Chương 42: Cái Này Uống Được? [H+]
Hơn nữa khi nãy do làm loạn một hồi nên áo sơ mi người đàn ông đã hỗn loạn, bờ ngực lúa mạch khỏe khắn lộ ra. Tống An bật cười cởi nốt các khuy áo còn lại cúi người hôn lên từng tấc da thịt, sau đó còn ngừng lại trêu đùa hạt lúa mạch nhỏ trên ngực hắn. Tần Dực cắn môi, mùi máu tanh lan đầy khoang miệng, hắn không chịu nổi một chút trêu chọc. Thứ bên dưới cũng cứng đến phát đau, dù vậy Tần Dực vẫn sợ tổn thương cô mặc kệ cho cô tác oai tác quái trên người mình.
Tống An hôn lên cơ bụng săn chắc, dừng lại nhìn gã đàn ông quyến rũ thở hổn hển. Cô bỗng đưa tay tháo khuy, kéo móc khóa ra, Tần Dực bị loạt động tác nhanh làm cho sửng sốt hắn chưa kịp ngăn lại thì đã muộn. Tống An tự nhiên bị cái gì đó đánh vô mặt, cô ngơ ngác che má vài giây rồi nhìn Tần Dực đang đỏ mặt như máu hận không thể trốn đi.
“Có đau không? Tôi tìm thuốc cho em nhé.”
Bôi… Bôi thuốc?
“Anh nhịn được?”
Tống An bật cười đẩy người đàn ông dựa lên thành giường, nhận thấy nguy hiểm Tần Dực muốn đè cô nàng xuống. Ai ngờ bị Tống An nhanh tay nắm lấy, Tần Dực thở dốc bàn tay khựng lại giữa không trung. Bàn tay cô thật sự nắm không hết hơn nữa đây là lần đầu cô thấy thứ này, trông nó không xấu lắm lại có hơi xinh đẹp, nó còn biết rỉ nước nữa. Tống An nhìn người đàn ông đang ngửa đầu hưởng thụ miệng có chút khát.
Xong cô lại thấy thứ này rỉ nước, hình như trong JAV thứ này uống được có phải không?
Tống An chẳng do dự nhiều, bàn tay di chuyển tới nơi nhạy cảm của hắn mà cô vừa phát hiện được, đầu lưỡi đỏ vươn ra liếm lấy nơi đầu kia. Cả người Tần Dực như bị điểm huyệt sau đó trực tiếp bắn?
Tần Dực:… Mọe
Hắn cảm thấy lòng tự tôn như bị tổn thương, mới có 15 phút thôi đó!!!
Tống An quết một ít bạch trọc liếm một chút, mà Tần Dực lại vô tình thấy cảnh này. Người anh em của hắn liền ngóc đầu dậy phản kháng quân nổi loạn đã khiến mình mềm đi. Hắn lại một lần nữa hôn Tống An, cởi bộ váy trên người nhìn phía dưới người nọ đã sớm ướt hắn nhếch môi. Tống An thấy hắn định làm dạo đầu liền bĩu môi, cô muốn hắn thao mình.
Đáng tiếc người đàn ông này luôn ngoan cố trong vấn đề sức khỏe Tống An, cuối cùng cô vẫn ngoan ngoãn làm xong dạo đầu. Tần Dực cọ xát với Tống An, hai người thở dốc đầy thỏa mãn, trong lúc bớt chợt Tần Dực mạnh mẽ đi vào. Tuy có hơi trướng bụng nhưng nhờ gã đàn ông kia cô mới bớt chua xót. Ngứa ngáy bên trong liền được xoa dịu bởi thao tác thô bạo của ai đó.
“Ân… A… Ư… Có hơi sâu.” Tống An nhíu mày.
Tần Dực cúi người cắn một mảnh da thịt trên người bảo bối, vật nam tính do bôi trơn mà ra vào thuận lợi. Tần Dực há miệng cắn nụ hoa anh đào, phía dưới dùng sức không ngừng đâm chọc vào nơi nhạy cảm của cô. Tống An hét lên, cô nhóc nhạy cảm lập tức cao trào, dù vậy Tần Dực vẫn không hề ngừng lại không ngừng đóng cọc.
Cả người Tống An run rẩy ngay cả rên rỉ cũng không thành lời, cô cào loạn xạ lên lưng hắn. Thật sự là sắp cao trào lần nữa, kĩ thuật người đàn ông này rất tốt mỗi lần đều chạm vào nơi nhạy cảm, thậm chí cô còn cảm thấy hắn sắp thọc vào “nơi đó”. Nếu là như vậy thì Tống An hỏng mất, đã lâu rồi cô không làm tình mà Tần Dực lại quá dũng mãnh.
“Bé con em làm từ nước hả?” Hắn thấy ga giường đã bị cô làm ướt một mảng lớn liền không nhịn được mà cảm thán.
Sau khi cao trào lần hai Tần Dực mới bắn vào trong, hắn bế cô lên cho tới khi Tống An bừng tỉnh lại thấy mình trong văn phòng ai kia. Hắn đặt cô lên ghế làm việc, trực tiếp thao lộng, chiếc ghế thảm thương không chịu nổi sức hai người oan uổng kêu lên vài tiếng. Tư thế này khiến vật nam tính đi vào sâu hơn, chọc bay mất nửa cái mạng quèn của cô. Ngay lúc Tống An chuẩn bị cao trào thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, cô cắn môi để không hét lên siết chặt lấy người đàn ông.
“Ư.”
“A Dực? Anh bị sao thế.” Vưu Thi nghe thấy tiếng kêu đau đớn cùng trầm khàn của chồng có hơi nghi hoặc, cô ta định đi vào thì phát hiện cửa khóa.
Nghe thấy tiếng Vưu Thi, Tống An khơi khẩn trương nhưng người đàn ông thì không nghĩ như vậy. Hắn bế thốc cô lên vừa đi vừa thao, mỹ nhân trong lòng nức nở nhưng chỉ thể cắn môi lắc đầu, kháng cự. Tần Dực đã ăn trái ngon thì hắn sẽ không dừng lại cho tới khi hắn thỏa mãn, Tống An bị đè lên tường cách một bức tường người đứng sau cô là vợ của người đàn ông này, mà cô lại như kẻ xấu xa ăn vụng mất.
Tống An cười thầm trong lòng, bên ngoài thì đỏ mắt khẩn trương, cầu xin dừng lại. Dù vậy thì gã đàn ông vẫn lắc hông không ngừng đè ép sâu bên trong, cả căn phòng chỉ nghe thấy tiếng ọp ẹp cùng bạch bạch do hai người phát ra.