Chương 5944 Quân U im lặng, hai mắt như dao.
Nam Tiêu nói tiếp: “Chỉ có quyền lực mới đánh được quyền lực, Diệp huynh và đệ muội cứ để ta lo chuyện này!”
Diệp Quân: “…”
Rồi Nam Tiêu gầm lên: “Bắt chúng!”
Bắt ngay lập tức!
Đám thị vệ theo sau y ùn ùn xông tới.
“Kẻ nào dám!”
Quân Duyên gầm lên. Lập tức có mấy chục khí tức hùng hậu lao ra từ trong phủ, ngăn cản nhóm thị vệ.
Bọn họ là cường giả tử trung chỉ nghe lệnh nhà họ Quân.
Nam Tiêu nheo mắt: “Nhà họ Quân muốn tạo phản đúng không?”
Quân Duyên không chịu thua: “Quan Tư Mệnh, Thần pháp nói muốn lục soát bắt người cần phải có lệnh truy nã. Ngươi…”
Nam Tiêu: “Muốn thì ta viết cho một tờ!”
Y rút ra một trang giấy, dùng tay làm bút viết thành lệnh truy nã, ném ra trước mặt Quân Duyên.
“Đây!”
Sắc mặt mấy cường giả nhà họ Quân kém đi trông thấy.
Quân Duyên lại nói: “Không biết vì sao Quan Tư Mệnh lại muốn bắt trưởng lão Quân Quyền?”
Nam Tiêu: “Ta nghi hắn bất kính với Thần, có ý mưu phản”.
Người khác: “…”
Quân Duyên cũng không nhịn được nữa: “Quan Tư Mệnh! Mấy lời này hoàn toàn vô căn cứ! Có ai không biết nhà họ Quân chúng ta trung thành với Thần cớ nào chứ?!”
Nam Tiêu ngắt lời ông ta: “Xông vào bắt người! Ai cản thì giết!”
Đám thị vệ y dẫn theo lao tới, sau đó bị một khí tức hùng mạnh quét ngang đẩy bay đi.
Nam Tiêu nheo mắt, nhìn thấy một lão già mặc áo đen như mực đứng gần đó, kế bên là một cô gái mặc váy xanh, để tóc xõa, dung mạo xinh đẹp nhưng lạnh lùng.
“Tham kiến Đại tiểu thư!”
Các cường giả nhà họ Quân đồng loạt hành lễ.
Cô gái này là Quân U.
Người nắm thực quyền nhà họ Quân hiện nay.
Cô ta và lão già đi tới, nói với Nam Tiêu: “Quan Tư Mệnh, ta đã điều tra rõ ngọn ngành. Việc này là người nhà họ Quân sai trước, mạo phạm cô nương kia, chúng ta sẵn sàng xin lỗi lỗi”.
Thấy Quân U nhìn mình và cũng biết phải trái, Tang Mi cười.
“Vốn chỉ là chuyện nhỏ, ta ra tay cũng là vì phiền toái. Cô nương cũng là nữ nên hiểu được ta chứ?”
Quân U gật đầu: “Là nhà chúng ta dạy dỗ không nghiêm, đã gây phiền cho cô”.
Tang Mi lại nói: “Y quấy rối ta, ta đánh y là kết thúc chuyện vặt này. Nhưng y thẹn quá hóa giận, lại hạ sát lệnh với chúng ta, thế thì đã không còn là chuyện nhỏ nữa”.
Quân U nhíu mày.
Tang Mi: “Cô nương đã chịu nói lý thì ta hỏi, công tử nhà họ Quân vì thẹn mà ra tay giết người, tiểu huynh đệ của ta vì tự vệ mà hạ sát thị vệ nhà họ Quân thì có gì sai không?”
Quân U: “Cô nương nói tiếp đi”.
Tang Mi: “Thật ra mọi chuyện đã có thể kết thúc ở đây, nhưng nhà họ Quân lại tiếp tục phái người truy sát chúng ta, còn làm loạn quy trình tư pháp để đẩy chúng ta vào chỗ chết. Tổng cộng đã phạm vào các tội như quấy rối, giết người bất thành, hối lộ, làm loạn tư pháp… Cô có nhận không?”
Quân U im lặng, hai mắt như dao.
Diệp Quân thì thầm hỏi Nam Tiêu: “Thần pháp có mấy loại tội này à?”
Y gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân giật mình, tự hỏi làm sao Tang Mi lại biết rõ như vậy?