Chương 5915 Khống chế dễ như bỡn thế này!
Diệp Quân hơi khó hiểu: “Phật thể lưu ly?”
Tông Tín nói: “Ngươi có thể hiểu là hòa thượng này đã có Phật đạo của mình, ông ta tương đương với Mệnh Thần”.
Mệnh Thần!
Sắc mặt Diệp Quân sa sầm.
Tông Tín nói tiếp: “Nhưng Phật thể lưu ly của ông ta cũng không thuần khiết, rõ là Phật tâm của ông ta vẫn bị tổn thương, nếu không thực lực của ông ta sẽ càng đáng sợ hơn”.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn đằng xa, hòa thượng vẫn đang niệm Phật, trong lúc đó pho tượng Phật pháp khổng lồ dần từ ánh sáng vàng chuyển sang màu trong suốt, trở nên trang nghiêm hơn, thần thánh không thể xâm phạm được.
Tông Tín lại nói: “Nơi này không đơn giản, trong chùa còn có một vị cường giả, thực lực của ông ta còn cao hơn Mật Phật”.
Diệp Quân sửng sốt, hắn nhìn vào trong chùa, quả nhiên hắn cảm nhận được một luồng khí tức không rõ.
Bùm!
Lúc này, Cổ Bàn bỗng gầm lên, gã siết chặt hai tay lại, toàn bộ sức mạnh sao trời hội tụ lại từ trong cơ thể gã, ngay sau đó gã đột phá vòng vây trấn áp, sau đó đấm mạnh vào tượng Phật khổng lồ.
Ầm!
Tượng Phật lưu ly đó không ra tay, để mặc gã đánh vào trên người.
Soạt!
Phật quang lao ra, tượng Phật lưu ly đó bật động.
Cổ Bàn lại lùi về sau mấy vạn trượng.
Thấy thế, ánh mắt Diệp Quân hiện lên vẻ phức tạp, hiện tại Cổ huynh hoàn toàn không phải là đối thủ của Mật Phật này.
Cổ Bàn ngẩng đầu lên, lúc này tất cả sức mạnh quanh người gã đã bị trấn áp.
Ánh mắt Cổ Bàn hiện lên vẻ hung hãn, thân xác và linh hồn của gã bỗng bị thiêu đốt, sau đó hắn lao thẳng vào Mật Phật phía trước.
Thấy Cổ Bàn lao về phía mình, Mật Phật nhẹ nhàng vẫy tay, pho tượng Phật lưu ly phía sau ông ta lập tức biến mất, cùng lúc đó toàn bộ sức mạnh Phật pháp trên không trung đều biến mất…
Từ bỏ phòng thủ ư?
Thấy Mật Phật bất ngờ thu sức mạnh về, Diệp Quân cũng phải tự hỏi đối phương đang định làm gì.
Mà Cổ Bàn cũng không giết được. Nắm đấm của gã dừng lại khi còn cách trán ông ấy nửa trượng, toàn bộ sức mạnh đều tan biến.
Khống chế dễ như bỡn thế này!
Cổ Bàn trừng mắt: “Ông xem thường ta đấy à?!”
“Cổ Bàn”.
Một giọng nói bỗng vọng ra từ trong chùa.
Cổ Bàn quay lại, thấy một vị lão tăng khoác cà sa đen chầm chậm đi ra.
Diệp Quân đanh mặt khi nhận thấy người này còn mạnh hơn cả Mật Phật.
Lão tăng chỉ dùng một bước đã lướt tới trước mặt Cổ Bàn, nhìn Mật Phật mà thở dài.
“Ngươi tu Phật nhiều năm, chẳng lẽ còn không nhìn ra? Chết đôi khi không phải là để đắc đạo thành Phật, không thể khiến ngươi an lòng mà chỉ là trốn tránh khỏi nội tâm chân thật. Đó là đạo pháp giả, là từ bi giả”.
Mật Phật thì thào: “Thưa sư phụ, chuyện năm ấy là tại con”.
Lão tăng: “Ngươi đúng là có sai, nhưng ngươi nghĩ có thể dùng cái chết để bù lại tội lỗi đó sao?”
Mật Phật không đáp.