Chương 5911 Diệp Quân hơi khó hiểu.
Người áo đen đi đầu nhìn Diệp Quân: “Bọn ta tin Diệp công tử”.
Diệp Quân gật đầu: “Không lâu sau nữa ta sẽ đến Chúng Thần Điện, nhưng nơi này đã là địa bàn của ta, điều duy nhất có thể uy hiếp được nơi này chỉ có điểm giao Hư Chân, thế nên ta cần ông trấn giữ nơi này giúp ta, không lâu nữa người của ta sẽ đến tiếp quản nơi này, đến lúc đó ông sẽ nghe theo chỉ huy của cô ta, các ông nghĩ thế nào?”
Người áo đen im lặng một lúc, gật đầu: “Không thành vấn đề”.
Diệp Quân nói: “Được”.
Nói rồi hắn cũng không ở lại thêm, xoay người biến mất ở tận cuối tinh hà.
Diệp Quân đi rồi, một cường giả phía sau người áo đen trầm giọng nói: “Đại ca, chúng ta tin hắn thật sao?”
Người áo đen khẽ nói: “Chỉ có thể tin hắn”.
Cường giả đó khó hiểu: “Tại sao?”
Người áo đen nói: “Hắn biết rõ tất cả nội tình của chúng ta, không tin hắn thì có thể thế nào?”
Cường giả đó: “…”
Người áo đen nói tiếp: “Hơn nữa hắn tu luyện chính là Đạo Trật Tự… dù sao Đạo Trật Tự cũng là muốn thiết lập trật tự của mình, thế nên hắn nhất định sẽ lật đổ ý chí Thần Minh, chúng ta chỉ có thể đợi”.
…
Diệp Quân vốn dĩ muốn chờ Toại Cổ Kim ở vũ trụ này, nhưng khi biết họ phải mất mấy tháng mới đến được đây, hắn chỉ có thể từ bỏ.
Mặc dù chủ nhân Bút Đại Đạo đã đi, nhưng hắn biết chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Có lẽ lần gặp sau chủ nhân Bút Đại Đạo sẽ có bất ngờ lớn cho mình.
Còn có ý chí Thần Minh này…
Và nhân quả của Tang Mi cô nương…
Đương nhiên, hiện giờ những chuyện này không phải là chuyện quan trọng nhất với hắn, mà quan trọng nhất là bây giờ hắn phải học hỏi được trật tự của ý chí Thần Minh.
Ý chí Thần Minh có thể mạnh như vậy, có nhiều cường giả cảnh giới “Thần” đi theo như thế chắc chắn có điểm độc đáo.
Như Tang Mi cô nương đã nói, bây giờ hắn biết quá ít về khoa học xã hội, văn hóa, chế độ v.v., mà muốn thiết lập một trật tự hoàn toàn mới, tất nhiên với tư cách là người lãnh đạo, hắn không thể nông cạn như vậy, càng không thể chỉ biết đánh nhau, phải học hỏi.
Có vài thứ có thể học được từ trong sách, nhưng có vài thứ chỉ có thể thực hành.
Mục tiêu hắn đặt ra cho mình lần này rất đơn giản, là đi du học ở Chúng Thần Điện, tìm hiểu chế độ của người khác, tìm hiểu văn hóa của người khác.
Kiên quyết không khoe mẽ.
Kiên quyết không vả mặt.
Cố gắng khiêm tốn, cố gắng không bị nhắm đến.
Ngay lúc này thời không ở đằng xa bỗng rung chuyển, cắt đứt dòng suy nghĩ của Diệp Quân, hắn nhìn phía xa, thời không nứt ra, sau đó một người đàn ông bước ra.
Nhìn thấy người đến, Diệp Quân sửng sốt, người đến là Cổ Bàn.
Diệp Quân nhận ra Cổ Bàn không phải là bản thể.
Diệp Quân hơi khó hiểu.
Cổ Bàn chạy đến trước mặt Diệp Quân, cười khổ: “Diệp huynh, phải nhờ huynh đi với ta một chuyến rồi”.
Diệp Quân nói: “Sao thế?”
Cổ Bàn cười khổ: “Phong ấn của ta mạnh hơn rồi”.