Chương 1
Bạch Tư Kiều đi đến một siêu thị nhỏ ngay bên cạnh bệnh viện, cười nói: “Xin chào, một một chai nước điện giải vị đào hiệu người ngoài hành tinh, mười cây kẹo vị trái cây.”
“Tới ngay! Chờ một lát!” –Nhân viên cửa hàng đang bận rộn vội vàng nhấc mặt lên, nhìn thấy gương mặt của Bạch Tư Kiều, hơi hơi sửng sốt.
Thiếu niên khoảng mười tám mười chín tuổi, mặt mày còn mang theo nét ngây ngô của thiếu niên, dáng người gầy gò, làn da trắng nõn, khuôn mặt nhỏ nhắn, ngũ quan vừa tinh xảo lại có chút lập thể liền có vẻ đặc biệt nổi bật. Một đầu tóc vàng khoa trương, đặt lên người thiếu niên lại không thấy chỗ nào không hợp, càng nổi bật lên môi hồng răng trắng, khiến cậu nhìn ngoan ngoãn tựa như một con búp bê Tây Dương.
Lúc này cặp mắt đào hoa xinh đẹp kia đang nhìn về hướng bệnh viện, hàng lông mi thật dài hạ xuống, để lại trên làn da trắng nõn một bóng đen nhỏ, nhìn không rõ cậu đang nhìn ai, từ góc độ của cô chỉ có thể nhìn thấy đường xương cằm hoàn mỹ cùng hầu kết tinh xảo.
Nhân viên cửa hàng nhỏ cảm thấy cô hình như đã gặp thiếu niên ở đâu đó, lại như thế nào cũng không thể nhớ ra.
Nhận ra nhân viên cửa hàng đang nhìn mình, Bạch Tư Kiều quay đầu, vừa lễ phép mà nhẹ nhàng mỉm cười.
Nhân viên trong cửa hàng nhỏ chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, trong lòng nói khẳng định là mình đang gặp ảo giác, thiếu niên cười lên vừa đẹp đẽ vừa ấm áp này, nếu như trước kia cô có từng gặp qua, khẳng định sẽ nhớ thật rõ.
Bạch Tư Kiều thanh toán tiền, uống đồ uống, dạo tới dạo lui, hướng về phía bãi đỗ xe bệnh viện đi tới. Người của thế giới này thật sự quá trâu bò, lại có thể làm ra nhiều đồ ăn thức uống ngon như vậy, y nhất định nhất định phải nỗ lực kiếm tiền, đem tất cả mọi món ngon đều ăn sạch.
Một cô nhóc mới bước ra khỏi phòng khám bệnh, nhìn thấy Bạch Tư Kiều, duỗi ngón tay nhỏ chỉ về phía này, nãi thanh nãi khí nói: “Ca ca có kẹo, con cũng muốn ăn kẹo.”
Tống Vân bắt lấy tay nhỏ của con gái, dạy dỗ: “Không được lấy ngón tay chỉ vào người khác, như vậy là không lễ phép, biết không.”
Bảo mẫu nhỏ giọng nói: “Này không phải là cậu cả không nên thân gì đó của Bạch gia sao? Một đầu tóc vàng, lại trang điểm giống như tiểu yêu tinh, mỗi ngày còn cùng một đám nhị thế tổ cùng nhau chơi đua xe, chúng tôi thấy cậu ta đều trốn đi.”
Nơi bọn họ sống là một khu biệt thự cao cấp, người có thể ở nơi đó mua được nhà ở không phú thì quý, tổng cộng cũng chỉ có mười mấy nhà, tự nhiên đều nhận ra nhau.
Tống Vân nghi hoặc: “Hôm nay không phải sinh nhật của cậu hai Bach gia sao? Nghe nói lấy thành tích đứng thứ 3 toàn tỉnh đậu vào cao trung(lớp 10), ba cậu ta mời tới nhiều người như vậy, tại sao lại không gọi cậu cả trở về?”
Những thứ bát quát này bảo mẫu biết đặc biệt rõ ràng: “Bạch Tư Kiều mỗi ngày đánh nhau ẩu đả, cũng không chịu học tập đàng hoàng, dựa vào gương mặt này thi đậu Học viện điện ảnh, cậu ta muốn đi đóng phim, ba cậu ấy dựa vào quan hệ đưa cậu ta tiến vào đoàn làm phim, kết quả cậu ta lại đi đánh đại minh tinh nhà ngươi ta, liền bị đoàn phim đuổi về, có là tôi tôi cũng không dám gọi về, quá mất mặt! Về sau tài sản Bạch gia hẳn sẽ giao cho em trai cậu ta, cậu ta liền chuẩn bị xong đời.”
Tống Vân nhăn mày, đứa nhỏ lớn lên không tốt, bậc cha mẹ tất nhiên có trách nhiệm lớn trong đó, thời điểm học cao tam(lớp 12) còn nghịch ngợm thì nên lấy cây đánh hắn một trận (1), lại mời cho đứa nhỏ mấy gia sư dạy kèm, để đến hiện tại nói gì cũng đã muộn.
Hệ thống: 【cập nhận thuộc tính thân thể của kí chủ.
Lực lượng: 8/100
Nhanh nhẹn: 7/100
Trí lực: 92/100
Linh lực: 0/100
Vận khí: 0/100
Năng lượng không xác định:? ()
Giá trị mị lực: -55/100
Hữu nghị nhắc nhở: Gói quà tân thủ thân tặng 10 điểm thuộc tính, suy xét đến ký chủ hiện tại đang có giá trị mỹ lực âm điểm, kiến nghị ưu tiên gia tăng giá trị mị lực. 】
Bạch Tư Kiều mở ra một cái kẹo que, ngậm ở trong miệng, nghiêm túc hỏi: “Giá trị mị lực cao ngươi có thể giải trừ buộc định sao?”
Hệ thống: “Không thể. Ký chủ, ngài đang là người ngại chó không ưa, vận khí không tốt, lại có chỉ số thông minh cực cao, có thiên phú trở thành tội phạm có trí thông minh cao.”
“Thiên phú phạm tội?” -Bạch Tư Kiều bị chọc cười, không có ý kiến bĩu môi, mở ra giao diện hệ thống, đem toàn bộ thuộc tính đều thêm vào lực lượng.
Hệ thống mang theo chút dụ dỗ nói: “Kỹ năng đạt tới 100 điểm liền có thể khiêng được trọng lượng khoảng 1000 cân(≈160 kg, 1 cân = 16 lạng), 18 điểm tương đương với 180 cân (≈288kg), cậu nhanh như vậy liền vượt qua nhân loại bình thường, cậu chỉ cần nghe tôi, tích góp cảm xúc, cậu liền có thể nhanh chóng thành thần!”
Bạch Tư Kiều lười biếng nói: “Không, đời này ta chỉ muốn làm một con cá mặn, không có việc gì liền nằm phơi nắng, phơi xong mặt trước liền phơi mặt sau, hơn nữa còn phải là loại không cần tự lật mình.”
Hệ thống lần đầu gặp được một ký chủ ngay cả hứng thứ trở thành thần cũng không có: “Cậu không nghĩ tới việc không chế sống chết của người khác, sau đó rời đi cái vị diện thế giới rách nát này sao?”
“Ta không muốn.” -Bạch Tư Kiều ngẩng đầu nhìn thế giới này, thoải mái nheo lại đôi mắt.
Nhà lầu san sát, ngựa xe như rồng, bầu trời tràn ngập mây trắng, dưới mặt đất là cây xanh khắp nơi, trong không khí cũng không có mùi máu tươi thoảng thoảng làm người chán ghét, cũng không có tang thi nơi nơi du đãng, mọi người đều an cư lạc nghiệp, nhiệt tình thân thiện, còn có nhiều thức ăn ngon như vậy, thế giới này tốt đẹp như vậy, rác rưởi chỗ nào?
Nói tiếp, thế giới này còn có người cậu phải đợi, nơi nào cậu cũng không đi, dù có đem kiệu tám người khiêng tới rước cũng không đi.
Hệ thống cảm nhận được cảm xúc của Bạch Tư Kiều, tâm tắc nói không nên lời, nó có phải trói định nhầm kí chủ hay không a? Cái vị kí chủ mới này một chút dã tâm cũng không có!
Lúc này, một tên đàn ông say khướt đi vào cửa bệnh viện, hiện tại trời nóng, mọi người đều ăn mặc mỏng dính, hắn ta lại ăn mặc áo thun tay dài, trong tay xách một cái túi vải vừa cũ kỉ vừa bẩn thỉu, bên trong căng phồng, giống như đóng gói không ít đồ vật.
Nhìn thấy Tống Vân đang ôm con đi tới bãi đỗ xe, hắn ta hung tợn mắng một câu, hướng về phía các nàng đi qua.
Hệ thống: “Nhiệm vụ mục tiêu xuất hiện! Trợ giúp mục tiêu đào tẩu, hấp thu 5000 giá trị cảm xúc, khen thưởng 300 kinh nghiệm, 2 điểm giá trị thuộc tính.”
Bạch Tư Kiều nhìn đến trên đỉnh đầu đối phương có hiện -310: “Như này là có ý gì?”
Hệ thống: “Số âm là giá trị tội ác, số dương là giá trị công đức, âm càng nhiều, số chuyện xấu đã làm liền càng nhiều, người này xảo trá, tống tiền, đánh bạc, lại còn cực kì bất hiếu.
Về sau ký chủ gặp được loại người có giá trị tội ác cao như vậy nhất định phải kết giao làm bằng hữu, lợi dụng loại người này có thể có được càng nhiều giá trị cảm xúc.”
Bạch Tư Kiều thiếu chút nữa bị chọc tức đến phát cười, đây là tiếng người?
Cậu quan sát một chút, đột nhiên ngồi xổm ở ven đường: “Ta lại cảm thấy là ta làm không được.”
Hệ thống phiền: “Không được chỗ nào? Cậu giơ một bàn tay là có thể nâng lên 180 cân, như thế nào lại còn không được?”
“Ngươi nhìn xem bảo an đứng ngay cửa, thân đều cao trên 1m75, cân nặng đều phải từ 150 trở lên, chúng ta có chiều cao không chênh lệch lắm, nhưng cân năng ta chỉ khoảng 102, cái thân thể nhỏ bé này của ta còn không chịu nổi một quyền của bọn họ. Để bọn họ đuổi tới còn không tới một phút, thời gian ngắn như vậy hoàn toàn không đủ thời gian để tên kia phạm tội xong, sau đó còn giúp hắn đào tâu, cuối cùng còn để ta an toàn rời đi.”
Ánh mặt trời nóng rực đốt cho gương mặt trắng nõn tinh xảo này của Bạch Tư Kiều đỏ rực lên, ngay cả mái tóc vàng phản nghịch thường ngày bây giờ đều thuận theo rũ xuống, hơn nữa trên cánh tay còn bị quấn vào miếng ván kẹp, làm cậu thoạt nhìn yếu ớt tựa như một tiểu đáng thương bị vứt bỏ: “Lần đầu tiên làm nhiệm vụ liền khó như vậy, ca, ta không được, ta làm không được.”
Hệ thống trầm ngâm một lát: “.. Đối với người lần đầu làm nhiệm vụ như cậu, cái này có thể có chút khó khăn.”
【Hệ thống đưa tặng: Một tấm thể thể nghiệm* Lý Tiểu Long! Thời gian sử dụng một phút! Trong vòng một phút ký chủ giống như bị Lý Tiểu Long bám vào người, kỹ năng chiến đấu max! 】
(* Thử nghiệm, dùng thử)
【Hệ thống đưa tặng: Một tấm thể thể nghiệm Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam*! Thời gian sử dụng ba phút! Trong vòng 3 phút kí chủ có thể ngăn chặn tất cả vết thương vật lý! 】
(*Kim Chung Trạo có danh xưng là thiên hạ đệ nhất về phòng thủ. Đạt đến cảnh giới thập nhị quan, cơ thể kim cương bất hoại, không sợ nước, lửa hay vạn độc xâm nhập cơ thể, hít một hơi là có thể không ăn không nghỉ, lặn sâu dưới nước trong 500 ngày, công lực cuồn cuộn không hết, cực kỳ là thần kỳ)
(*Thiết Bố Sam là bộ ngạnh công tuyệt học của Thiếu Lâm, đao thương bất nhập)
“Cảm ơn thống ca, hiện tại ta cảm thấy ta có thể thử xem.” Bạch Tư Kiều vui vẻ điểm tiếp thu, quả nhiên, hệ thống này vẫn có chút quyền lợi, hơn nữa lại bức thiết (cấp thiết) muốn cậu hoàn thành nhiệm vụ.
Lúc này, liền thấy người đàn ông kia từ trong bao móc ra một con dao gọt hoa quả, hướng về phía Tống Vân.
“Để ngươi không cho ta tiền! Ta sống không tốt! Ngươi cũng đừng mong sống tốt!”
“Gϊếŧ các ngươi! Chém chết các ngươi!”
* * *
Hắn thân cao phải đến 1 mét 8, nhìn thì ít nhất cũng phải 160 cân, thoạt nhìn vừa đen vừa khỏe, trong tay lại cầm đao, khiến người xung quanh vừa sợ vừa la hét chạy trốn khắp nơi.
Tống Vân ôm hài tử, hoảng sợ tránh né dao chém về phía mình, Tống Vân vốn dĩ là một người phụ nữ tuổi đã xế chiều, thân thể liền không tốt lắm, lại ăn mặc sườn xám cùng giày cao gót, ôm con gái ba tuổi, căn bản là chạy không nhanh được.
Nghe được tiếng gió đằng sau lưng, Tống Vân hoảng sợ quay đầu, dao đã tới phía sau nàng.
Trên mặt Tống Vân nháy mắt liền không còn huyết sắc, nàng ngày thường làm người hiền lành, cũng không cùng người kết thù, dù có thế nào cũng không thể nghĩ tới, thế nhưng có người muốn gϊếŧ nàng.
Muốn tránh đi đã không còn kịp rồi, làm một người mẹ, theo bản năng nàng liền quay lưng bao vệ đứa nhỏ.
Ngay trong thời điểm tuyệt vọng, một thân ảnh mảnh khảnh xông tới, chớp mắt liền che ở trước người nàng, một bàn tay giơ ra liền đem nàng cùng con gái kéo qua một bên, một cái tay khác nắm lấy cổ tay đang cầm dao của người đàn ông.
Cái tay kia khớp xương tinh tế, năm ngón tay nhỏ dài, làn da trắng đến không có huyết sắc, thoạt nhìn yếu ớt bất kham, lại mặc kệ tên đàn ông kia giãy dụa cỡ nào, lại tựa như cái kìm khiến người đàn ông không thể tách ra.
Tống Vân không thể tưởng tượng nhìn cái bóng dáng mảnh khảnh này, còn có mái tóc vàng quen thuộc, Bạch Tư Kiều?
Gã đàn ông giãy dụa không ra, liền nhấc chân muốn đạp cái bụng nhỏ của Bạch Tư Kiều, Tống Vân khẩn trương kêu: “Cẩn thận!”
Người vây xem cũng chưa thấy rõ Bạch Tư Kiều né tránh như thế nào, chỉ trong nháy mắt Bạch Tư Kiều liền đem đối phương hạ gục, hơn nữa đem người đè lại.
Cánh tay gã đàn ông còn ở trong tay Bạch Tư Kiều, thân thể bị ném qua đỉnh đầu, Bạch Tư Kiều tựa như quang một nắm bùn, đem gã đàn ông quật xuống mặt cỏ xa xa.
“Bang” một tiếng, một trăm sáu bảy chục cân thanh niên cao tráng(cao lớn, cường tráng), cùng với một tiếng kêu thảm thiết, bị vững chắc nện ở trên mặt cỏ, mặt đất phụ cận đều run rẩy.
Người chung quanh bị cái thao tác này của Bạch Tư Kiều làm cho mông lung: Cái cậu đang ăn không phải kẹo que, cái cậu ăn chính là thuốc tăng lực đi!
Hệ thống cũng bị động tác Bạch Tư Kiều làm cho mông lung:?
(Chỗ này phải cười tí, hệ thống kéo kí chủ từ mạt thế qua mà lại lo kí chủ không biết đánh nhau, đúng khờ =_=)
Hệ thống: “Để ngài giúp mục tiêu đào tẩu, hấp thu cảm xúc tuyệt vọng của người bị hại, ai nói cậu thấy việc nghĩa liên hăng hái lao vào?”
Lúc này, tích phân ở tự động đổi mới:
【Công đức giá trị +10
Cảm kích giá trị cảm xúc +1000
Cảm kích giá trị cảm xúc: +10
Cảm kích giá trị cảm xúc: +20
Mị lực giá trị +2
* * *】
Bạch Tư Kiều mở ra giao diện hệ thống, vẻ mặt vô tội: “Ta thấy a, hệ thống thăng cấp lại chỉ cần giá trị cảm xúc, cũng không nói cảm xúc gì a, yêu cùng hận đều là cảm xúc, còn có công đức cùng giá mị lực trị, này không phải càng tốt sao?”