Chương 287:
Dãy Côn Lôn, với chiều dài trên 3000km, không chỉ là một trong những dãy núi dài nhất Trung Quốc mà còn là của toàn bộ châu Á. Nơi đây là địa chỉ gắn liền với vô số những truyền thuyết của Trung Hoa đại lục, truyền thuyết về những thần tiên trường sinh bất tử với sức mạnh xoay trời chuyển đất.
Ở vào phía tây của dãy Côn Lôn, tồn tại một ngọn núi khổng lồ cao tới 8000 mét – đỉnh núi này là nóc nhà thực sự của toàn Côn Lôn. Nó cũng là khởi nguồn cho tất cả truyền thuyết về dãy núi hùng vĩ này, cũng là khởi nguyên cho cái tên của toàn dãy núi – Núi Côn Lôn.
Một dưới chân núi, ngọn lửa đột ngột bốc cháy hừng hực giữa không trung và từ đó, Thomas xuất hiện. Đi sau lưng của cậu ta là người quản gia trung thành – Alden.
Cả hai người đưa mắt ngước nhìn ngọn núi cao vút trong mây, cảm thán trước sự nguy nga của nó. Vẻ nguy nga của ngọn núi càng tôn lên sự hùng vĩ của những rào chắn pháp thuật khổng lồ ôm lấy nó. Chính những rào chắn này đã khiến nơi đây trở lên vô hình với những người thường. Và nó cũng là khởi đầu của câu chuyện “tiên nhân” trong truyền thuyết.
Quản gia Alden than thở:
“Đến tận bây giờ tôi vẫn không thể ngừng kinh ngạc về ngừng kinh ngạc về trí tuệ của các pháp sư cổ đại. Những công trình họ để lại thực là… vĩ đại.”
Thomas nhàn nhạt trả lời:
“Ông biết không, Alden? Côn Lôn là một trong những những ngôi trường pháp thuật cổ xưa nhất trên thế giới này, cổ xưa hơn Hogwarts nhiều, rất nhiều. Dĩ nhiên, ở nơi này họ không gọi nó là trường học, cũng không giáo dục theo cách mà chúng ta được biết nhưng không thể phủ nhận sự thực nó là một trong những nơi truyền dạy kiến thức về phép thuật đầu tiên trên thế giới.
Có một thành ngữ rất hay của Muggle: “Thành Rome không thể xây trong một ngày”. Cái rào chắn pháp thuật khổng lồ mà chúng ta đang được chiêm ngưỡng là một công trình kéo dài hàng ngàn năm với công sức của vô số các vị tiền nhân trước đó.
Các phù thủy cổ đại của Trung Quốc chia ra rất nhiều trường phái khác nhau. Chính nhờ sự phân nhánh đó khiến họ có những bước tiến bộ rất lớn và cực kỳ nổi trội trong từng lĩnh vực của riêng mình. Từ nguyền rủa, bùa chú, luyện kim, ma dược (luyện đan),… và cũng chẳng thiếu các loại Nghệ thuật Hắc ám.
Côn Lôn là một nhánh vô cùng phát triển về khác loại trận pháp ma thuật, ma dược và bùa chú. Họ có vô số các phát minh trong việc kết hợp ma thuật với các yếu tố tự nhiên hoặc các loại các loại công cụ ma pháp để tạo ra các loại trận pháp với nhiều mục đích khác biệt.”
Thomas tiến tới, đặt tay lên rào chắn. Một ánh sáng màu trắng ngà bao phủ lấy bàn tay của cậu ta khiến cho toàn bộ rào thuật dường như bị vô hiệu hóa, nó không có bất kỳ phản ứng nào với sự xâm phạm của người lạ.
Qua một hồi, Thomas nói tiếp:
“Rào chắn ma thuật khổng lồ trước mặt chúng ta chỉ là 1 lớp lá chắn đơn giản có tác dụng che chắn khu vực này khỏi người thường. Nó không có gì đáng để nói. Thứ đáng để nhắc tới là lớp phòng thủ thực sự bao quanh tòa cung điện trên đỉnh núi. Đó là một hệ thống ma thuật khổng lồ được tạo lên từ 365 tòa ma trận, mà ở nơi này được gọi là trận pháp, khác biệt tổ hợp.
Các ma trận này hấp thu năng lượng từ thiên nhiên như ánh sáng mặt trời, địa nhiệt từ lòng đất và chuyển hóa chúng thành năng lượng cần thiết để hoạt động. Nhờ cơ chế này mà các pháp trận không cần có các phù thủy thì nó vẫn có thể vận chuyển 1 được những chức năng cơ bản như cảnh báo xâm phạm và ngăn chặn người thường đi lạc.
Các tòa ma trận được tu bổ và hoàn thiện theo mỗi một chu kỳ nhất định, công cuộc đó đã kéo dài hơn 2500 năm. Đây cũng chính là “Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận” trong truyền thuyết. Một trong những tòa ma trận hùng mạnh và phức tạp nhất thế giới. Và nếu chỉ xét đến khả năng phòng thủ thì nó chính là đỉnh cao của cả giới phép thuật.
Với sự tồn tại của nó, khả năng phòng thủ trước ngoại địch của Côn Lôn là số một hiện tại!”
Quản gia Alden hỏi – “Nơi này thực sự an toàn hơn Hogwarts? Phải biết rằng Hogwarts có ngài và ngài Dumbledore ở đó.”
Thomas đáp lại:
“Sự an toàn của Hogwarts được dựng lên qua sức mạnh của con người. Điều này không phải là một nhân tố ổn định. Phải biết rằng tôi, thầy Dumbledore và các giáo sư đều không phải là một bức tượng đá, luôn ở lại đó. Nếu vắng đi vài người, khả năng phòng thủ của Hogwarts sẽ giảm đi không chỉ 1 cấp độ.
Những vụ rối loạn gần đây của Hogwarts là minh chứng sống động nhất cho điều đó. Hệ thống phòng thủ và cảnh báo của riêng ngôi trường thực sự không quá mạnh mẽ. Trên toàn thế giới, phải có ít nhất 5 phù thủy có khả năng phá hủy khả năng phòng thủ của nó với sức mạnh cá nhân.”
“Đó là chưa kể tới các lối đi ngầm. Chúng khiến cho lớp phòng thủ đúng là rỗ như cái rổ.” – Thomas âm thầm nói.
Người quản gia nhìn chăm chú Thomas, ông hỏi:
“Ngài dường như rất thưởng thức nơi này?”
“Đúng vậy, Alden! Hệ thống phòng thủ với tôi chẳng khác nào một tuyệt tác nghệ thuật. Nó thật tinh tế, xinh đẹp và tráng lệ!
Việc phải tự tay phá hủy một tuyệt tác như vậy khiến tôi thực sự đau lòng.”
Quản gia Alden im lặng không tiếp lời. Ông không rõ Thomas đang nói thật hay không. Gần đây, cậu chủ ang ngày càng trở lên xa lạ và khó đoán. Lần hành động lần này của cậu ta cũng vậy. Trên danh nghĩa báo thù, Thomas thực tế có chủ đích nào khác không thì không ai biết.
Sau một thời gian, Thomas phẩy tay, nói:
“Ông vào vị trí đi. Chúng ta sẽ bắt đầu nhanh thôi!”
Người quản gia khom người cúi chào rồi nhanh chóng rời đi, để lại Thomas đứng đó, im lặng ngước nhìn núi cao.
…
Trên đỉnh Côn Lôn an tọa một tòa cung điện khổng lồ. Qua nhiều lần mở rộng và trùng tu, phong cách kiến trúc của nơi này đã không còn thống nhất. Ở nơi đây có thể thấy được vô số phong cách kiến trúc của các thời kỳ khác nhau: từ gần đây như Minh, Thanh… cổ xưa chưa Tần, Hán cho tới những kiến trúc cổ đến mức không thể xác định niên đại.
Trung tâm của toàn bộ cung điện khổng lồ đó là một ngôi nhà bằng đá, đơn sơ và thô ráp. Sự đơn sơ đó hoàn toàn lạc lõng giữa toàn bộ cung điện huy hoàng xung quanh. Nhưng chính ngôi nhà đá này lại là thánh địa trong thánh địa của cả phái Côn Lôn – nơi mà vị “tổ sư” của Côn Lôn khai tông lập phái và lần đầu thu nhận học trò để truyền dạy những kiến thức của mình.
Một ngày này, mọi sinh hoạt của Côn Lôn vẫn diễn ra một cách yên bình như bao ngày khác. Các đệ tử trong môn phái vẫn học tập, rèn luyện và tu hành theo những gì được sư phụ của mình dạy bảo.
Dù thế giới ngoài kia đã bước sang một thời đại mới nhưng dường như những biến động đó lại chẳng có liên hệ gì tới nơi đây. Các đệ tử của Côn Lôn hàng ngày vẫn mặc đạo bào, đeo kiếm gỗ,… tới lui trên núi như những tiền nhân trước kia. Những khác biệt nhỏ trong cuộc sống phải chăng chỉ có kiểu dáng đầu tóc, một vài trang sức tinh mỹ hay… trên tay hoặc trong túi quần có thêm 1 tấm thẻ – một tấm thẻ ma thuật có xuất xứ từ phương tây – UC.
Kể từ khi Maginet xuất hiện, nó đã mang tới một cơn địa chấn trên toàn thế giới ma thuật. Và một nơi cách biệt với trần tục như phái Côn Lôn cũng chẳng ngoại lệ. Đi cùng với Maginet, UC cũng xuất hiện tại giới phép thuật của Trung Quốc như một điều hiển nhiên.
Trên một khoảng sân nhỏ được lát đá trắng, nơi có 1 hàng lan can và từ đó có thể nhìn ngắm một bộ phận khung cảnh dưới chân núi, một số các đồ đệ của Côn Lôn đang túm tụm thành từng nhóm nhỏ xì xào bàn tán gì đó. Đột nhiên, một người đệ tử tuổi tác tầm 15, 16 tuổi đang đang đứng ở mép sân, hô lên:
“Các vị, dưới núi có biến!”
Người đệ tử chỉ vừa dứt lời, xung quanh Côn Lôn đột ngột phóng lên vài chục cột sáng khổng lồ. Ánh sáng của chúng rực rỡ tới mức ánh mặt trời chói trang cũng không thể khiến chúng mất đi hào quang của mình. Ngay sau đó, không để cho mọi người phản ứng, những cột sáng liên kết với nhau tạo thành 1 tấm màn sáng bao bọc toàn bộ Côn Lôn.
Tất cả các đệ tử và sư phụ của Côn Lôn nhanh chóng lao ra khỏi các tòa nhà để tìm một vị trí có thể quan sát. Trưởng môn của Côn Lôn ngay lập tức ra lệnh khởi động hệ thống phòng ngự của môn phái.
Một khối cầu ánh sáng khổng lồ bắt đầu mọc lên từ mặt đất và bao bọc toàn bộ cung điện của Côn Lôn. Hệ thống phòng thủ mạnh nhất của thế giới ma thuật – “Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận” – đã được khởi động.
Trưởng môn của Côn Lôn nhanh chóng yêu cầu tất cả những người có mặt trong môn phái tiến về các vị trí để phòng thủ cũng như di chuyển các đồ đệ nhỏ tuổi đến nơi an toàn.
Sau khi đã hoàn thành sơ tán và phòng thủ, trưởng môn Côn Lôn không hề đi tìm những kẻ đang bao vây dưới chân núi mà đứng tại đỉnh cao nhất của cung điện, lo lắng nhìn lên không trung. Ở đó, một khối mây khổng lồ đang tụ tập. Nó mang theo vô số sấm sét và đáng sợ hơn là một lượng ma lực khổng lồ.