Chương 15
– Dạ con chào cô!
Cô vẫn cắm cúi ghi bài trên bảng, không ngó ra chỉ lên tiếng:
– Ừ muộn hả con, vào lớp đi.
Vừa vào lớp xong em quay đầu lại tính lấy ra xe phi về, cô phải gọi giật ngược lại:
– Ơ thằng kia đến lớp rồi thì vào học đi.
Cứ tần ngần tần ngần không dám vào luôn, cô hiểu nhầm ý nên bảo:
– Lớp hôm nay hơi đông, bàn cuối lớp vẫn trống mà, chịu khó xíu con.
Công nhận lớp nay kín chỗ hẳn, mà tính em hòa đồng, dù lớp đông gấp ba cũng được, nhưng mà tại sao lại có lớp C ở đây, phòng chia làm 2 dãy, lớp D dồn hết sang 1 dãy, lớp C dãy còn lại. Nhìn bọn nó với con mắt đầy khó hiểu, đừng bảo bọn nó bắt mình trên lớp không được nên đăng ký học ở đây nha, đuổi cùng giết tận nhau ak. Bọn nó thấy em thì oh lên thích thú. Thêm cô lại hiểu lầm.
– Thằng này đi học hút gái thế, quen bao nhiêu bạn xinh. Thôi về chỗ đi còn vào học.
Ôi bạn xinh, cô nhìn lại mặt bọn nó xinh không, chúng nó mặt cười rợn đang nhe nanh định ăn tươi nuốt sống con kìa. Nhưng mà cô ra lệnh rồi thì phải vệ chỗ thôi. Về chỗ thôi mà nghe giọng chúng nó cười gằn lên, nổi hết cả da gà. Rúc xuống bàn cuối ngồi, khếu đứa lớp D xuống hỏi:
– Ê sao bọn lớp C ở đây?
Nghe xong lý do chỉ muốn quỳ lạy chúng nó thôi. Thứ nhất là cô đang dạy tạm thời toán lớp đó, thứ 2 là cô dạy dễ hiểu, nên bọn này tính học 3 tháng cho cả năm luôn. Thì công nhận cô dạy dễ hiểu thật, đâm thẳng trọng tâm luôn không rườm rà. Em nói thật các bác cứ bảo thi cấp 3 khó, chắc chắn các bạn không dốt, đấy là tùy cô các bạn theo học, mình theo 1 cô giáo dạy cấp 2, dạy tràn lan ra, chả liên quan đến thi gì cả, toàn những cái đâu đâu á, toàn lấy toán trong sách nâng cao ra đề xong chép lại lời giải, may chuyển hướng kịp không thì chưa chắc đã vào được dân lập. Mình cực kì khó chịu luôn vì mất bao nhiêu thời gian và tiền bạc vô bổ luôn (cái này chỉ là ý kiến cá nhân của riêng em thôi, cũng có những giáo viên dạy cấp 2 giảng dạy cũng khá hay, xin lỗi vì vơ đũa cả nắm). Gần cả 1 lớp theo xong mất gốc, thi toàn cô chấm, đương nhiên điểm cao rồi, lúc đấy lại tự mãn xong lúc thi thật tạch lại trách tâm lý. Khổ! Cái này ý kiến cá nhân thôi, chỉ muốn nói là các bạn cọ xát ở nhiều nơi để xem cách dạy của ai phù hợp để còn tiếp cận kiến thức chứ như con kiến mù đường thì rất là khó khăn vất vả.
Quay lại buổi học, trong giờ học thì thỉnh thoảng chúng nó cứ thủ thỉ với nhau gì đó rồi quay sang cười gằn với em, sợ bỏ mợ ra tâm trí đâu mà học, chỉ muốn rúc vào giữa đống con gái lớp D, đặc biệt ngực ai thổn thức cho tâm trí vơi đi nỗi sợ, chỉ một chút thôi cũng được. Nhưng mà đang giữ hình tượng boy nạnh nùng. Hix!
Trong giờ học có tiếp thu được tý kiến thức nào đâu, cứ những ánh nhìn chằm chằm như hổ đói, thi thoảng là tiếng rít cười nghe đến rùng mình, chép bài 1 đằng nhưng suy nghĩ thì toàn liệt kê ra 360 kế bị mổ thịt, nổi hết da gà, lông tay dựng đứng, trời mùa hè nhưng mồ hôi đổ ròng ròng.
Và giờ tự sát đến, cô ra đề xong đi nấu cơm, các bạn tự thảo luận với nhau, nếu khúc mắc bảo cô cô giải cho. Làm gì có chuyện ngồi im chờ chết, cũng cố gắng níu giữ cô lại bằng cách giả vờ không hiểu để câu giờ. Đến lần thứ 3 cô nhíu mày chắc biết là giả vờ rồi nên kệ buông sách đi nấu cơm.
Chỉ chờ dịp như vậy, cô còn chưa bước chân hẳn ra khỏi lớp, các bạn lớp C như hổ đói xáp vô em luôn. Bàn học là cái bàn dài, ngồi nhiều là 6 đứa mà nó rúc tận 10 đứa, kẹp em ở giữa. Rồi chúng nó bắt đầu điệu cười man dợ thường ngày “hé hé hé”, cười ngất luôn. Teo mẹ dái.
Trinh đặt cùi trỏ lên vai em, tay còn lại dùng mu bàn tay chống má, mặt dí sát gằn giọng:
– Giờ cưng chạy đi đâu?
Không biết nên hỏi bạn ấy nhan sắc choán hết trí thông minh rồi ak? Kẹp cứng thế này thì sao mà chạy được, trên lớp biết thừa chúng nó săn rồi, tiết nào vào lớp cũng có thằng báo có đứa tìm mình. Đen thôi đỏ vẫn vậy ak. Mặt xanh lét cúi gằm xuống mồ hôi đầm đìa rồi. Trinh thấy im nên lại lên tiếng:
– Ô thế câm rồi ak. Câm rồi thì cho sự lựa chọn.
Gật gật đầu vội, quay sang thấy mặt trinh sát mặt mình, lại vội cúi gằm mặt xuống, lần này thì đỏ mặt. Vừa nãy quay sang tý thì chạm môi rồi, sát quá sát, sát rịt luôn, tim vẫn còn đập thình thịch luôn, đầu óc trống rỗng bay thẳng lên mây luôn, lồng ngực như kiểu có cảm giác có cái gì đó muốn vỡ tung ra vậy.
– Đằng nào thì ghi thì cũng ghi rồi, trách thì cũng trách rồi, phạt thì cũng phạt rồi. Giờ chị chỉ cần 1 tuần ăn sáng coi như bù đắp tâm lý thôi.
Gật đầu lia lịa luôn, lúc đó nó bảo 1 tháng cũng chịu ấy chứ.
– Nhưng mà..
Ơ lại nhưng, nhưng gì, chả nhẽ tính cho thằng này kẹp vào giữa món ăn á, thế xẻ thịt thằng này nhắm luôn tại đây đi. Quay sang đang định phản pháo thì tý lại suýt môi chạm môi, cách nhau được còn một hơi thở nữa thôi, lúng túng quên luôn cái gì định phản pháo, quay lại cúi gầm mặt xuống tiếp luôn.
– Nhưng mà đệ của chị kiếm cưng mệt muốn chết, cũng phải tẩm bổ cho chúng nó nữa chứ nhể. Tý nữa học xong đi luôn. Cưng thấy sao?
Nói thế thì nói lại thế nào được, thấy sao thì cũng có phản đối lại được miếng nào đâu, nhắm mắt đưa chân gật đầu đồng ý thôi chứ biết làm sao giờ. Vỗ vỗ vai em rồi ra hiệu cho chúng nó về chỗ. Chỉ chờ có thế cả hội tản sạch ra làm cái chỗ thông thoáng hẳn. Cái chính là dãn cô nàng cá tính kia ra chứ để thêm 1 lúc nữa chắc nổ mũi mà chết mất. Phù thoát rồi, thở hắt ra lấy lại tinh thần, chỉ là bữa ăn thôi, chứ bảo em lấy thân xác báo đáp thì trụ được 1 2 đứa thôi, nhiều vậy không nổi. Cứ tưởng thế là xong ai ngờ Trinh cầm luôn sách vở xuống chỗ em học, mặt ngạc nhiên lắm nhìn ra kiểu “WTF sao lại xuống đây”?
– Xuống đây ngồi canh cưng không tý nữa cưng chạy mất thì ai đền cho chị.
Tham miếng ăn thế ak, mới thế đã đòi xuống ngồi với trai lạ, thứ dễ dãi, hứ. Nghĩ thế thôi chứ trong lòng cũng thích lắm. Tại tóc Trinh khá thơm, loại dịu dịu thôi. Ngồi học cảm giác cứ lâng lâng lên, ngồi cạnh crush mà, thỉnh thoảng cứ liếc sang nhìn cô nàng, công nhận dễ thương thật, cái nơ hồng đó. Cơ mà quay sang nhìn cô nàng mới sốc, học toán mà vẽ tranh, tranh phong cảnh, cực đẹp luôn ấy. Thêm một điểm đổ nàng nữa rồi.