Chương 2856
Hoắc Anh Tuấn là người từng trải trong chuyện tình cảm.
Anh linh cảm nếu Quý Tử Uyên vướng vào chuyện của Nguyễn Nhan, có ngày anh sẽ rơi vào lưới tình bị con đuỹ tình yêu quật cho sml.
…
Nửa đêm, Hoắc Anh Tuấn dìu Quý Tử Uyên đã uống quá chén lên xe, sau đó nói với Đường Giai: “Đưa cậu ấy về cho tốt, trên đường từ từ lái xe đi.”
“Làm phiền Hoắc Thiếu.” Đường Giai gật gật đầu, chờ Hoắc Thiếu đi rồi mới quay lại từ ghế lái, nhìn thấy Quý Tử Uyên say đến đỏ bừng mặt.
Hắn hiếm thấy Quý Tử Uyên uống quá chén, lần này hẳn là ở trong tù ba tháng, quá chán nản.
“Quý Thiếu, anh về đâu?” Đường Giai hỏi, “Là nhà họ Quý hay là biệt thự hay chung cư.”
Quý Tử Uyên đờ đẫn mở mắt ra, “Đi … đi gặp Nguyễn Nhan, tôi có chuyện … hỏi cô ta.”
Đường Giai: “…”
Anh ta say thật rồi.
Đường Giai nghĩ xong liền đưa Quý Tử Uyên trở về biệt thự.
Ngày hôm sau, Quý Tử Uyên bị tiếng gọi của trợ lý đánh thức, “Quý tổng, sáng nay có mấy giám đốc tới văn phòng của anh, do Trình đổng dẫn đầu.”
“Được rồi, tôi hiểu rồi, tôi đến ngay đây.”
Quý Tử Uyên từ trong tủ lấy ra một bộ đồ đen, nhanh chóng đi ra ngoài.
Vào thời điểm đó, một số giám đốc đã uống vài bình trà, và họ đều rất tức giận.
“Bây giờ là mấy giờ rồi, Quý Tử Uyên làm chủ tịch là như vậy sao, tôi nói cho anh biết, anh ấy không còn tư cách làm chủ tịch nữa.” Đó là Trình đổng, cha của Trình Tử Phong.
“Hình như hôm qua Trình Tử Phong chưa được dạy dỗ tử tế.” Quý Tử Uyên đẩy cửa ra, mặc một bộ chỉnh tề, bình tĩnh nói.
Có một số vệ sĩ vạm vỡ theo đằng sau anh.
Sắc mặt các giám đốc hơi thay đổi, cha Trình Tử Phong lo lắng tung tích của vợ, lập tức mắng: “Quý Tử Uyên, đừng quá kiêu ngạo, công ty không phải của một mình anh.”
“Đương nhiên không phải một mình tôi, ngược lại nếu không phải tôi đã nắm chức mấy năm nay, mỗi người các người làm sao có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, tự nhìn lại bản thân xem, các người càng ngày càng béo lên, các người cẩn thận gan nhiễm mỡ.” Quý Tử Uyên ngồi ở đối diện mấy người, thân thể ở trên sô pha, khoanh chân, một người uy quyền mang đến cảm giác áp bức khiến mọi người không dám hít thở mạnh.
“Tử Uyên, anh quá đáng quá rồi.” Tô Đổng, người nắm cổ phiếu nhiều thứ ba của công ty, trầm giọng, “Tình hình của công ty bây giờ không tốt. Thứ nhất, hình ảnh của anh giảm sút nghiêm trọng, điều này đã ảnh hưởng đến toàn bộ tập đoàn, và thứ hai, việc quản lý bên dưới cũng không theo quy trình, sơ hở đột ngột xuất hiện, nhiều đối thủ cạnh tranh tham gia vào thị trường ngành y tế, nếu chúng ta không xử lý dứt điểm, công ty sẽ gặp nguy hiểm. ”
“Cho nên tôi đã tính ra sách lược rồi.” Quý Tử Uyên nhẹ giọng nói, “Trước mặt mọi người, tôi sẽ nhận lỗi mà từ chức chủ tịch, sau đó tôi sẽ để cho Triển Côn tiếp quản chức chủ tịch của tôi. Còn tôi, lui về phía sau âm thầm điều khiển kiểm soát mọi việc, Điều này không phải đang cho thế giới bên ngoài một câu trả lời sao?.
“Anh tính toán thật là giỏi, ai mà không biết Triển Côn là người của anh.” Trình Đổng cả giận nói.
“Ông không hài lòng.” Quý Tử Uyên nháy mắt với Đường Giai, “Vậy thì cậu có thể thuyết phục Trình Đổng để ông ấy vừa lòng.”
Đường Giai sải bước về phía Trình Đổng, người đàn ông vạm vỡ thở hổn hển.
“Chờ đã, tôi có chuyện muốn nói.” Tiếu đổng đứng lên, nhanh chóng ngăn Đường Giai lại, nói: “Trình Đổng không phải nói không hài lòng, kỳ thật chúng ta vẫn tin tưởng anh, nhưng mà, tất cả mọi chuyện đều có chuyện ngoài ý muốn. ”
“Ý anh là gì?” Quý Tử Uyên gõ nhẹ ngón tay lên đùi anh.
Tô Đổng xấu hổ ho khan một tiếng, rót đầy tách trà nói: “Tử Uyên, hôm qua anh mới về, có lẽ còn chưa kịp phát hiện cổ đông của công ty đã có sự thay đổi mới.”
“… nói.” Quý Tử Uyên ánh mắt dần dần tối sầm lại.
Tiếu đổng đơn giản nói: “Trong lúc ngồi tù, có người bán khống cổ phiếu của công ty, một số cổ đông rụt rè đã bán cổ phiếu của mình, hiện tại cổ đông đã thay đổi.”
“Bán cổ phần cho ai?” Quý Tử Uyên nheo mắt.