Chương 5914 Phật quang phổ chiếu
Mật Phật ngẩng đầu lên nhìn uy lực sao trời vô tận lao đến, ánh mắt ông ta bình tĩnh như Cổ Bàn, ông ta chắp hai tay, thầm niệm những câu kinh Phật cổ, bỗng nhiên có vô số ánh sáng Phật vàng xuất hiện xung quanh ông ta, Phật quang lao lên trời, chỉ thoáng chốc uy lực sao trời đó đã bị xuyên thủng…
“Hay đấy”.
Trong khoảng không vô tận, giọng Cổ Bàn bỗng vang lên, gã vừa dứt lời, một bàn tay khổng lồ sao trời bỗng ngưng tụ từ sâu trong bầu trời, sau đó bàn tay khổng lồ của bầu trời rơi mạnh xuống từ bầu trời đầy sao, vô số Phật quang màu vàng phía dưới lập tức bị sức mạnh đáng sợ ẩn chứa trong đó nghiền nát từng tấc.
Nhìn thấy bàn tay sao trời khổng lồ, vẻ mặt Diệp Quân hơi nghiêm trọng, thực lực hiện tại của Cổ Bàn huynh không phải là thực lực là một cường giả Thần Cảnh có thể chống đỡ.
“A Di Đà Phật”.
Giọng Mật Phật vang lên từ trời đất, sau đó một bức tượng Phật bằng vàng khổng lồ cao mấy vạn trượng ngưng tụ từ phía sau, chỉ thấy bức tượng Phật bằng vàng duỗi tay phải ra chưởng mạnh về phía bàn tay sao trời khổng lồ .
Ầm!
Hai bàn tay khổng lồ vừa chạm vào nhau, cả bầu trời biến thành một biển ánh sáng vàng, hai nguồn sức mạnh đáng sợ điên cuồng lao vào nhau, sóng xung kích sức mạnh khủng khiếp liên tục bùng nổ từ, toàn bộ vũ trụ chìm trong sự hỗn loạn.
Ở nơi xa, Diệp Quân phóng kiếm ý vô địch của mình ra để chống lại sóng xung kích sức mạnh của hai người, mắt nhìn chằm chằm vào khu vực phía xa, nơi sâu nhất trong khu vực còn có hai sức mạnh đang giằng co với nhau.
“Phật quang phổ chiếu”.
Đúng lúc này, một tiếng Phật niệm vang lên từ tận sâu trong khu vực đó, sau đó hàng trăm vạn tia Phật quang lao ra, thoáng chốc toàn bộ sức mạnh xung quanh đều tan vỡ, ngay cả sức mạnh sao trời cũng đều biến thành hư không vào lúc này.
Cổ Bàn cũng bị Phật quang đáng sợ đó làm cho lùi về sau mấy vạn trượng.
Diệp Quân sa sầm mặt mày, “Phật quang phổ chiếu” của hòa thượng phá vỡ được tất cả sức mạnh sao trời của Cổ Bàn…
Sau khi dừng lại, Cổ Bàn ngẩng đầu nhìn Mật Phật ở đằng xa, phía sau Mật Phật là một bức tượng cực kỳ Phật quang cao mấy vạn trượng, đôi mắt hơi nhắm lại, toàn thân toát ra Phật quang trang nghiêm, từng câu kinh Phật cổ không ngừng vang lên.
Từng sức mạnh Phật pháp cực mạnh lan ra khắp không trung, hơn nữa sức mạnh Phật pháp này ngày càng nhiều, liên tiếp nhau…
Nhưng Cổ Bàn lại bật cười: “Hay hay! Nào, tiếp tục”.
Nói rồi gã giẫm mạnh chân phải, cả người biến mất khỏi đó.
Vù!
Một tia sáng sao trời đâm mạnh về phía Mật Phật.
Mật Phật ở đằng xa đưa ra tay phải ra rồi từ từ ấn xuống, tượng Phật quang khổng lồ ở phía sau ông ta cũng duỗi tay phải ra, từ từ ấn xuống.
Ầm!
Uy lực Phật quang lớn mạnh ép Cổ Bàn dừng lại, từng sức mạnh Phật pháp đáng sợ lao về phía Cổ Bàn khiến khu vực chỗ gã bị trấn áp, phong bế.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Quân nhíu mày.
Phải nói là hắn khá ngạc nhiên, thực lực của Mật Phật này nằm ngoài dự đoán của hắn.
Mật Phật chậm rãi ngẩng đầu nhìn Cổ Bàn ở đằng xa, lúc này khu vực thời không chỗ Cổ Bàn đã bị áp chế, dĩ nhiên Cổ Bàn không cam lòng, gã nắm chặt hai tay, sức mạnh sao trời đáng sợ liên tục lao ra từ cơ thể gã, không chỉ thế, bên ngoài, vô số sức mạnh sao trời ập đến như thủy triều, muốn phá vỡ bức tượng Phật quang khổng lồ.
Sức mạnh sao trời vô tận không ngừng bắn phá bức tượng Phật khổng lồ, nhưng bức tượng Phật quang khổng lồ vẫn bất động, dù sức mạnh sao trời có mạnh đến đâu cũng không thể lay chuyển được.
Trong cơ thể Diệp Quân, Tông Tín bỗng nói: “Lần này huynh đệ của ngươi gặp nạn rồi, hòa thượng này đã tu luyện được Phật thể lưu ly… Sức mạnh của ông ta không thể bị lay chuyển được”.