Chương 6: Những chọn lựa khó khăn
- Trang Chủ
- Gọi Tên Anh Là Vì Sao Của Em - Luật Sư Một Dollar
- Chương 6: Những chọn lựa khó khăn
Âm thanh giọng nói quen thuộc bên tai
“Anh…” “Atsushi…”
Một ánh sáng mờ ảo trước mặt Khải Thần.
Dường như anh vẫn nhớ ra chuyện gì đã xảy ra, hình ảnh mờ mờ dần tan biến, thay vào đó là nét mặt của một người rất đỗi quen thuộc với anh.
“Cậu là…”
“Anh Atsushi” “Thật may mắn làm sao, anh đã tỉnh lại”
“Anh bị trúng tên độc của huynh trưởng Orichi của ta, khiến anh hôn mê cả tháng nay, ta đã mời rất nhiều thầy thuốc đến để chữa và truyền nội công mong anh tỉnh lại”
“Thật may quá, anh đã tỉnh lại rồi”
“Chuyện này…” Khải Thần ngập ngừng đáp
“Chuyện này hoàn toàn là sự thật” Fumio tiếp lời.
“Ta đã tưởng không còn có cơ hội gặp lại anh nữa, cứ tưởng anh đã Thiết Lập Thân Phận mới cũng nên rồi”
Khải Thần chỉ nhìn Fumio và không nói gì.
Một Tuần Sau.
Tiếng pháo nổi, kèm tiếng trống, kèn và náo nhiệt, xen lẫn tiếng cười nói vui vẻ của mọi người.
Hôm nay là ngày Fumio chính thức được đại gia tộc Fujiwara ban cho sắc phong, trở thành người kế thừa hợp pháp của gia tộc của anh.
“Thật biết ơn anh, nhờ có anh Atsushi mà tôi mới có ngày hôm nay, tôi muốn ban phát cho anh quản lý 3 quận và 6 đồn điền trồng nhâm sâm trong gia tộc, anh thấy sao?”
“Chuyện này…’’ Khải Thần ngại ngùng
Mục đích chính khi phiêu lưu tới thế giới này của Khải Thần là để khám phá và tích lũy điểm danh vọng, sau đó anh sẽ trở về thế giới, nơi mà anh thuộc về.
“Anh không phải ngại đâu, ta với anh là hai huynh đệ tốt của nhau mà. Hơn nữa gia tộc còn rất nhiều quận và các đồn điền, bến cảng cần quản lý, ta đã phân chia cho những huynh đệ khác trong gia tộc, đến cả huynh trưởng Orichi ta cũng cho huynh ấy làm Quận chủ của một vùng và quản lý cả 2 thương cảng.
Khải Thần với sắc mặt tươi tỉnh kèm với nét hơi ngượng ngùng
“Thực ra, thưa ngài Fumio tôn kính, tôi đến với thế giới này là chuyện tình cơ may mắn trong đời, điều tôi muốn thực ra lại rất đơn giản, tôi đã khám phá được những vùng đất, con người và văn hóa mới, hơn nữa tôi đã rất bất ngờ khi có số điểm danh vọng hàng đầu tại đây và cả chuyện được ngài khoản đãi rất trọng thị, khiến tôi rất biết ơn.”
Nói rồi Khải Thần cúi chào Fumio một cách cung kính.
“Tôi muốn Thiết Lập Thân Phận về với thế giới của mình, rất cảm ơn cậu, ngài Fumio bạn của tôi.”
Fumio với vẻ mặt hơi bất ngờ, xen lẫn tâm trạng tiếc nuối trước tài năng và phẩm chất đúng tinh thần võ sĩ đạo cao quý, thứ mà Fumio luôn cố gắng rèn luyện để có được, thứ điểm mà cậu ta còn thiếu.
“Thôi được, ta sẽ không ép buộc anh, anh đã có lựa chọn của riêng mình, ta không miễn cưỡng anh nữa, nhưng hãy đem theo số điểm trà đạo này, khi nào về tới thế giới của ảnh hãy đem nó ra dùng, coi như đây là món quà kỉ niệm của chúng ta.”
Nói rồi, Fumio sai người đem theo một hộp gỗ rất tinh sảo với lớp sơn mài vô cùng tinh tế, bên trong là lớp vải lụa mỏng gồm 7 lớp, gồm có trà wakocha, một bộ tách và một túi gấm thơm nhỏ được thêu họa tiết của gia tộc.
Khải Thần đã đạt tới điểm danh vọng rất lớn vì đứng đầu cả một gia tộc, anh đã cân nhắc tới việc Thiết Lập Thân Phận mới, bởi anh đã ngoài ba mươi tuổi, và ở thế giới này đã hơn mười năm rồi.
Một dòng chữ đánh máy hiện lên trước mắt Khải Thần.
“Anh Atsushi, anh có muốn tiến hành quá trình Thiết Lập Thân Phận?”
Lơ mơ, một cảm giác u ám kéo đến, kèm theo đó là một luồng sang cực mạnh như chiếu sang cả một vùng.
Khi Khải Thần mở mắt ra một lần nữa, anh thấy rằng mình đã trở lại một nơi xa lạ nhưng quen thuộc.
Trước mặt anh là một khung thời gian cũ, chung quanh tất cả đồ chơi đều giống như trước, không có bất kỳ thay đổi nào.
Anh lập tức thở phào nhẹ nhõm và bắt đầu suy nghĩ về trải nghiệm trước đây của mình.
Trong Thiết Lập trước đó, có thể nói anh ta đã trải qua một cuộc sống mà người bình thường không thể tưởng tượng được.
Bắt đầu từ một cuộc săn bình thường, tiến về phía trước và cuối cùng phát triển thành một chiến binh nhất phẩm, loại kinh nghiệm này rõ ràng không phải là thứ mà người bình thường có thể đạt được.
Ngồi thẳng ở đầu giường, Khải Thần suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng lấy lại bình tĩnh, tiếp tục nhìn về phía trước.
Trước mặt Khải Thần những dòng chữ bắt đầu hiện ra.
“Thiết Lập Thân Phận hoàn tất….”
“Điểm danh vọng hiện tại…”
Những dòng chữ dần biết mất, sau đó là những cảnh mà Khải Thần đã trải qua trong quá khứ bắt đầu tái hiện và hiện ra trước mắt.
Trong thế giới trước, với thân phận Atsushi anh đã chinh chiến quá nhiều những trận lớn nhỏ, với đủ loại đối thủ mạnh yếu khác nhau.
Trước đó, anh ấy nghĩ rằng nếu anh ấy muốn kiếm được điểm, anh ấy chỉ có thể lấy chúng bằng cách học và tham gia nhiều các cuộc thi. Nhưng điều đó thì chưa đủ, bởi chỉ cần chiến đấu và đánh bại đối thủ của mình, thì toàn bộ điểm danh vọng, kĩ năng, nội công, sức mạnh của đối phương sẽ được chuyển hóa cho người thắng cuộc. Vì vậy để có nội công lớn như hiện tại, Khải Thần đã hiểu ra quy luật tất yếu của mỗi thân phận anh thiết lập.
Nhưng bây giờ xem ra, trong thế giới nào cũng có thể đạt được điểm dễ dàng, chỉ cần biết quy luật của mỗi thế giới, thì điểm số sẽ không ngừng gia tăng.
Anh ấy đã bước vào thế giới này trước đó và vé anh ấy mua chỉ có bốn tám giờ giới hạn sử dụng.
Bây giờ đột nhiên, nó đã tăng gấp đôi nhiều lần và tất cả đã được hoàn lại.
Điều này phải nói rằng, là một tin tốt.
Và trước mắt, những đổi thay vẫn đang diễn ra. Khải Thần đã đưa ra quyết định cho bản thân, anh quyết định cuộc phiêu lưu mới, không biết điều gì đang chờ đón anh?
Một dòng chữ đánh máy hiện ta trước mắt Khải Thần.
“Bạn có thể chọn tiêu hao điểm để nhận lại một phần đồ đạc của mình trong Thân Phận mới…”
“Của cải bao gồm nhưng không giới hạn: đồ vật, thiên phú, huyết thống, kỹ năng…”
Khi dòng chữ đánh máy dần biến mất, một luồng sáng lại xuất hiện và thứ gì đó giống như một vòng xoáy thời gian hiện ra.
Đột nhiên, Khải Thần hai mắt sáng lên.
“Như thế có ổn không?”
Anh có chút kích động, lúc này không khỏi có hứng thú.
Trước đó, anh ấy đã làm việc chăm chỉ trong thế giới thời kì Mạc phủ của Nhật Bản trong nhiều năm và anh ấy đã mài giũa kỹ năng tuyệt đỉnh của mình.
Ban đầu, sẽ mất một thời gian để lấy lại những kỹ năng này.
Nhưng nếu làm theo cách này sẽ tiện lợi hơn rất nhiều.
Anh nhìn về phía trước, và thấy một con số xuất hiện trên vòng xoay lớn trước mặt anh.
“300.”
Nhìn con số này, Trần Hằng gật đầu: “Cùng giá vé giống nhau sao?”
Anh gật đầu, và rồi sau đó không do dự đồng ý mọi đề xuất để tiêu hao điểm danh vọng.
Trước mắt, vòng xoay lớn bắt đầu xoay tròn, sau đó từ từ hạ xuống dưới ánh mắt của Khải Thần.
Đột nhiên, tầm nhìn trước mặt cậu lại thay đổi.
Cuối cùng một luồng sáng trắng khiến cậu lóa mắt, vòng xoáy lại dần mờ tắt.
“Bạn có được kỹ năng: kỹ thuật bắn cung của Yabusame…” Những nét chữ mờ nhạt hiện ra trước mắt cậu.
Sau đó, một tia sáng lập tức bao phủ, lao về phía Khải Thần.
Lập tức, trong trí nhớ, kĩ năng bắn cung có được trong cuộc thi Yabusame mà Khải Thần đã thuần thục khi săn hươu trắng trên núi.
Khi hình ảnh dần dần biến mất, Khải Thần mở mắt ra, có chút khó hiểu, sau đó dần cảm nhận ra.
Anh nhìn vào cánh tay của mình.
Ban đầu, cánh tay của anh ấy trông rất đẹp, không có bất kỳ tì vết hay dấu vết nào trên lòng bàn tay.
Nhưng bây giờ, trước khi anh kịp nhận ra, tay anh đã đầy vết chai sạn, trực tiếp bao phủ lòng bàn tay.
Những mảnh chai sạn nổi lên trên lòng bàn tay, trông giống như một người đã được rèn luyện quanh năm.
Phát hiện này khiến Khải Thần hiểu ra ngay lập tức.
“Tôi hiểu rồi.”
Anh ấy biết điều đó trong lòng, và cậu hiểu ý nghĩa của những lý do đó.
Trước đây, anh ta đã luyện tập trong thế giới mạc phủ trong một thời gian dài và anh ta đã đạt đến một trình độ rất cao, thậm chí đủ để chiến đấu với các hiệp sĩ của thế giới đó.
Nhưng sau khi trở lại bản thể hiện tại, mọi thứ trong thế giới thiết lập thân phận đều không thể mang về, thứ duy nhất có thể mang về chỉ có kinh nghiệm và những điểm số danh vọng, nội công,…
Nhưng trải nghiệm rốt cuộc cũng chỉ là trải nghiệm, và sẽ cần thời gian để biến nó thành một kĩ năng thực tế.
Trong thế giới mới này, mọi thứ được diễn ra dân chủ, thông qua hình thức rút thăm hoặc bỏ phiếu để quyết định.
Thông qua rút thăm, Khải Thần có thể khôi phục kết quả luyện tập trong thế giới trước kia và khôi phục chúng trực tiếp trên thân phận hiện tại.
Thỉ dụ như tại thời điểm này.
Khải Thần ngập ngừng đưa tay ra.
Một lượng điểm số hoàn toàn mới xuất hiện, và nó dường như đã tăng lên rất nhiều chỉ trong tích tắc, khiến cơ thể anh có những cảm nhận mạnh lên.
Đây là kết quả của việc bóc thăm lấy lại trang bị, điểm số từ thân phận trước đó, khiến thân phận mới này của Khải Thần được khôi phục toàn bộ sức mạnh.
Bằng cách này, nó đã tiết kiệm thời gian luyện tập và hồi phục của Khải Thần
Anh ấy ngay lập tức lấy lại phong độ cũ, một phong cách rất bá đạo.
Nhưng bắn cung, điều này không hữu ích lắm với Khải Thần tại thế giới này.
Trước đây trong thế giới Mạc phủ Nhật Bản thì rất cần thiết, thế nhưng trong thế giới thực này, rất khó để có cơ hội để sử dụng kĩ năng bắn cung như vậy?
Tính hữu ích của kỹ năng này dường như không có tại đây.
Vì vậy, Khải Thần ngẩng đầu lên và tiếp tục nhìn vào bàn xoay trước mặt.
Sau đó, anh không khỏi nhíu mày.
Tôi nhìn thấy trước mắt mình, trên vòng xoay, những con số trên đó đã thay đổi.
Trực tiếp từ năm trăm ba mươi ban đầu đến sáu trăm chín mươi, rồi dừng lại ở tám trăm sáu sáu điểm.
“Khi số lần sử dụng tăng lên, điểm cần tiêu hao cũng tăng lên.”
Khải Thần gật đầu, và hiểu quy tắc của vòng xoay lớn này.
Anh cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục bấm, bật vòng xoay lớn lên.
Trước mặt, vòng xoay lớn từ từ mở ra.
Nhưng so với lần trước, tốc độ của vòng xoay lớn lần này chậm hơn rất nhiều.
Cuối cùng, dưới cái nhìn của Khải Thần, vòng xoay lớn từ từ hạ xuống và dừng lại ở một vị trí nhất định.
“Bạn có được kỹ năng: Huyền Môn Chân Khí trong Cửu Tiêu Chân Kinh….”
Những nét chữ mờ nhạt hiện ra trước mắt Khải Thần.
Nhìn xem lần này xuất hiện dòng chữ đánh máy màu trắng, Khải Thần sửng sốt một chút, sau đó trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Một tia sáng bao trùm Khải Thần cứ như vậy.
Sau đó, quá trình bùng nổ thay đổi bắt đầu diễn ra.
Giờ khắc này, Khải Thần cảm thấy có một trường năng lượng lớn lên không ngừng từ trong cơ thể, toàn thân giống như được tái sinh, sở hữu một năng lượng rất phi phàm.
Tất nhiên, đó chỉ là ảo giác, không phải cảm giác thực tế.
Nhưng khi cảm nhận được loại cảm giác này, Khải Thần không khỏi mỉm cười. Bởi điểm năng lượng của cậu đã tăng lên.
Ở thế giới hiện thực, trình độ võ thuật của Khải Thần chỉ ở mức trung bình, mặc dù anh có nền tảng từ các lần Thiết Lập Thân Phận trước, nhưng vẫn còn một chặng đường rất dài mới có thể nắm vững phương pháp để tích lũy đủ điểm danh vọng của mình.
Cho dù đã biết cách Thiết Lập Thân Phận để gia tăng điểm danh vọng nên sẽ rút ngắn được thời gian tích lũy, nhưng Khải Thần ước tính rằng sẽ mất ít nhất vài tháng để rèn luyện bản thân đạt điểm danh vọng tại thế giới mới này.
Rèn luyện thân thể đến viên mãn mất mấy tháng để tích lũy điểm, đây đã là một tốc độ kinh người, nói ra không phải ai cũng có thể làm được.
Tuy nhiên, dù đã biết cách thích ứng với thân phận, hoàn cảnh sống mới, nhưng tại mỗi lần Thiết Lập Thân Phận mới, thì các mức độ khó của kĩ năng lại tăng lên tương ứng.
Cảm nhận được lực lượng khôi phục vào giờ khắc này, Khải Thần cười cười, cảm giác rất đặc biệt.
Sau hai vòng xoay lớn liên tiếp, các con số hiển thị trên vòng quay lớn tiếp theo lại thay đổi.
Trực tiếp thay đổi từ bốn mươi ban đầu thành tám mươi.
Từ quan điểm này, quy luật tăng trưởng tiêu thụ của vòng xoay lớn này không phải là tăng 20 điểm mỗi lần, mà là tăng trực tiếp theo cấp số nhân.
Với tất cả số điểm mà Khải Thần hiện có, anh ấy không đủ khả năng sử dụng vòng xoay tiếp theo.
Khải Thần ngẩng đầu nhìn về phía trước mặt.
Điểm quy đổi: 150
Trước đó, tại thân phận trước anh thu được số điểm rất lớn, hai vòng xoay lớn này sử dụng tổng cộng 60 điểm.
Khải Thần không khỏi gật đầu.
Còn lại hơn 40 điểm, đây là tấm vé cho hai lần Thiết Lập Thân Phận nữa.
Hồi tưởng lại kết quả của những lần Thiết Lập trước, anh không khỏi có chút cảm thán, tiếp tục nhìn phía trước.
“Hãy chọn thân phận của bạn…”
Trước mắt anh, giao diện thiết lập thân phận quen thuộc lại xuất hiện.
Giống như lần trước, Khải Thần tiếp tục bắt đầu thiết lập, và tất cả các lựa chọn đều giống như lần trước.
Nhưng lần này, không có gì xảy ra.
“Thiết Lập Kết Thúc….”
Một dòng chữ ngay lập tức xuất hiện trước mắt anh.
Đột nhiên, Khải Thần không khỏi sửng sốt.
“Tình hình hiện tại của bạn thế nào?”
Nhìn nét chữ hiện ra trước mắt, anh không khỏi nhíu mày.
Điểm thực sự đã bị trừ, và không có vấn đề gì với tất cả các lựa chọn.
Nhưng tại sao trước khi anh chính thức bắt đầu, thiết lập đã kết thúc?
Anh khó hiểu nên nhìn kỹ trước mặt.
Như thể cảm nhận được những nghi ngờ trong lòng, cảnh tượng hiện ra trước mắt anh.
Đó là quá khứ của một người.
Tại một ngôi làng miền núi bình thường, một em bé đã được sinh ra và lớn lên tại đây.
Trong vài năm tiếp theo, đứa bé lớn lên như những đứa trẻ bình thường khác.
Cho đến khi anh bảy tuổi, một nhóm cướp xuất hiện và lục soát ngôi làng mà cậu sinh sống.
Trong lúc cướp bóc, cha mẹ của đứa trẻ đã bị cướp hết toàn bộ điểm sinh mệnh và danh vọng nên buộc phải Thiết Lập Thân Phận khác, mặc dù may mắn sống sót với thân phận này nhưng lại mất đi sự bảo vệ của thôn làng, không thể sinh tồn nơi hoang dã, cuối cùng tiêu tốn toàn bộ điểm sinh mệnh nên đã phải chấm dứt thân phận hiện tại để thiết lập thân phận khác.
Cảnh tượng kết thúc ở đây.
Khải Thần không nói nên lời.
“Tôi hiểu rồi.”
Anh hơi sững sờ, và anh hiểu lý do thiết lập thân phận thất bại.
Trước khi quá trình thiết lập thân phận bắt đầu, có một tùy chọn để chọn thời gian thiết lập, cho phép anh ta tự do lựa chọn độ tuổi bắt đầu ở thân phận mới.
Chỉ là tính năng này yêu cầu đổi điểm thiết lập.
Khải Thần trước đó vẫn còn hơi bối rối và không hiểu chức năng này có ích gì.
Nhưng bây giờ có vẻ như nó là để ngăn chặn một số tai nạn ngoài ý muốn ở thân phận mới, nếu xuất phát điểm là đứa trẻ thì tất nhiên anh hoàn toàn phụ thuộc vào cha mẹ của mình, chứ không thể tự kiếm ăn để duy trì điểm sinh mệnh được.
“Trong đời người, có những điều không thể biết trước được, nó như một hộp socola vậy, từng ngày trôi qua cũng giống như một món quà bí mật, mỗi một ngày như một viên kẹo, cho dù mùi vị ra sao thì chỉ cần nhớ ngày hôm nay là một viên socola ngọt ngào, chỉ cần sống tốt, mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp.” Anh nghĩ.
Từ một đứa trẻ sơ sinh đến tuổi hai mươi mặc định, đó là khoảng thời gian tốt nhất để tích lũy điểm danh vọng và các điểm chỉ số kĩ năng cho thân phận mới.
“Bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra trong nhân sinh, việc của bạn không nên than vãn, mà hãy chinh phục nó, khéo léo tùy cơ ứng biến, biết ứng phó với cuộc sống, từng thân phận trong cuộc thiết lập thân phận, bạn sẽ thấy hóa ra cuộc sống này thật tốt đẹp biết bao, mỗi một ngày còn mở mắt ra thấy mọi thứ thật tươi đẹp, được hít thở bầu không khí, đó cũng là một may mắn.”
“Nghĩ về nó theo cách này, Khải Thần thấy có thêm thật nhiều năng lượng.”
Ngồi ở đầu giường, nhớ lại tất cả những trải nghiệm trong thế giới trước đó, Khải Thần cảm thấy có chút không nói nên lời.
Sau khi ở thế giới trước nhiều năm như vậy, anh biết rõ sự nguy hiểm của thế giới đó.
Các quý tộc có thể có cuộc sống tốt hơn, còn thường dân thực sự rất bấp bênh, và tính mạng của họ có thể gặp nguy hiểm mọi lúc, mọi nơi.
Dưới tình huống như vậy, việc để có xuất phát điểm tốt hơn thì đòi hỏi phải có quá trình tích lũy đủ số điểm danh vọng cho quá trình Thiết Lập Thân Phận mới
Nghĩ tới đây, Khải Thần không khỏi hưng phấn và cảm thấy mình thật hạnh phúc với những lựa chọn của bản thân.