Em...em Dần Yêu Anh Mất Rồi! - Chương 40 - Tâm sự
Bọn họ nói chuyện cho đến khi dừng lại tại một quán mì, nghe nói ai cũng
khen quán mì ở đây rất ngon cho nên họ cũng muốn thử. Dương Nghi đặt hai suất mì rồi bọn họ đi đến bàn của mình. Trong lúc đợi mì chín thì hai
bọn họ lại tán ngẫu, có vẻ hai cô nàng ngần như nói chuyện không biết
chán thì phải.
– Này Nghi, cậu và anh Hạo Minh dạo này ra sao rồi ?
Dương Nghi bỗng hơi ngớ người, cái tên này cô đang cố gắng quên đi rồi mà tự
nhiên nhắc lại làm cho kí ức lại ùa về với cô như một cơn gió vậy. Những kí ức đau lòng thoáng chốc lại hiện về khiến cô không khỏi nhói lòng.
– Hả..Hạo Minh á ?
Thấy Dương Nghi lúng túng như vậy làm Đàm Tuệ Nham đôi chút khó hiểu. Mối
quan hệ của hai người họ chả phải rất tốt sao, nhìn vào cặp đôi này
khiến Tuệ Nhan rất ngưỡng mộ, đâu ai có được mối tình như cô kéo dài từ
thời còn đi học cho đến khi trưởng thành cơ chứ. Nói vậy nhưng chắc hẳn
trên đời còn nhiều cặp đôi khác còn hơn như thế nhưng Tuệ Nhan cứ lấy cô lại ví dụ điểm hình để mà ao ước có được mối tình như vậy. Hai người họ từ lúc yêu nhau đến giờ thì chưa thấy bao giờ họ to tiếng cãi nhau cả.
Cô ấy chỉ muốn hỏi xem bọn họ dạo này thế nào thôi nhưng nhìn thấy biểu
hiện của Dương Nghi khiến người ta không khỏi nghi ngờ và khó hiểu làm
sao.
– Ừm, tớ muốn xem hai người dạo này như thế nào và muốn biết
hai người chuẩn bị bao giờ cưới để tớ còn đi dự. Nhưng hình như có
chuyện gì đúng không, nhìn sắc mặt của cậu khi nhắc đến tên đó thì không được tốt. Hay tại ba mẹ anh ấy lại ngăn cấm bọn cậu?
Thấy cô bạn
nhạy bén như vậy khiến Dương Nghi lại càng lúng túng hơn. Cô quả thực
không biết giải thích ra sao nữa, cố gắng quên đi nhưng chỉ một lời nói
lại làm ta nhớ lại rồi tự mình đau lòng. Vừa mới hai tháng trước, Dịch
Hạo Minh và Tô Diệu Anh chính thức kết hôn. Bọn họ có gửi thiệp mời đến
Vĩ Phàm, tuy bọn họ không có quan hệ gì nhưng họ vẫn muốn hắn đến chia
vui với bọn họ vì cùng là đối tác làm ăn.
Lí do thật ngớ ngẩn phải không, hai bên đâu có đầu tư gì cho nhau đâu mà được gọi là đối tác cơ
chứ, cô thừa biết họ mời hắn ta là để thông của hắn mà để cho cô biết là họ kết hôn. Hai con người đó quả thật đúng là rất hợp đôi đó, với một
tên tra nam như anh ta thì cưới cô nào trả hợp đôi. Thế nhưng để bọn họ
thất vọng rồi, cô đương nhiên sẽ cùng với Vĩ Phàm đến đến dự tiệc cưới
thật linh đình bày chứ, tưởng cô cứ vậy mà ở nhà tự dằn vặt bản thân
mình à.
Từ đầu là giả dối, từ đầu là muốn trêu ngươi tình cảm của
cô. Tất cả là do cô bị che mắt bởi lớp tình yêu mà anh tự tạo ra rồi đến khi vỡ mộng thì lúc đó hối hận là đã quá muộn màng. Bao nhiêu cảm xúc
hỗn độn chen lẫn vào với nhau tạo ra cảm giác bức bối đến khó tả.
Tuệ Nhan từ nãy quan sát mọi biểu hiện của cô thì càng thêm khó hiểu, cứ im lặng rồi ngẫm nghĩ như vậy khiến cho cô ấy tưởng những suy đoán của
mình là thật, là do người nhà anh ta cấm cản bọn họ rồi sao.
– Dương Nghi, cậu sao vậy. Từ nãy đến giờ sao tớ cứ thấy cậu suy
tư như thế mà không nói tiếng nào vậy. Có phải gia đình Hạo Minh lại gây sức ép gì cho cậu đúng chứ ?
Cô lúc này mới bừng tỉnh mà nhìn Tuệ Nhan, có hơi lắp bắp mà đáp lại.
– Hả…à không…thôi được rồi tớ sẽ kể cho cậu nghe toàn bộ sự thật vậy.
Tô mì lúc này đã được bưng lên, nhìn bát mì xào đẹp mắt và kích thích sự
thèm ăn như vậy thế mà hai cô gái cứ mải nói chuyện mà không ngó ngàng
gì tới. Chỉ thấy lúc này khi Dương Nghi càng kể thì sắc mặt của Đàn Tuệ
Nhan lại cái biến sắc. Hóa ra toàn bộ sự việc là như vậy, thật không ngờ trong quá trình cô tập trung học hành và thi cử thì lại bao nhiêu sự
việc đến với bạn thân của mình như thế khiến cô lại càng tức giận thay
cho cô bạn của mình. Đúng là đàn ông trên đời tất cả đều như vậy sao,
nhìn tưởng chung thủy nhưng hóa ra khi biết toàn bộ sự việc thì khiến
cho người ta cảm thấy sốc vô cùng.
– Gì chứ anh ta lại dám bắt cá
hai tay sao, đã vậy còn ngang nhiên công khai ả kia trước mặt của cậu
nữa chứ. Không được rồi, nhất định hôn nay tớ phải gặp hắn ta mà đánh
một trận cho ra trò mới được.
Cô ấy lớn tiếng như vậy khiến không
chỉ Dương Nghi giật mình mà còn mọi người ở đây cũng phải sợ theo. Đàm
Tuệ Nhan hiền thì hiền thật đấy nhưng sao khi nhìn thấy cô tức giận thì
lại cho ta một cái nhìn khác.
– Thôi nào Tuệ Nhan, dù sao mọi
chuyện cũng đã qua rồi. Nếu anh ta đã là người như vậy rồi thì đánh hay
mắng cũng không làm gì được đâu. Tớ quả thật không có mắt khi yêu anh
ta, nhưng mà phải cảm ơn vì nếu không có anh ta cho tớ biết được sự thật thì tớ giờ này cũng mù quáng theo anh ta rồi và quan trọng hơn cả là tớ dần hiểu ra tấm lòng chân thành của Vĩ Phàm.
Dương Nghi nói quả
thật không sai, đúng là nhờ anh ta mà cô bạn của cô tìm thấy hạnh phúc
từ tấm lòng chân thành của Vĩ Phàm. Tuệ Nhan chỉ nghe nói hắn ta là một
tổng tài lạnh lùng và khiến ai cũng phải sợ hãi thế mà lại chung thủy
với tình cảm của mình như vậy sao. Tuy còn nửa tin nửa ngờ không biết Cố Vĩ Phàm có giống Dịch Hạo Minh không nhưng thấy ánh mắt hạnh phúc của
Dương Nghi khi nhắc đến cái tên này như vậy thì cô cũng tạm tin, nếu như để cô biết cô giống tên tra nam kia mà làm Dương Nghi buồn thì nhất
định cô sẽ sống chết với hắn ta cho mà coi.