Chương 103
“Kỷ Tòng Kiêu sinh ra vì anh.”
⁺˚•̩̩͙✩•̩̩͙˚⁺‧͙⁺˚•̩̩͙✩•̩̩͙˚⁺‧͙⁺˚•̩̩͙✩•̩̩͙˚⁺‧͙
Năm mới, vận thế của Kỷ Tòng Kiêu có chịu ảnh hưởng của năm bổn mạng không thì tạm thời chưa biết, nhưng đối với Thịnh Hoài, có thể nói mọi việc của anh thuận lợi cũng không phải nói quá.
Ngô Đồng Vàng gửi lời mời, mời anh tới làm khách mời trao giải, sau khi anh xác nhận tham dự thì danh sách khách mời được công bố trên trang web chính thức, ngay lập tức được các quần chúng tinh mắt thích hóng drama phát hiện ra. Cái tên Thịnh Hoài lại một lần nữa trở thành tâm điểm của sự chú ý.
Mức độ chấp nhận đồng tính luyến ái của xã hội thời nay vẫn chưa đủ cao, sau khi Thịnh Hoài come out, tuy rằng vẫn có rất nhiều người ủng hộ, thế nhưng số người chửi bới xúc phạm anh cũng không hề ít. Bọn họ ghét người đồng tính, cảm thấy xu hướng tính dục khác biệt là biến thái, là đi ngược lại với nhân loại, họ cảm thấy buồn nôn, thậm chí chỉ vì vấn đề xu hướng tính dục mà phủ định toàn bộ thành tựu của người khác.
Thịnh Hoài lúc nào cũng kín tiếng, anh chẳng quan tâm tới tình hình trên mạng, sau buổi họp báo come out, do cuộc sống hàng ngày cũng không chịu ảnh hưởng mấy nên anh cũng không buồn tìm kiếm đọc những ngôn từ chửi bới kia, mỗi ngày chỉ lo đắm chìm trong thế giới hai người với Kỷ Tòng Kiêu và chọn kịch bản. Thật ra anh chưa ưng ý bộ phim nào, lại muốn có thêm thời gian ở bên Kỷ Tòng Kiêu nên anh đã thoái thác vài hoạt động vốn dĩ sẽ tham dự, dẫn đến mấy tháng nay anh không xuất hiện trước công chúng.
Nếu như là trước đây, chuyện này đối với Thịnh Hoài mà nói là chuyện bình thường tới mức không thể nào bình thường hơn được nữa. Còn trên mạng, fan và người qua đường cũng chỉ coi anh sống kín tiếng, tu thân dưỡng tính, nạp năng lượng cho bản thân. Nhưng hiện tại, lâu lâu không xuất hiện khiến đám antifan nhảy nhót múa may quay cuồng, bọn họ giải thích sự biến mất hiện tại của Thịnh Hoài là do anh không tồn tại nổi trong giới giải trí nữa. Bọn họ cho rằng, cuối cùng những đạo diễn và nhà sản xuất đã nhìn rõ được sự tồi tệ của kẻ này, nhìn ra được kỹ thuật diễn của anh ta chẳng đáng quan tâm, từ đó chẳng thiết tha hợp tác gì nữa.
Ban đầu, những người ủng hộ Thịnh Hoài còn gay gắt phản bác lại, bác bỏ từng câu từng chữ dựa theo những chứng cứ lý trí, nhưng lâu dần không thấy Thịnh Hoài xuất hiện, tiếng nói của họ càng ngày càng nhỏ, giống như fan của Kỷ Tòng Kiêu hoang mang khi cậu bị hắt nước bẩn rồi mai danh ẩn tích một thời gian trước đây. Không còn nhân vật chính, họ cảm thấy không còn ý nghĩa gì nữa, thậm chí còn lo lắng có phải nam thần của mình thật sự rơi vào cảnh ngộ đó không.
Còn hiện tại, cái tên Thịnh Hoài lại một lần nữa xuất hiện, vị trí xuất hiện lại là trong danh sách khách mời tới trao giải của Ngô Đồng Vàng.
Ngô Đồng Vàng là gì? Liên hoan phim Ngô Đồng Vàng, ba năm tổ chức một lần, hội tụ tất cả những nhà bình luận phim, nghệ thuật gia, diễn viên cốt cán hàng đầu, đức cao trọng vọng trong ngành, là sự đánh giá công bằng và khách quan nhất đối với những nghệ sĩ và các tác phẩm điện ảnh tham gia tranh giải, là hiện thân của sự uy tín nhất trong giới.
Một khi được lên nhận giải thưởng ở Liên hoan phim Ngô Đồng Vàng thì đồng nghĩa với việc nhận được sự khẳng định từ tất cả những người tài giỏi nhất trong ngành, từ đây tương lai tươi sáng, con đường làm ngôi sao bằng phẳng.
Người hoạt động trong cái giới này không ai là không muốn được đứng trên sân khấu của Ngô Đồng Vàng, không ai là không muốn được nâng chiếc cúp Ngô Đồng, đối với bất kỳ một người nghệ sĩ nào mà nói, dù chỉ mới lọt vào danh sách đề cử thôi thì cũng là đại diện cho sự vinh quang tối cao.
Mà hiện tại, một giải thưởng uy tín như vậy lại mời Thịnh Hoài tới làm khách mời trao giải. Hai cái tên này đặt chung một chỗ, ngay lập tức khiến người ta nhớ đến những vinh quang trong quá khứ của Thịnh Hoài.
Liên tục giành được ngôi vị ảnh đế Ngô Đồng Vàng mấy lần, người giành được giải thưởng thành tựu trọn đời của Ngô Đồng Vàng.
Bây giờ còn phải bổ sung một cái nữa, khách mời trao giải trẻ nhất trong mấy chục năm qua.
Tất cả các danh hiệu đều đang thể hiện sự thành công của Thịnh Hoài trong lĩnh vực này.
Động thái này y như một cái tát quyết liệt giáng vào mặt lũ antifan. Nhưng nó vẫn chưa kết thúc ở đây——
Chẳng bao lâu sau kỳ nghỉ Tết, vai nam chính trong bộ phim “Thợ thủ công” do Thịnh Hoài thủ vai đã lọt vào danh sách đề cử Nam diễn viên chính xuất sắc nhất của Liên hoan phim Ba Lan, thành công đánh bại được mọi đối thủ, giành được cúp ảnh đế!
Đến thời điểm hiện tại, không còn ai dám chất vấn kỹ thuật diễn hay địa vị hoàn toàn xứng đáng của anh trong giới nữa.
…
Kỷ Tòng Kiêu mặc bộ vest trắng, đẹp trai phong độ đi trên thảm đỏ, mỉm cười vẫy tay với phóng viên và khán giả hai bên, sau đó nghênh đón hàng loạt tiếng chụp ảnh.
Là một trong những nhân vật nổi bật hàng đầu hiện nay, diễn viên được lọt vào danh sách đề cử Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất của Ngô Đồng Vàng, sự quan tâm này là chuyện cực kỳ đương nhiên.
Đúng vậy, cậu được lọt vào danh sách đề cử Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất của Ngô Đồng Vàng là nhờ vai thiếu niên Lặc Tương. Ngô Đồng Vàng tổ chức ba năm một lần, chỉ cần là phim được quay trong vòng ba năm đó thì đều được tham gia đề cử. Đây cũng là nguyên nhân mức độ cạnh tranh của giải thưởng này vô cùng lớn, bởi dù sao cũng tận ba năm, biết bao bộ phim lên sóng trong thời gian ấy, đối thủ cạnh tranh cũng vô vàn, suy nghĩ kỹ một chút là mọi người hiểu thôi.
“Thay mận đổi đào” cũng được Hàn Lược đề cử, chỉ tiếc cuối cùng vẫn không lọt được vào danh sách top 5 đề cử. Nhưng còn Kiều Dịch, sau khi hai nhân vật nam chính của “Lặng thinh” bị thay đổi, cậu thành công thăng hạng từ vai nam thứ thành vai nam chính, lần này cũng lọt vào danh sách đề cử Nam diễn viên chính xuất sắc nhất.
Kỷ Tòng Kiêu đi theo sau đoàn làm phim “Lặc Tương” ngồi vào chỗ của mình, còn Thịnh Hoài vẫn chưa thấy đâu. Anh là một trong những khách mời quan trọng nên phải đến giây phút then chốt cuối cùng mới lên sân khấu, còn vị trí ngồi cũng phải được sắp xếp ở vị trí tiện ra vào.
Đầu tiên là công bố các giải thưởng kỹ thuật, sau đó mới đến lượt đạo diễn và diễn viên.
Giải Quay phim xuất sắc nhất đã được trao cho một nhiếp ảnh gia phim tài liệu; “Thay mận đổi đào” lại một lần nữa thành công giành được giải Biên tập xuất sắc nhất; Nhạc phim hay nhất thuộc về một bộ phim do Mạnh Huề Y đóng; Một nữ diễn viên của Thiên Tụng đã giành được giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất; Tạ Nhiên nhờ bộ phim hành động đóng từ hai năm trước mà thành công giành được vòng nguyệt quế của ảnh hậu, trở thành vị ảnh hậu trẻ nhất trong lịch sử của Ngô Đồng Vàng.
Kỷ Tòng Kiêu yên lặng ngồi tại chỗ lắng nghe từng giải thưởng được công bố, vỗ tay theo mọi người, khi máy quay lia tới thì nở nụ cười rạng rỡ và lịch thiệp.
Mãi đến khi Thịnh Hoài lên sân khấu——
Trong nháy mắt cậu ngồi ngay ngắn lại, bàn tay vốn khiêm tốn đặt trên tay vịn giờ đã siết chặt thành nắm đấm. Lâm Hoãn ngồi bên cạnh thấy dáng vẻ này của cậu, tưởng cậu đang căng thẳng vì giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất sắp được công bố, còn cố ý vỗ vai cậu coi như một sự cổ vũ.
Thịnh Hoài cầm tấm thẻ đứng trên sân khấu, nữ diễn viên cộng sự của anh là một vị đàn chị, trước đây cũng từng là ảnh hậu Ngô Đồng Vàng, chỉ là những năm gần đây sức khỏe chị không tốt, chuyển sang hoạt động ở hậu trường.
“Tôi và Thịnh Hoài cũng lâu rồi không gặp nhau.” Nữ khách mời cười nói.
“Vậy ạ? Em cứ tưởng chỉ có mình em có cảm giác như vậy.” Thịnh Hoài đáp theo.
Nữ khách mời hoài nghi, “Sao em lại nói vậy?”
“Bởi vì em thấy mình đang thay đổi, còn chị thì không hề thay đổi gì cả, vẫn hệt như khi hợp tác trước đây.” Thịnh Hoài nói.
Nữ khách mời bật cười, khua tay nói: “Chị với em cũng hợp tác với nhau từ tận mười năm trước rồi đúng không?”
Thịnh Hoài cười không nói.
“Chị có một vấn đề vẫn luôn muốn hỏi em.” Nữ khách mời nói, “Trước đây bảo em gọi một tiếng chị em cũng không chịu, sao bây giờ lại ngọt như mía lùi thế?”
Nữ khách mời nói vậy, Kỷ Tòng Kiêu ở dưới sân khấu cũng vậy. Đây vẫn là lần đầu tiên cậu thấy Thịnh Hoài như thế, ờm… dẻo mồm. Điều này khiến cậu cảm thấy rất mới mẻ.
Thịnh Hoài trầm ngâm, sau đó nghiêm túc nhìn về phía chị, “Phải nói thật ạ?”
Nữ khách mời gật đầu.
“Thế thì em sẽ nói.” Thịnh Hoài tủm tỉm cười, “Dỗ dành người ở nhà quen rồi nên ra ngoài cũng thế.”
Kỷ Tòng Kiêu lập tức che kín mặt.
Điêu toa! Rõ ràng ở nhà anh có ngọt ngào thế đâu! Cơ mà… mấy câu tâm tình thì… đúng là ổng nói nhiều thật…
Tai cậu đang nóng bừng lên, còn cuộc đối thoại trên sân khấu vẫn đang tiếp tục.
Nữ khách mời bị câu trả lời ngay thẳng này chọc cười, hỏi tiếp: “Em có biết đối với những người trong giới như chúng ta mà nói, địa điểm tỏ tình tuyệt vời nhất là ở đâu không?”
Thịnh Hoài lắc đầu.
“Là vị trí mà em đang đứng đấy. Tiếc thật, em không được tham gia tranh giải nữa rồi.” Nữ khách mời cười nói, còn tỏ ra hào hứng, “Sao nào, em có muốn tranh thủ cơ hội hiếm có khó tìm này, tỏ lòng với người thương một câu không?”
Thịnh Hoài cười, mặc dù quả thật anh rất muốn đứng trên sân khấu này bày tỏ với cậu bạn nhỏ, nhưng bây giờ không đúng lúc chút nào, thậm chí có thể nói là giọng khách át giọng chủ. Anh lắc đầu, “Chúng ta vẫn nên mau vào chủ đề chính thôi, chắc là các ứng cử viên của giải thưởng Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất đang sốt ruột lắm không chừng.”
“Được rồi, để chúng tôi xem nào, người giành được giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất là——” Nữ khách mời kéo dài giọng, cố tình tăng sự hồi hộp.
Thịnh Hoài đảo mắt xuống khắp sân khấu, giữa hai hàng lông mày nhuốm ý cười, anh cúi người tiến sát tới micro, tầm mắt dừng lại ở nơi nào đó, “Chúc mừng——Kỷ Tòng Kiêu!”
Màn ảnh lớn đang phát một trích đoạn từ “Lặc Tương”, âm thanh trao giải cũng được cất lên một cách êm ả.
Nhưng không có ai đứng dậy.
Kỷ Tòng Kiêu vẫn còn đang mắc kẹt trong suy nghĩ Thịnh Hoài sẽ bày tỏ với mình trước mặt tất cả mọi người, khi nghe thấy tên mình, cậu sửng sốt, rõ ràng vẫn chưa nhảy số kịp.
“Được rồi, đừng ngẩn người nữa.” Thịnh Hoài dịu dàng nhắc, “Mau đứng dậy nào, ôm đạo diễn và diễn viên chính bên cạnh em đi, rồi lên đây, nhận cúp từ tay anh, sau đó ôm anh.”
Giọng nói anh trầm thấp, âm cuối còn thoáng kéo dài ra, người khác mà nghe thì chỉ thấy anh đang trêu cậu. Nhưng Kỷ Tòng Kiêu nghe vào tai thì lại chỉ cảm nhận được sự dịu dàng và lưu luyến độc nhất thuộc về Thịnh Hoài, giống như câu “Chào buổi sáng” vào mỗi sáng hay câu “Anh yêu em” vào mỗi đêm.
Cậu làm theo chỉ dẫn của Thịnh Hoài, đi lên sân khấu. Đầu tiên cậu ôm nữ khách mời trước, sau đó nhận cúp từ tay Thịnh Hoài, cuối cùng làm theo lời anh nói, trao cho anh một cái ôm.
Bọn họ như những cặp bạn thân khác trao nhau cái ôm đầy lịch sự, nhưng Kỷ Tòng Kiêu lại cảm nhận được rõ ràng, Thịnh Hoài còn ghé vào tai cậu, tỉnh bơ đánh rơi một nụ hôn khẽ.
Kỷ Tòng Kiêu cầm cúp đứng trước micro, nhìn những người đồng hành đang ngồi xung quanh bên dưới, nở nụ cười.
“Đây là món quà vừa ý thứ hai mà tôi nhận được trong năm nay.”.
Truyện đề cử: Cậy Quân Sủng
“Bước được lên sân khấu này quả thật rất khó khăn, nguyên nhân từ bản thân hay là nhân tố bên ngoài đều có rất nhiều. Những điều như vậy có đủ kiểu, cũng có thể là sự trợ lực, cũng có thể là chướng ngại vật. Trong năm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện, rất mừng là những thứ ấy không cản được bước tiến của tôi. Mà ngược lại, nhờ chúng mà tôi được thúc đẩy tiến về phía trước, nhờ chúng mà tôi mới biết được bên cạnh mình còn có rất nhiều người tín nhiệm tôi, ủng hộ tôi, bảo vệ tôi——”
“Các đạo diễn, bạn bè, còn có người hâm mộ của tôi nữa——” Kỷ Tòng Kiêu rủ mắt, hơi khom người xuống, “Cảm ơn mọi người.”
Cậu khẽ nói, sau đó hơi dừng lại rồi đứng thẳng người lên, sống lưng thẳng tắp, nụ cười dịu dàng.
“Vừa nãy chị Phương có nói, vị trí mà tôi đang đứng đây là nơi tỏ tình tuyệt vời nhất——”
Thịnh Hoài vốn định lùi sang một bên để nhường chỗ cho cậu, tự dưng nghe được câu này của cậu thì động tác khựng lại, anh ngẩng phắt đầu lên nhìn sang. Cũng may tất cả mọi người ở đây đều hành động như anh, vậy nên cũng không quá lộ liễu.
Anh nhìn thấy Kỷ Tòng Kiêu chớp mắt nhìn về phía màn ảnh, tròng mắt ánh lên vẻ thoải mái ranh mãnh.
“Tôi thừa nhận rằng, mình đang yêu. Anh ấy là một người rất tốt.”
Khóe mắt cậu đảo qua phía Thịnh Hoài, nhìn thấy anh đang nhìn mình, ý cười trên mặt cậu dần sâu hơn, giọng nói ngày càng dịu dàng.
“Cảm ơn sự bao dung của anh, cảm ơn sự đồng hành của anh, là anh giúp em được hồi sinh, là anh đã kéo em ra khỏi đầm lầy.”
“Kỷ Tòng Kiêu sinh ra vì anh.”
…
“Tiếp bước Thịnh Hoài, lại có một vị nghệ sĩ bày tỏ mình đã có người yêu. Kỷ Tòng Kiêu tỏ tình trước mặt tất cả mọi người có mặt tại lễ trao giải Ngô Đồng Vàng, thậm chí còn tuyên bố một câu siêu cảm động là ‘sinh ra vì anh’, công tử trăng hoa từ nay cải tà quy chính, quay đầu là bờ! Rốt cuộc ai đã bắt được trái tim cậu ấy? Biên tập viên đưa ra một vài suy đoán, chúng ta cùng nhau xem thử. Vị trí số một là giám đốc đương nhiệm của Thiên Tụng – Hà Xa…”
Kỷ Tòng Kiêu xem video, cười đến là vui.
Kể từ sau khi cậu công khai tình yêu ở Ngô Đồng Vàng, hàng loạt suy đoán về người yêu của cậu được đưa ra, gần như không khác gì nội dung trên video kia, ai cũng cực kỳ tò mò rốt cuộc ai có thể kiềm chế được một lãng tử phong lưu như cậu. Chỉ tiếc là chẳng có cái nào đoán trúng, không một ai nhắc đến tên Thịnh Hoài.
Không phải do giới tính khác thường mà là do fan CP Cầm Tinh đang bận khóc. Hai người trong CP mình đu lần lượt công khai tình yêu, giữa hai người lại thẳng đuột, vừa nhìn là thấy không có nổi một xíu khả năng cong vẹo gì, bao nhiêu fan CP không muốn tiếp tục kiên trì trên con đường đu một CP rõ ràng không còn tương lai nữa, xôn xao khóc lóc đòi bỏ giới.
Có một video biên tập rất dài, cắt ghép lại từng khoảnh khắc từ hồi bọn họ mới quen nhau lần đầu từ hai năm trước, từ câu nói “Người đàn ông ở cùng cậu ấy tối hôm qua đúng là tôi” của Thịnh Hoài hay là câu “Sự tồn tại của anh ấy không khác gì người thân trong gia đình” của Kỷ Tòng Kiêu, rồi thì ảnh hai người ôm nhau ở sân bay, cứu mạng lẫn nhau ở Hòa Ninh… Cuối cùng họ còn ghép cả câu nói “Kỷ Tòng Kiêu sinh ra vì anh” của Kỷ Tòng Kiêu trên sân khấu Ngô Đồng Vàng và câu nói “Bạn nhỏ, anh yêu em” của Thịnh Hoài sau khi kết thúc cuộc phỏng vấn với phóng viên vào với nhau, tạo thành một cuộc đối thoại bình thường giữa hai người, làm một cái kết hoàn hảo nhất cho video này.
Nhưng thông điệp đi kèm lại là——[Cậu bạn nhỏ nghe mới lạ thật! Sinh ra vì anh nghe ngọt ngào quá trời! Tôi hy vọng hai người thật sự đang nói với đối phương, nhưng dù sao cũng chỉ là hy vọng xa vời. Video cuối cùng này là kỷ niệm do một fan chân thành như tôi làm cho họ. Nói câu cuối nè, đây mà còn không phải tình yêu thì tôi sẽ làm cẩu độc thân hết đời. Các đồng zâm, chào tạm biệt!]
Kỷ Tòng Kiêu lặng lẽ lưu lại video, để ý tới tài khoản của cô gái này, đợi ngày nào đó cậu mà come out, việc đầu tiên cậu làm là dùng tài khoản chính like cả đống cho cô nàng luôn.
“Anh Kỷ, đạo diễn Quan tới rồi.” Cố Ương Ương đẩy cửa phòng khách ra gọi.
Kỷ Tòng Kiêu đứng dậy, tiếp đón vị đạo diễn hết sức ưu ái cho mình. Đạo diễn Quan vỗ vai cậu, không nhiều lời mà rút kịch bản ra luôn.
Đây là nguyên nhân hai người gặp nhau hôm nay.
Đạo diễn Quan, người luôn bị ám ảnh bởi việc sẽ không làm phim nếu không có kịch bản hay, cuối cùng cũng tìm được một kịch bản rất ra gì và này nọ, dự định tiến quân ra màn ảnh lớn. Vì thế người đầu tiên hắn tìm là Kỷ Tòng Kiêu – người luôn chịu trách nhiệm vai nam chính trong các bộ phim trước đây của hắn.
Bộ phim có tên là “Nhai Phong”, là một bộ phim giật gân với hai nhân vật nam chính, xoay quanh một vụ án giết người. Hai nam chính, một người là tú ông táo bạo ở hộp đêm chuyên phục vụ nam giới, một người là luật sư chất phác cổ hủ được cử đến để bào chữa cho y.
Tất cả manh mối vụ án đều nhắm thẳng đến tú ông, có thể nói ván đã đóng thuyền. Đến ngay cả người trong cuộc là y cũng không nhớ nổi tình hình khi đó, vậy nên y cũng không dám khẳng định hung thủ không phải là mình.
Luật sư cũng chỉ là người đi ngang qua thôi.
Vốn dĩ vụ án đã rơi vào thế không còn cách nào cứu vãn nữa, nhưng do tú ông vừa liếc mắt đã nhìn ra được bản chất “gay ngầm” của đối phương, lại thêm cái thói mình thảm nên không thể chịu được khi thấy người ta sống dễ chịu, vậy nên y vạch trần sự giả tạo của luật sư, dùng ngôn từ trêu chọc hắn, dùng ánh mắt quyến rũ hắn, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để vạch trần lớp vỏ bọc dối trá của hắn. Đương nhiên luật sư cực kỳ căm ghét việc này.
Nhưng trong quá trình qua lại lâu dài, luật sư phát hiện ra tú ông không giống kẻ giết người. Sau khi trao đổi kỹ thì hắn láng máng phát hiện ra có điểm bất thường. Còn tú ông vốn dĩ đã sống kiếp không nơi nương tựa, y đã chuẩn bị sẵn tâm lý sống đến hết đời trong ngục giam, đột nhiên hy vọng lại dấy lên, y coi luật sư như khúc gỗ nổi cuối cùng.
Hai người dồn hết sức lực kéo tơ bóc kén, cuối cùng cũng tìm được kẽ hở nhỏ.
Bởi vậy tú ông được phóng thích, sự trong sạch được lấy lại, còn luật sư cũng vì vụ án này mà danh tiếng vang xa.
Kỷ Tòng Kiêu lật hết toàn bộ kịch bản, day day ấn đường. Không thể phủ nhận rằng đây là một kịch bản rất hay, cho dù là thiết lập nhân vật hay là nội dung cốt truyện, từ chiều sâu đến hình ảnh xã hội thu nhỏ đều rất xứng đáng để người ta cho một like. Nếu như là trước đây, Kỷ Tòng Kiêu nhất định sẽ nhận ngay mà không phải bàn cãi, nhưng bây giờ thì——
Đạo diễn Quan thấy động tác của cậu thì cau mày, “Sao thế? Có vấn đề à? Cậu nói đi, tôi có thể bảo bọn họ sửa lại chỗ đó!”
Kỷ Tòng Kiêu nhếch môi lắc đầu, “Không phải vấn đề nội dung, mà là… đây là kịch bản phim đồng tính đúng không?”
Không phải nói sự chòng ghẹo khiêu khích ở giai đoạn đầu, mà là chỉ sự mập mờ giữa hai nhân vật chính.
Tình yêu giấu kín qua song sắt, sự rung động chưa từng trải qua cũng chưa từng làm rõ, ánh mắt kiềm chế và ẩn nhẫn, sự thấu hiểu ngầm ẩn giấu trong câu từ thờ ơ và cả cảm giác hụt hẫng sau khi sự việc đã phủ bụi…
Mặc dù không có một câu nói nào rõ ràng, nhưng từ mọi ánh mắt đến động tác của hai nhân vật chính, không một ai là không nhận ra được chân tướng chưa tiết lộ.
Đây là điều khiến Kỷ Tòng Kiêu đau đầu, muốn diễn thì kiểu gì cũng diễn được, nhưng ít nhiều gì trong lòng vẫn có mâu thuẫn.
“Này sao hai người đều nói giống nhau thế? Cậu là một diễn viên, cậu phải có sự chuyên nghiệp của nghề, đồng tính thì làm sao? Đồng tính không được yêu đương à? Cậu nói thử xem, hết người này tới người khác, tôi với cậu còn có thể hiểu được vì chưa từng thử, nhưng Thịnh Hoài kìa, tôi không hiểu nổi, rõ ràng bản thân cậu ta đang thế rồi, sao còn mâu thuẫn——”
“Từ từ, đạo diễn Quan, anh nói ai cơ?” Kỷ Tòng Kiêu ngẩng phắt đầu lên.
Đạo diễn Quan không quan tâm cơn giận của mình bị cắt ngang, rót một ly nước, đáp: “Thịnh Hoài. Cậu có biết cậu ta nói gì không? Cậu ta nói không muốn bất hòa với người yêu vì ra ngoài diễn phim tình cảm đồng tính, cậu nói xem thế có bát nháo không? Thế chẳng lẽ tình yêu khác giới thì cũng phải né hết à?”
Kỷ Tòng Kiêu chống trán bật cười.
“Tôi nhận.”
“Thế còn được!” Đạo diễn Quan vỗ bàn, lại hỏi: “Luật sư ấy, cậu chọn được ai không? Để tôi đi liên lạc.”
Kỷ Tòng Kiêu đáp như chém đinh chặt sắt, “Thịnh Hoài.”
Đạo diễn Quan: “Thế chẳng phải cậu đang làm khó tôi sao?”
“Không không không.” Kỷ Tòng Kiêu cười, “Tôi chịu trách nhiệm thuyết phục anh ấy.”
____________________
Còn một chương nữa là xongrồi.