Chương 23: Có Kí Ức Không Tốt Với Bệnh Viện
Và ồ! Bạch Diệp nhìn thấy cái gì đây? Thằng bạn thân của mình đang ôm một người nào đó. Dáng vóc nhỏ con, mái tóc đen dài, mặc dù bị hắn che khuất khuôn mặt nhưng Bạch Diệp vẫn nhận ra đây là phụ nữ. Phu nhân của hắn còn đang trong bệnh viện, hắn lại có sức đùa giỡn với phụ nữ bên ngoài? Từ khi nào mà người bạn thân khó tính của anh lại có hứng thú thò một chân ra bên ngoài nhỉ?
Hơn nữa đó là người phụ nữ thế nào? Cái người mà hắn đang ôm ấp dịu dàng trong lòng ý. Anh vuốt cằm. Tuy rất tò mò nhưng anh nghĩ đây không phải là đề tài tốt để hỏi hắn, mà có khi đây là hoàng yến nhỏ trong miệng Tần Dực.
Khi nãy anh còn tưởng đây là nick name của phu nhân cơ, hóa ra không phải haha không phải. Tên “chó điên” này hóa ra cũng có ngày dịu dàng phết, chậc chậc, che chỗ áo bị hở cho người, bộ mặt căm phẫn như không thể giấu cô đi. Tần phu nhân còn chẳng có phước như vậy, hôm trước khi lên truyền hình cô ta mặc nguyên bộ sườn xẻ đùi mà người chồng thản nhiên như không, nghĩ tới đây Bạch Diệp không soi mói đời tư của hắn nữa.
Ngay khi anh chuẩn bị chuyển đi thì ánh mắt “bạn thân” nhìn chằm chằm vào camera, giật thót, Bạch Diệp chột dạ chuyển ngay lập tức. Song anh lại oán hận bạn thân mình, vì có ai dùng ánh mắt nhìn thấy kẻ thù để nhìn camera chứ.
Anh thở dài, thương cảm cho số phận phu nhân lại càng thương cho số phận mình. Dù sao cũng là bạn thân mình, cái gì nên câm thì câm hẳn. Hó hé xong có khi hắn lại tẩn cho anh một trận, và anh mong ngày tàn đó sẽ không tới với mình. Vì tên ác quỷ này ra tay rõ tàn nhẫn, nhớ năm đó khuôn mặt đẹp trai của anh bị bầm dập cũng vì làm bẩn giường hắn.
“Mai có một buổi họp phụ huynh, anh có đến không?” Tống An vòng tay qua cổ hắn, ôm để hắn cúi xuống một tí. Người đàn ông này cao hơn cô một cái đầu, lúc nào cũng để cô ngẩng đầu lên.
“Có.” Tần Dực thuận theo cúi người xuống, ôm chặt cô hơn. Hơi thở cả hai như bị hòa quyện vào nhau, 2 đôi mắt nhìn sâu vào ánh mắt đối phương. Ngay khi Tần Dực chuẩn bị hôn xuống thì điện thoại kêu lên, Tống An ngại ngùng đẩy hắn ra nhưng eo đã bị gã đàn ông ôm chặt.
Tần Dực lấy điện thoại, nhìn tên hiển thị trên màn hình hắn để cho máy tự tắt. Khuôn mặt bình tĩnh như không có gì xảy ra, Tần Dực dắt Tống An ra ngoài. Cô cũng chỉ đành thuận theo, ngoan ngoãn đi theo hắn.
Vưu Thi nhíu mày, Tần Dực chưa bao giờ không nghe máy của cô ta. Lần này rất lạ, gọi ba đến năm cuộc hắn đều không nghe máy. Chẳng nhẽ hắn xảy ra việc gì? Không… Không, khi nãy cho Ôn thư kí thì anh ta nói đêm nay sếp có dự tiệc ở nhà họ Bạch. Vưu Thi không bao giờ nghi ngờ chồng ngoại tình, bởi vì hắn rất phục tùng cô ta, muốn gì chỉ cần nói rồi cái thứ đó sẽ xuất hiện. Thậm chí Vưu Thi còn tận mắt thấy, hắn ném một lưu lượng có độ hot ra khỏi phòng của mình.
Biểu cảm khi đó của hắn rất âm trầm như vừa chạm phải một thứ ghê tởm gì đó. Cô ta nhếch môi, ngoài cô ta ra Tần Dực sẽ không để ý một ai khác, đó cũng là điều cô ta tự hào nhất. Nhưng mà… Đêm nay cô ta có khi phải ngủ một mình, vì thư kí Ôn nói ông chủ bận rộn có khi nửa đêm mới về. Cô ta hơi sợ, bởi trước kia cô ta có chút ám ảnh với bệnh viện…. Dù sao lần đầu tiên cô ta giết người cũng là trong bệnh viện mà.
Vưu Thi rùng mình, cảm giác như bên cạnh mình có người. Cô ta gọi và bảo với y tá hãy đứng đây canh cho tới khi cô ta ngủ, cô y tá đồng ý. Cứ thế phụ trách đứng đó chờ Vưu Thi đi vào giấy ngủ, bàn chân cô ta lạnh toát, ép mình không được suy nghĩ tới nó. Mãi một lúc lâu mới ngủ được, xác định bệnh nhân đã ngủ say y tá tắt đèn nhẹ nhàng ra khỏi phòng. Nhưng cô y tá vừa rời đi, một bóng đen xuất hiện trong phòng, đôi mắt nó đỏ ngầu bên trong toàn là hận ý.
Mấy khu đất Vưu Hành mua bỗng bị nhà nước thu lại để quy hoạch, ông ta xem tin tức, ngơ ngác không hiểu vì sao lại mất trắng số tiền lớn. Sau khi dùng hết số tiền mà Tần Dực cho, ông ta còn nghe người nọ vay xã hội đen mấy trăm triệu. Vốn dĩ lúc đầu bán lại đất với số tiền rất khấm khá nhưng vẫn chưa đủ để trả, vì xã hội đen tính lãi theo ngày mà ông ta không sợ hãi bởi vì hai miếng đất đắt giá nhất ông ta còn đang đấu giá bán đi.
Ai ngờ hôm nay, chính phủ lại đăng tin thu đất quy hoạch? Vậy số tiền nặng lãi ông ta phải làm sao? Không thể nào nói với phu nhân được, con mụ già đó chắc chắn sẽ tra đến ông ta nuôi dưỡng tình nhân ở bên ngoài. Vưu Hành rối rắm nắm tóc, ông ta bỗng nhớ tới con rể của mình.
“Đúng rồi, Tần Dực… Tần Dực chắc chắn sẽ có tiền. Nó sẽ cho mình vay, nó chắc chắn sẽ đồng ý.” Ông ta lẩm bẩm, tinh thần vực dậy như nắm được cọng cỏ cứu mạng.