Chương 12: Yêu miêu
Dù với khoa học hiện đại đã giải thích biết bao nhiêu hiện tượng kì bí mà trước đây luôn bị gán ghép là do quỷ thần làm. Nhưng con người chúng ta vẫn không phủ nhận được rằng có rất nhiều rất nhiều hiện tượng hay sự việc mà khoa học không thể lý giải được. Có phải đơn giản là do trình độ của chúng ta không đủ phát triển không? Hay vì một nguyên nhân khác, vì một thế lực thần bí sống giữa chúng ta mà ta không hề hay biết.
Thị trấn nhỏ vốn yên bình này dạo gần đây xảy ra một việc rất lạ, mấy ngày trước có vài nhà bị mất mèo. Vốn đây cũng không hẳn là chuyện lớn lao gì nhưng lạ là mèo cùng một lúc lại đồng loạt đi mất. Tôi còn nhớ nhà Hằng Nga cũng nuôi một con mèo đen rất đẹp, nó rất yêu thích con mèo này. Nhưng khoảng hơn một tuần trước con mèo đi mất, Hằng Nga tìm khắp nơi vẫn không tìm được. Nó khóc lên khóc xuống đăng cả thông báo tìm mèo khắp facebook lẫn rải tờ rơi như rải truyền đơn vậy. Trùng hợp là khi tôi giúp Hằng Nga tìm mèo mới biết vài nhà nữa xung quanh cũng bị mất mèo.
“Không lẽ mấy con mèo rủ nhau bỏ nhà đi bụi sao?” Tôi đã nói như vậy đó khi mẹ tôi kể cho tôi nghe về tình trạng mất mèo đang lan tỏa khắp cả thị trấn. Nhưng tôi cũng không ngờ câu nói của tôi thành sự thật rồi. Đám mèo đó thật sự rủ nhau cùng đi bụi, hơn nữa bằng một cách thần kì nào đó chúng nó có thể bơi qua sông mà tới cái cù lao này mà sinh sống.
Tôi nhìn đám mèo cũng phải hơn 30 con trước mặt, chúng tập hợp ở chỗ cái cây lớn. Có những con ngồi trên cây có những con ở dưới gốc cây, cũng có những con nhảy ra khỏi lùm cây phía sau sau lời nói của tên chủ nhân mới nhận của tôi.
Tôi dễ dàng nhìn thấy con mèo đen của Hằng Nga đang nằm trên cành cây lớn chìa ra. Con mèo có đôi mắt màu hổ phách, sở dĩ tôi nhận ra nó là vì cái chuông màu vàng đeo trên cổ nó là do tôi và Hằng Nga cùng đi mua.
Đám mèo bị tiếng nói của hắn đánh động, chúng như có linh tính vậy cùng nhau tập hợp lại rồi tiến tới gần tôi. Chúng mở to đôi mắt nhìn tôi, vươn móng vuốt ẩn dưới lớp lông mềm mại và nhe cái răng nanh ra. Lũ mèo bình thường hiền lành là thế, đáng yêu là thế bây giờ lại mang bộ dạng của kẻ săn mồi từ từ tiếp cận tôi.
Tôi hét lên rồi định quay đầu bỏ chạy nhưng lại không nhúc nhích được có vẻ tên đó đã sử dụng pháp thuật để ngăn tôi chạy đi. Tôi quay đầu nhìn thẳng vào hắn, thầm chửi rủa trong lòng. Yêu ma cuối cùng vẫn là yêu ma, vẫn độc ác như vậy, lại dùng tôi làm mồi mà vứt thẳng cho đám mèo thành tinh này.
Nhưng khi đám mèo đó cách chỗ tôi đứng tầm hai mét thì dừng lại, chúng không tiến lại gần tôi nữa mà chỉ đứng đó kêu meo meo và nhe nanh với tôi thôi. Sau lưng chúng cái cây bự mà bây giờ tôi mới nhớ nó là cây mắm, có vẻ sống đã lâu nên mới lớn như vậy. Từ sau cây mắm đó xuất hiện một bóng hình to lớn, là một con mèo tam thể khổng lồ từ từ đi ra.
Con mèo tam thể có đôi mắt màu xanh nước biển, trên mặt là một vết sẹo dài nhìn vô cùng giang hồ. Con mèo đó bước ra rồi tiến tới gần tôi và nói.
” Ngươi muốn gì?”
Có vẻ không phải nó nói chuyện với tôi mà nói với hắn, con yêu quái chết tiệt đã dẫn tôi tới đây.
” Ta cần ngọc mắt mèo”.
Hắn trả lời, con mèo tam thể cười ( nói thật là thấy con mèo này cười với nói chuyện tôi vẫn không quen được cứ tưởng mình đang xem hoạt họa vậy).
” Ngươi biết ngọc mắt mèo rất quan trọng với yêu miêu bọn ta không? Ngươi muốn có là ta cho à?”
” Ta có mang theo quà còn gì, coi như là trao đổi”.
Trao đổi cái gì? Quà gì? Hỏi ý kiến tôi chưa mà tự quyết định vậy trời. Tôi dùng ánh mắt tức giận nhìn hắn nhưng hắn không thèm để ý tới tôi.
” Chỉ với con người này mà ngươi muốn đổi ngọc mắt mèo sao?”
” Ngươi xem kĩ đi cô ấy không phải người thường, ngươi thật sự không muốn đổi chứ?”
Con mèo tam thể bước tới chỗ tôi rồi ngửi ngửi, mắt nó bỗng sáng ra.
” Thật kì lạ sao lại có mùi của hồ ly, rõ ràng nhìn thì là người thường mà. Hơn nữa trong cơ thể còn phát ra nguồn năng lượng rất lớn nữa”.
” Sao rồi ta không nói dối chứ?”
Con mèo nó nghĩ ngợi một hồi rồi nói.
” Ngươi thật sự cho ta, ta thấy hình như ngươi đang bị thương mà trong người con bé này lại phát năng lượng lớn như vậy sao không tự mình ăn mà lại cho ta”.
” Ta chỉ cần ngọc mắt mèo, ngươi hỏi nhiều vậy làm gì? Có đổi không?”
Con mèo lùi lại phía sau rồi bất ngờ dùng móng vuốt móc mắt của mình ra, máu của nó bắn thẳng vào người tôi. Nó đưa con mắt ra, con mắt màu xanh nước biển khi móc ra lại biến thành một viên đá trong suốt màu xanh lam phát ra ánh sáng lấp lánh.
Hắn tiến lại gần tôi rồi đẩy tôi lại gần con mèo, tôi không muốn đi nhưng chân lại tự bước, hình như hắn đang điều khiển cơ thể tôi. Ngay cả kêu la hay khóc tôi cũng không thể làm được, tôi có thể thấy mọi chuyện trước mắt nhưng cơ thể lại như con rối không chút phản ứng nào mà phối hợp với hắn.
Đến khi hắn đưa tôi cho yêu mèo tôi hoàn toàn sụp đổ, sinh mạng của tôi lại kết thúc như vầy hơn nữa còn bị ăn sao. Tôi sẽ chết không toàn thây, mẹ và mọi người không thể tìm thấy xác tôi. Sao số tôi lại khổ như vầy chứ?
Nhưng không ngờ khi tôi tuyệt vọng thì hắn dùng một tốc độ kinh hoàng mà tôi không thấy kịp kéo lấy tôi và cả ngọc mắt mèo cùng nhảy về phía sau. Sinh mạng của tôi xem ra lại được kéo dài thêm chút ít rồi. Tồi nhẹ thở phào trong lòng.
Con yêu mèo nhe răng gầm gừ, lông và đuôi nó dựng đứng lên.
” Ngươi dám lừa ta!”
Hắn cười khẩy.
” Ta nghe nói tộc yêu miêu rất thông minh nhưng xem ra lại lọt được đứa đầu óc không linh hoạt cho lắm”.
Anh đây là cố tình khiêu khích hả? Tôi cạn lời nhìn bản mặt dương dương tự đắc của hắn rồi nhìn đám mèo bao quanh lấy chúng tôi. Con yêu mèo tam thể gầm gừ rồi từ từ lớn lên, đến khi nó cao gần bằng cái cây sau lưng. Tôi khóc không ra tiếng, anh hai anh nhắm làm lại tụi nó không mà còn chọc điên nó vậy?
Đám mèo đều trong tình trạng sẵn sáng chiến đấu, đến khi con yêu mèo nhảy tới thì chúng nó cũng đồng loạt xông vào chúng tôi. Tôi vội dùng tay ôm lấy đầu mình, tiếng mèo kêu thảm thiết vang lên xung quanh. Tôi hé mắt ra nhìn thì thấy đám mèo bị hắn dễ dàng đánh bật lại phía sau.
Hắn quơ tay một cái liền có một luồng gió mạnh đánh bật cả đám hơn ba chục con mèo đập mạnh xuống đất. Đoạn hắn đẩy tôi ra xa khỏi cuộc chiến rồi đơn thương độc mã, à thậm chí không có thương lẫn ngựa chính xác là dùng tay không mà đập đám mèo lên bờ xuống ruộng.
Hơn ba mươi con mèo nằm rạp dưới đất không nhúc nhích nổi chỉ còn con yêu mèo đầu đàn vẫn nhe nanh chiến đấu với hắn. Nhưng chỉ chưa đầy năm phút sau thì con mèo bị cắt bay đầu.
Xác con mèo to lớn nhanh chóng xẹp xuống biến lại thành một con mèo tam thể bình thường. Tôi ngây người nhìn tàn trận trước mắt, một lúc sau mới hoàng hồn mà bước lại gần hắn.
” Cái…cái này…”
Tôi ấp úng một hồi cũng không biết mình nên bắt đầu hỏi từ đâu, hắn đưa viên ngọc mắt mèo vừa lấy được lên ánh trắng rồi nhìn ánh sáng xanh lam phát ra từ nó. Xong hắn vui vẻ nhét nó vào trong túi rồi ra hiệu cho tôi cùng đi về.