơn hẳn 1000% lận——
Dải ngân hà mênh mông có thể nhìn thấy rất rõ ràng, nó vắt ngang qua không trung, kéo dài đến điểm cuối của trời đất. Ánh sao lấp lóe trên đỉnh đầu không thể đếm hết được. Chỉ cần ngẩng đầu lên, mở mắt ra là có thể thấy các vì tinh tú khắp trời lọt vào đôi mắt, rơi vào con ngươi.
Báu vật vô giá trên cõi đời này lại có thể nắm giữ trong tay một cách dễ dàng như thế.
Sau những giây phút đầu tiên bị chấn động, mãi lâu sau Kỷ Tòng Kiêu mới lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn Thịnh Hoài. Cậu thấy anh đang nhìn chăm chú lên bầu trời sao không chớp mắt, đến cả máy ảnh trên cổ cũng không quan tâm, vẻ thích thú hiện rõ trên gương mặt.
Kỷ Tòng Kiêu mỉm cười, không quấy rầy anh. Cậu tìm bừa một tảng đá ngồi xuống, chống đầu ngắm Thịnh Hoài đang ngửa đầu lên ngắm trời sao. Ngắm bạn trai không bao giờ sai.
Một lát sau, ngắm mãi tới khi hơi mỏi mắt, cậu rủ mắt xuống, lấy từ trong túi áo ra hai chiếc nhẫn.
Đây là thứ cậu đã cố tình né Thịnh Hoài đi chọn khi đang cập bến ở Hy Lạp. Khác với cặp nhẫn tình cờ gặp phải đang được đeo trên tay hai người, cặp nhẫn này không mang một ý nghĩa cụ thể nào cả. Cặp nhẫn trên tay cậu, mặc dù kiểu dáng đơn giản, chỉ có một vòng tròn nhỏ thôi nhưng chỉ cần liếc mắt qua là cậu đã chọn chúng làm nhẫn để cầu hôn.
Kỷ Tòng Kiêu vuốt ve cặp nhẫn, gọi Thịnh Hoài.
Thịnh Hoài quay người nhìn cậu, tay còn cầm máy ảnh, “Ơi?”
Kỷ Tòng Kiêu giơ chiếc nhẫn trong tay, không quỳ xuống, cũng không có hoa tươi hay bữa tối dưới ánh nến. Cậu cứ ngồi trên tảng đá, đung đưa đôi chân, cười với anh, “Anh có đồng ý để bạn trai anh được lên chức không?”
Thịnh Hoài ngơ ngác, sau đó che mặt mình, ảo não nói: “Sao anh lại để em nói ra trước chứ?”
Kỷ Tòng Kiêu bật cười, nhảy xuống khỏi tảng đá, đi tới trước mặt anh, “Bởi vì ngắm sao quan trọng hơn bạn trai.”
“Không có đâu.” Thịnh Hoài nghiêm nghị phản bác, “Không gì quan trọng hơn bạn trai hết.”
“Cho nên…” Kỷ Tòng Kiêu nhướng mày, đôi mắt lấp lánh nhìn anh, “Anh đồng ý không?”
Thịnh Hoài cân nhắc, “Anh cảm thấy chúng ta có thể thăng hẳn hai cấp luôn, chồng sắp cưới biến thành đã kết hôn được không?”
Mãi sau Kỷ Tòng Kiêu mới phản ứng, cậu ôm cổ anh cười to, “Hoàn toàn không có vấn đề gì cả!”
Thịnh Hoài lập tức tắt máy ảnh, kéo cậu vội vã đi về.
Kỷ Tòng Kiêu bối rối, nghi hoặc hỏi: “Gấp gáp như này là đi đâu thế anh?”
Thịnh Hoài cũng không quay đầu lại, “Vội lên máy bay.”
Kỷ Tòng Kiêu hoang mang, “Vội lên máy bay làm gì cơ?”
Thịnh Hoài dừng bước, đứng trước mặt cậu, nghiêm túc nhìn cậu nói: “Lĩnh giấy chứng nhận kết hôn.”
…
Vào lúc chín giờ tối ở phương Đông, Weibo hai người vốn không có động thái gì sau nửa năm kể từ khi Ngô Đồng Vàng diễn ra, giờ lại đồng thời cùng đăng tải một tin.
[Kỷ Tòng Kiêu V: [Hai bàn tay đeo nhẫn đan vào nhau.jpg]]
[Thịnh Hoài V: [Giấy chứng nhận bằng tiếng Anh.jpg]]
Bài đăng vừa đăng lên, quần chúng hóng hớt còn chưa kịp nhảy số, chỉ đơn thuần kêu a một tiếng, kết hôn rồi à? Sau đó bọn họ đột nhiên thức tỉnh, gõ cành cạnh bàn phím, không khác ý nhau là mấy, tổng kết lại là——
Cầu xin hai người mau trở lại! Không mắng không mắng nữa đâu, chỉ có chúc phúc thôi! Giới giải trí không có hai người chán chết đi được! Phim điện ảnh không đủ xem, cuộc sống đúng là đau khổ! Hai người mau trở lại đi, bọn tui muốn được xem phim hai người đóng TAT.