Chương 5882 Ta có chứng cứ
Chẳng lẽ đây chính là quân cứu viện mà Diệp Quân mời đến à?
Khí tức đó dường như đến từ hàng trăm triệu năm trước, lao tới cuồn cuộn, mang theo áp lực và kinh khủng trải dài vô tận, cho dù là các thần ở trong trận cũng hơi không chịu nổi áp lực kia, không nhịn được mà khom thắt lưng xuống.
Đúng lúc này, trong không trung, trên đỉnh đầu mọi người xuất hiện một bóng ma.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thấy bóng ma kia đột nhiên xuất hiện thì cũng không hiểu ra sao, đồ ngốc này đang làm gì vậy?
Các thần đều nhìn chằm chằm vào bóng ma kia với vẻ mặt nghiêm túc, đây là ý chí đến rồi, nhưng bản thể vẫn còn chưa đến, mà khi mọi người ở đây đang hoảng sợ và nghi ngờ thì bóng ma kia đột nhiên ngưng tụ lại một cách chân thực, một người đàn ông trung niên mặc áo đen xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Bản thể cũng đến rồi.
Khi chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thấy người áo đen này thì nhíu mày thật sâu, ông ta còn tưởng rằng Diệp Quân gọi người nhà họ Dương đến, nhưng người đến cũng không phải là người nhà họ Dương.
Ánh mắt của người áo đen trực tiếp rơi vào trên người của Diệp Quân trước, ý nghĩ muốn giết người kia chân thực như thật.
Diệp Quân đột nhiên giơ hai tay lên: “Ta đầu hàng, ta nói thật.”
Mọi người: “…”
Người áo đen cũng hơi giật mình.
Đùa cái quái gì thế?
Diệp Quân nhìn người áo đen, nói một cách cung kính: “Đại nhân, ta là một kẻ báng bổ…”
Người áo đen nhìn chằm chằm vào Diệp Quân và không nói gì.
Ông ta cũng bị những thao tác của người trước mặt làm cho kinh ngạc đến ngây người.
Ông ta là quan tư pháp của Chúng Thần Điện, trách nhiệm chủ yếu chính là truy bắt những kẻ báng bổ hùng mạnh ở bên ngoài này, những kẻ báng bổ mà ông ta đã gặp được trước đây đều là nghĩ mọi cách để lẩn trốn, mà người trước mặt lại ngược lại, chủ động liên lạc với ông ta… Tỏ vẻ muốn nói thật, muốn đầu hàng.
Đây là một cái bẫy à?
Ông ta liếc mắt nhìn xung quanh một cái, lại phát hiện những người xung quanh đều rất yếu.
Ánh mắt của ông ta rơi vào trên người Diệp Quân, Diệp Quân lại nói: “Đại nhân, ta muốn báo cáo.”
Người áo đen nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Báo… cáo?”
Diệp Quân gật đầu: “Nếu như báo cáo những kẻ báng bổ khác thì ta có thể được xử lý một cách khoan dung không?”
Người áo đen im lặng.
Những kẻ báng bổ này đang tranh chấp nội bộ à?
Diệp Quân nhìn người áo đen, chờ đợi một câu trả lời.
Trong lòng người áo đen cân nhắc một chút, sau đó nói: “Có thể.”
Diệp Quân gật đầu, sau đó chỉ vào chủ nhân bút Đại Đạo ở bên cạnh: “Ông ta cũng là một kẻ báng bổ.”
Chủ nhân bút Đại Đạo: “…”
Người áo đen quay đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo mà không nói gì.
Chủ nhân bút Đại Đạo nói một cách nặng nề: “Diệp Quân, cậu đừng làm càn làm bậy với ta… Từ khi nào mà ta đã trở thành kẻ báng bổ rồi?”
Diệp Quân nói: “Ta có chứng cứ.”
Chủ nhân bút Đại Đạo: “…”
Người áo đen quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, một quả cầu ghi hình đám mây từ từ bay lên, bên trong đang phát hình ảnh về lời nói của chủ nhân bút Đại Đạo trước đó, nghe được chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Ý chí của thần linh ư? Cái quái gì vậy? Sở dĩ bây giờ nó ngang ngược như vậy, chẳng qua là vì ta không có thời gian quan tâm đến nó, chờ ta giải quyết ngươi xong thì đến lúc đó, ngươi xem ta trừng trị nó như thế nào!” Khi đó, vẻ mặt của ông ta lập tức trở nên lạnh lùng.
Chủ nhân bút Đại Đạo trực tiếp bị nghẹn họng và tê liệt đến chết lặng.
Chết tiệt!