Chương 295:
Một cơn gió lớn cuốn qua mặt hồ gợn lên từng đợt sóng.
Tâm trạng của giáo sư Dumbledore lúc này cũng giống như chính mặt hồ vậy. Những lời nói của Thomas hiện giờ khiến ông vô cùng bất an. Cái cảm giác này thật là quen thuộc.
Trái với sự bất an của giáo sư Dumbledore, học trò của ông lại có vẻ vô cùng bình thản với những gì bản thân đã làm. Cậu ta tiếp tục nói:
“Con biết thầy gọi con trở về có mục đích gì, cũng không hề có ý định che giấu hay biện giải những gì mình đã làm. Đó không phải là mục đích cũng như mong muốn của con. Con chỉ làm những gì mình cần phải làm mà thôi.”
“Đủ rồi Thomas Walker!” – Giáo sư Dumbledore lạnh giọng – “Tàn sát cả 1 trường học pháp thuật, và ta dám chắc rằng không chỉ có chừng đó, để trả thù cá nhân. Con gọi đó là những gì cần thiết.
Những con người vô tội phải chết oan uổng vì tội lỗi và sự thù hận mà họ không gây ra. Đó là sự cần thiết của con?
Ai cho con quyền lực được phán xét sự sống chết của người khác? Con cho mình là gì? Thượng đế, thần, hoàng đế hay một vị chúa tể… giống như Voldemort và Grindelwald?”
Ánh mắt xanh đậm đằng sau cặp kính bán nguyệt nhìn chăm chú vào mặt của non nớt của đứa học sinh bên cạnh. Ánh mắt đó như muốn nhìn thẳng vào linh hồn xem liệu rằng linh hồn đó có còn thuần kiết như những ngày đầu ông nhìn thấy hay giờ đây nó đã bị hắc ám nuốt trọn.
Trái với những gì kỳ vọng. Tất cả những gì mà giáo sư có thể quan sát được chỉ là sự bình thản đến đáng sợ ở Thomas. Triết tâm trí thuật và tất cả những phép thuật khác đều vô dụng. Nội tâm mà ông muốn quan sát hoàn toàn trống rỗng.
Dù đã biết trước rằng cái ngày mà Thomas đuổi theo mình sẽ không hề xa nhưng giáo sư Dumbledore không nghĩ rằng nó sẽ tới nhanh đến vậy.
“Con nghĩ rằng chúng ta đang có hiểu nhầm.” – Thomas bình tĩnh đáp lại – “Con không tấn công cái môn phái đó vì thù hận cá nhân. Và môn phái và trường học pháp thuật là hai vấn đề có khác biệt vô cùng lớn.
Bản chất của cuộc tấn công vừa rồi là chiến tranh giữa hai thế lực. Và chiến tranh thì… bất chấp thủ đoạn. Con với tư cách là thủ lĩnh cần phải kết thúc cuộc chiến với ít thiệt hại nhất.
Huống chi con cũng không phải là kẻ đã khơi mào cuộc chiến không có điểm mấu chốt này.”
“Sau tất cả những gì đã làm, con lại đang cố chứng minh bản thân mình là người theo chủ nghĩa hòa bình sao?”
Lần đầu tiên từ khi quen biết, Thomas nghe được 1 lời nói mỉa mai từ giáo sư Dumbledore. Và lời mỉa mai đó lại dành cho cậu.
Nở 1 nụ cười tự giễu. Thomas tự hỏi bản thân đang mong chờ gì nhỉ, chẳng phải là việc bị hiểu nhầm và nghi ngờ là thứ tất yếu sao. Con đường mà bản thân lựa chọn vốn dĩ đã chẳng cần người khác thông cảm.
“Con thực sự là người theo chủ nghĩa hòa bình.” – Thomas đáp lại bằng 1 giọng điệu bình thản – “Thay vì sử dụng bạo lực, con càng thích sử dụng thỏa thuận để giải quyết vấn đề.”
Giáo sư Dumbledore im lặng chờ Thomas nói tiếp. Nếu như là trước đây, những gì Thomas nói có lẽ sẽ khiến ông tin tưởng phần nào nhưng hiện tại… tất cả những lời lẽ đó đều sặc mùi ngụy biện.
“Con tin rằng nếu có thể thông qua những thỏa thuận hòa bình để giải quyết vấn đề thì đó sẽ là cách tốt nhất.” – Thomas nói tiếp – “Ví dụ như: Con sẽ giúp thầy hồi sinh em gái Ariana của thầy, thậm chí là cả cha, mẹ của thầy. Cái giá ở đây là thầy sẽ không can thiệp vào những gì con làm.”
Đôi mắt của giáo sư Dumbledore mở rộng. Ông quay nhìn Thomas với đôi mắt tràn đầy kinh hãi. Thomas đang nói gì? Hồi sinh người chết? Hồi sinh một người đã chết hoàn toàn từ rất lâu trước đây.
Đây là một phạm trù chưa từng có. Những gì Thomas đang nói là thứ mà chưa từng có một phù thủy nào có thể làm được. Cho dù Albus Dumbledore cũng không làm được.
Ngày còn trẻ, vì để chuộc lại những sai lầm của mình, Albus đã có quãng thời gian dài chìm đắm vào việc theo đuổi phép thuật phục sinh. Thậm chí đến hiện tại, ông vẫn chưa hề từ bỏ. Với ông, việc theo đuổi những bảo bối tử thần cũng là những hi vọng cuối cùng để chuộc lại những tội lỗi năm xưa.
Từng tiếng hít thở nặng nhọc vang lên. Sau bao nhiêu năm, Albus Dumbledore phải đối đầu với sự dụ hoặc lớn nhất trong đời mình. Một sự dụ hoặc lớn đến mức nó muốn áp đảo đi lý trí của vị pháp sư vĩ đại nhất mọi thời đại.
Albus Dumbledore cố gắng hít sâu để bình ổn lại tâm thần. Ông đang không ngừng nhắc nhở mình phải thật bình tĩnh. Ông không tinh rằng mọi việc có thể đơn giản như vậy. Càng không tin rằng việc thực hiện 1 phép thuật to lớn như vậy không phải trả 1 cái giá to lớn. Và thậm chí có thể yêu cầu sự hi sinh lớn đến mức ông vô pháp đồng ý.
“Cậu biết mình đang nói gì không, cậu Walker?” – Giáo sư Dumbledore hỏi – “Cậu biết là những gì cậu đang làm có thể gây lên những tác động vô cùng khủng khiếp không?”
Thomas hiển nhiên đoán ra giáo sư Dumbledore đang nói tới điều gì. Có 1 cách để cứu em gái mình mà giáo sư Dumbledore có thể thực hiện: quay ngược thời gian và cứu cô bé khỏi cái chết oan uổng trong cuộc chiến.
Nhưng điều đó là vô cùng khó khăn. Và hậu quả của nó chắc chắn sẽ thay đổi toàn bộ thực tại. Thậm chí tương lai đang có cũng sẽ biến mất. Và điều đó sẽ khiến nghịch lý thời gian xuất hiện.
Ariana Dumbledore không chết, Dumbledore cũng sẽ không thay đổi, cũng sẽ không quay lại để cứu cô.
Giáo sư Dumbledore cũng đã tính tới trường hợp này. Ông hiểu rằng nếu mình làm như vậy chỉ có 2 kết quả có thể xảy ra.
Hoặc Ariana vẫn sẽ chết như một định mệnh tuyệt đối. Thậm chí chính việc ông quay trở lại cũng có thể sẽ biến trở thành nguyên nhân cái chết của em gái ông.
Kết quả thứ hai xảy ra: Ariana sẽ sống. Nhưng điều này sẽ sản sinh ra 1 dòng thời gian mới, trong dòng thời gian hiện tại, Ariana vẫn sẽ chết. Và người mà ông cứu được chỉ là một em gái Ariana khác của một Albus Dumbledore khác, một Albus Dumbledore trong mắt của ông là kiêu ngạo và đầy tội lỗi. Và giáo sư Dumbledore cũng có thể sẽ lạc giữa các dòng thời gian mà không thể trở lại thế giới hiện tại.
Qua những gì Thomas đã cho Dumbledore biết về thế giới song song thì khả năng thứ 2 có xác xuất xảy ra cao hơn rất nhiều.
Thomas lúc này nói:
“Nếu con đã dám đem nó ra làm điều kiện, thì chắc chắn nó sẽ không để lại hậu quả gì to lớn.”
Trên mặt Thomas lúc hiện lên vẻ kiêu ngạo và tự đắc vô cùng mãnh liệt. Cậu ta tin rằng bản thân được phép kiêu ngạo vì những thành quả đã đạt được. Thomas cao giọng, sự tự tin và kiêu ngạo như hóa thành thực chất:
“Một phương pháp hồi sinh hoàn hảo. Không chỉ phục sinh kẻ đã sang thế giới người chết, thậm chí nó còn không để lại bất kỳ tác động nào to lớn lên thế gian.
Con đã chứng thực nó qua vô số thế giới song song có cùng hệ thống sức mạnh và ma pháp tương đồng với chúng ta. Thậm chí đã hóa giải được cuộc chiến tranh mà có thể sẽ xảy đến.
Con đảm bảo sẽ trả lại cho thầy 1 gia đình hoàn chỉnh, mạnh khỏe như lúc ban đầu. Thậm chí với khả năng hiện tại của chúng ta, hoàn toàn có thể chữa khỏi chiệu trứng mất kiểm soát sức mạnh ma thuật của em gái thầy. Và gia đình của thầy sẽ lại đoàn tụ. Những tội lỗi dằn vặt thầy bao năm qua sẽ được chuộc lại. Hạnh phúc mà thầy đã đánh mất cũng sẽ quay lại.
Thầy có thể tự hào cho cha mẹ thầy thấy được sự thành công của bản thân, những thành tựu vượt bậc thầy đã đạt được. Thầy có thể cho em gái thầy 1 cơ hội được sống thật hạnh phúc như biết bao cô gái khác, một cuộc sống hạnh phúc mà đáng lẽ ra cô ấy đã có thể được hưởng.
Con cũng sẽ đảm bảo với thầy rằng bản thân sẽ không tùy tiện gây chiến, thậm chí sẽ không chủ động phát động cuộc chiến mà chỉ chiến đấu phòng vệ.
Thầy nghĩ sao đây Albus? Cuộc làm ăn hời như thế này không có nhiều đâu.
Thầy cũng biết rằng nếu thầy không đồng ý đi chăng nữa, con cũng sẽ vẫn tiếp tục con đường của mình. Tại sao chúng ta không tránh đi sự xung đột không cần thiết này?”
Albus Dumbledore nhìn Thomas với ánh mắt nghiêm nghị. Ông đã hiểu ra sự sợ hãi của mình với Thomas đến từ đâu.
Sự mưu mẹo, thấu hiểu về lòng tham của con người và không nề hà sử dụng nó để biến nó thành lợi thế cho bản thân. Sức mạnh và tài năng phép thuật bẩm sinh siêu phàm. Ham muốn tri thức và sự bất chấp theo đuổi những phép thuật siêu việt vượt quá những luân lý thông thường.
Thomas trong mắt của giáo sư Albus Dumbledore là sự tổng hợp hoàn hảo của 2 đời chúa tể hắc ám trước đó. Thậm chí cậu ta còn không có những yếu điểm mà 2 kẻ đi trước đó vốn có. Những nhược điểm mà Thomas có lại là những thứ mà những con người theo phe chính nghĩa không bao giờ có thể động tới: thân nhân.
Trong nhất thời, giáo sư Dumbledore không biết phải làm gì để đối phó với Thomas. Cậu ta quá hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ông phải tuyệt vọng. Càng quan trọn hơn là thứ mà Thomas đem ra trao đổi quá hấp dẫn. Nó là một thứ mà Albus Dumbledore không thể kháng cự.
Một cơn gió mạnh thổi qua. Cơn ớn lạnh ập đến khiến giáo sư Dumbledore rùng mình. Thân hình già nua của ông dường như yếu đi vài phần. Sống lưng vốn thẳng tắp dường như gù đi một chút.
Gió vẫn thổi, càng lúc càng mạnh. Có vẻ như một cơn bão lớn đang tới. Một cơn bão chưa từng có sắp quét qua toàn bộ Hogwarts thậm chí là cả thế giới phép thuật.