Chương 2890
Nhạc Tiếu Nhi cụp mắt suy nghĩ một chút, sau đó đột nhiên từ trong túi quần lấy ra một tấm thẻ nhỏ, nhét vào trong túi áo ngực anh.
Quý Tử Uyên nhìn xuống và rút ra một tấm thẻ nhỏ … một tấm hình Bikini nữ.
“Nhìn kỹ đi, ở đây có đủ loại mỹ nữ, dịch vụ mà anh muốn, giá cả lại rẻ,” Nhạc Tiếu Nhi lười biếng nói, “Anh không cần phải cảm ơn tôi.”
Quý Tử Uyên nghiêm túc nhìn hai ngón tay mảnh khảnh, tức giận cười nói: “Cô là phụ nữ, còn mang theo đồ vật này?”
“Có người để trong xe của tôi,” Nhạc Tiếu Nhi nhẹ giọng nói, “Tôi chỉ không muốn vứt rác khắp nơi, không ngờ lại có lúc dùng tới.”
“Cô cho rằng… Tôi sẽ thích cái này sao?” Quý Tử Uyên xé tấm thẻ nhỏ, cúi người liếc mắt nhìn cô một cái, “Cô nghe không hiểu sao, tôi chỉ muốn cô, những người phụ nữ khác, tôi đều thấy chướng mắt. ”
“Đừng.” Nhạc Tiếu Nhi ngả người ra sau, giữ mình tránh xa người đàn ông này, “Tôi là người phụ nữ mà anh chơi chán, cũng là người phụ nữ tống anh vào ngục.”
“Đó là lý do tại sao tôi thấy cô thú vị hơn. Trước đây, tôi không quan tâm đến cô, nhưng bây giờ tôi muốn chinh phục cô.”
Quý Tử Uyên nở nụ cười, “Nguyễn Nhan, cô rất thông minh, tôi cũng rất thông minh, nếu như chúng ta ở cùng nhau, cô không nghĩ là con chúng ta sẽ rất thông minh sao?”( tư duy nhảy vọt🤣🤣)
“…”
Nhạc Tiếu Nhi hoàn toàn sững sờ.
Cô nhìn Quý Tử Uyên trước mặt, cạn lời, “Anh bị bệnh sao, phụ nữ không thích anh thì anh lại thích, dù tôi mắng nhiếc, hành hạ anh, anh còn muốn cùng tôi sinh con? ”
“Bị cô nhìn trúng rồi, tôi thật sự là có bệnh.” Quý Tử Uyên nhướng mày, “Cô nghĩ như thế nào đề nghị của tôi?”
“Không nghĩ thế nào hết.” Nhạc Tiếu Nhi lắc đầu, “Giống như lần trước tôi đã nói, anh chỉ muốn chinh phục tôi để thỏa mãn bản thân, bởi vì anh chưa đối đầu với bất kỳ người phụ nữ nào, một khi tôi yêu anh, anh sẽ lại coi thường tôi, với anh, phụ nữ đều giống nhau, hơn nữa tôi thật sự không thích anh một chút nào, tại sao phải có con với anh, tôi đâu có điên? ”
“Tôi có tiền.” Quý Tử Uyên nói điều hiển nhiên, “Nhiều người phụ nữ muốn gả cho tôi.”
“Nhưng tôi không thiếu tiền.” Ánh mắt Nhạc Tiếu Nhi bất động, “Những người phụ nữ không có tiền không phải là yêu anh, cái họ yêu là tiền của anh. Người thật sự có đầy đủ vật chất, có tâm sẽ không chọn anh.”
Bị anh làm phiền.
Nhạc Tiếu Nhi đã không thể nghiêm túc làm việc.
Cô ấy chỉ đơn giản đứng dậy và thu dọn đồ đạc của mình, “Thực sự từ đầu đến chân anh không có gì có thể gây ấn tượng với tôi, hơn nữa, những chuyện anh ép buộc tôi, những lời anh nói, đã khắc sâu trong tâm trí tôi, và … kĩ thuật của anh…không cần phải nói, tôi không muốn mỗi lần đều phải ép bản thân uống thuốc. ”
Nói xong, cô đeo túi xách, cầm điện thoại di động trên bàn lên, “Tôi tan làm, anh cũng về đi.”
Nhạc Tiếu Nhi uống thuốc là chuyện sỉ nhục nhất đối với lòng tự trọng đàn ông của Quý Tử Uyên.
Khuôn mặt tuấn tú của anh thay đổi, đột nhiên anh vươn tay, nắm lấy cổ tay cô kéo cô về phía mình, “Cô chỉ uống thuốc khi ở bên tôi?”
Nhạc Tiếu Nhi nhất thời không hiểu.
Cho đến khi Quý Tử Uyên hỏi lại: “Hay là vấn đề ở bản thân cô, cô cùng người đàn ông khác cũng như cá chết, cũng cần phải uống thuốc?”
Trong khoảng thời gian này, anh ấy đã suy nghĩ rất nhiều, có phải kỹ thuật của anh ấy kém không?
Anh không nghĩ vậy.
Ít nhất lần đầu tiên ở cùng Nhạc Tiếu Nhi, kinh nghiệm lúc đó còn ít, nhưng cũng khiến cô vui vẻ.
Thể chất của anh ấy luôn rất tốt, không có lý do gì để điều này xảy ra.