Chương 571: Vô song
***
Phần đầu tiên của cốt truyện, một mình xông vào thành thánh thiên sứ và cứu người.
Một dòng sông khá lớn chảy qua trước cửa thành. Tường thành làm bằng đá màu trắng và mười hai bức tượng thiên sứ tạo thành một vòng tròn phủ toàn bộ tòa thành.
– Không dùng năng lực, chỉ dựa vào kĩ xảo của bản thân để một mình công phá tòa thành này sao?
Irene hưng phấn đến mức toàn thân run lẩy bẩy.
– Quá tuyệt!
Lần ám sát Lô Sắt trước đó, thần điện đấy còn không lớn bằng chỗ này.
Một người đối mặt với toàn bộ tòa thành là một thách thức rất lớn.
Trong phiên bản cũ, người chơi có thể ám sát hoặc mở vô song đánh trực diên từ cổng chính đi vào. Đương nhiên ở phiên bản do hệ thống cải tiến, độ khó cũng lớn hơn.
Vài người chơi khác cũng đang làm nhiệm vụ này.
– Cô cảm thấy thế nào?
Ha May Mắn hỏi.
– Tòa thành này quá đẹp! Không có pháp thuật ẩn thân mà chúng ta phải đột nhập vào tòa thành được bảo vệ nghiêm ngặt như này khiến tôi cảm thấy cực kì kích động!
Một thích khách khác nói.
– Chơi nào! Nếu chúng ta thành công thì pháp thuật phản ẩn thân của thần điện sẽ không còn tác dụng gì nữa.
– Bởi vì chúng ta không còn cần pháp thuật ẩn thân nữa!
Irene chầm chầm đi dọc theo mép tường thành bò lên.
“Ta là một thích khách, tất nhiên phải ám sát mục tiêu rồi!” Nàng nghĩ thầm.
Ezio nhanh nhẹn như yến lượn, lướt qua đám thủ vệ trên tường thành và lẻn vào bên trong.
Trong bản hệ thống, người chơi không thể sử dụng góc nhìn thứ ba nên họ không thể quan sát được mọi phía xung quanh nhân vật. Nhưng Ezio là đại sư nên hắn có rất nhiều cách để quan sát không gian xung quanh.
Bên trong tòa thành, hai gã binh sĩ đang tuần tra dọc theo con đường và sau đó đang nói chuyện với đám binh sĩ trấn giữ ở cửa thành.
Irene leo lên trên tường thành và vừa mới ám sát một tên binh lính tuần tra.
– Có thích khách!…
Tên còn lại đã hét lên.
– OMG!
Irene hoảng hốt khi nàng nhìn thấy một đám binh sĩ đang chạy lại gần.
– Các bạn đã lẻn vào chưa? Tôi đã thất bại rồi!
– Tôi đã mở vô song rồi!
Ha may mắn vừa cười vừa nói rất to.
– Tôi đã giết được bốn tên rồi! Lần này đã thất bại, lần sau sẽ cố gắng hơn!
Một thích khách khác cũng hét lên.
– …
– A….!
Irene rút kiếm và lao thẳng về phía đám binh lính.
Nàng đột nhiên quay người và đâm chết một tên lính ở phía sau.
– Oa! Chiêu phản kích này quá lợi hại!
Sắt Kéo hét ầm lên.
– Haizz…
Irene tự tin cực cao.
Ngay sau đó nàng lại rút súng bắn chết thêm một tên lính và bắt đầu tả xung hữu đột giữa vòng vây.
– A…
Vài phút sau…
– Hô… Giết hơn mười tên lính rồi, không còn ai nhìn thấy ta nữa, tiếp tục ẩn thân thôi…
Áo của Ezio đã nhuộm đỏ.
Một thích khách khác nói:
– Tôi chết rồi…
Ha May Mắn:
– Máu còn một tẹo, ta cũng sắp hẹo rồi. Đợi hồi máu đã rồi đánh tiếp. Bây giờ không còn ai nhìn thấy ta nữa, tiếp theo phải ám sát thôi…
– Oa… Lại giết được mười mấy người! Thật pro!
Sắt Kéo hâm mộ.
Irene quay đầu lại và nhìn thấy một nữ tinh linh
– Muốn chơi cùng không?
Irene nhớ là phiên bản này có chế độ chơi cùng bạn bè.
– Ok!
Sắt Kéo vội vã thêm bạn.
Sau đó độ khó lại tăng thêm và số lượng binh sĩ tuần tra đã đông hơn. Là thích khách, nàng phải đi theo hướng ám sát mới đúng.
Lần này nàng sẽ lẩn tránh toàn bộ đám lính và đột nhập đến chỗ của cesar để tìm hiểu xem gã đang có âm mưu gì.
– Cô đang luyện tập liên sát để mở vô song à?
Sắt Kéo hỏi.
– Không phải…
Irene cười nói.
– Ta đang muốn ám sát.
Nàng vội vã lẩn tránh đám lính và vượt qua bọn chúng.
– Ta không cần ẩn thân cũng không bị phát hiện này!
Sau đó nàng leo lên nóc nhà và lấy ra thủ nỏ nói:
– Xem đây, ta chỉ cần bắn lén từ đằng sau là chắc chắn sẽ không bị phát hiện.
Nàng ấn chốt.
– Có người ở đó!!
Tiếng hét lớn vang lên. Một tên linh gác ẩn núp ở cách nàng mười thước hét lên.
– A…
Irene thẹn quá hóa giận dữ và mở vô song.
– OMG! Ta lại bị phát hiện rồi! Anh em có bị phát hiện không?
Ha may mắn hỏi.
– Chưa, ta vẫn đang ẩn thân! Không ai phát hiện!
Nàng cắn răng nhìn một đống thi thể trên mặt đất, đỏ mặt nói dối.