Chương 58: Giáng sinh (3)
- Trang Chủ
- [Đồng Nhân Harry Potter] Vì Em Mà Điên Cuồng - Dạ Tinh 2314
- Chương 58: Giáng sinh (3)
Cô dùng đũa phép, di chuyển nó xuống sàn nhà. Chiếc nơ nhỏ đã được đem xuống, cô chỉ cần bỏ giấy gói bên ngoài là được.
Nhìn sự bấp bênh khi di chuyển đã đủ hiểu món quà nặng đến chừng nào!
Đến giờ thì cô cũng có chút tò mò rồi! Bên trong rốt cuộc là thứ gì!
Lớp đầu tiên được Eira dùng dao rạnh ra, cô vẫn chưa thấy được gì bên trong. Thêm một đường nữa làm thủng một lỗ lớn.
Lần này cô đã nhìn thấy vật bên trong cái hộp.. là một cái hộp khác?
Cô kéo cái hộp đó ra ngoài, bên trong vẫn còn rất nặng.
Có lẽ là một gì đó dễ vỡ, Aria rất cẩn thận!
Cô bé thật tinh tế. Eira thầm khen ngợi nhưng ngay sau khi kéo được hết cái hộp này đến cái hộp khác ra từ món quà của Aria thì cô.. chết lặng!
Bàn tay đã tê dần..
Ha hả! Đây sẽ không phải là một trò đùa chứ?
Eira bất lực nhìn món quà to lớn ban đầu trở nên bé dần về với kích thước bình thường.
Liệu bên trong sẽ còn những cái hộp khác không?
Từ bỏ! Cô sẽ từ bỏ!
Nói vậy nhưng Eira vẫn tiếp tục xé thêm một lớp vỏ bọc.
Nhưng có lẽ lần này sẽ khác bởi cô lờ mờ nhìn thấy một thứ gì đó hình cầu bên trong.
Cô nhanh chóng lấy lại tinh thần kéo nó ra..
Là một quả cầu tiên tri?
Có vẻ giống, nhưng cũng không hoàn toàn giống!
Linh cảm nói với cô đây không phải là một quả cầu bình thường!
Bên dưới giá đỡ của nó được chạm khắc những hoa văn tinh mĩ rát vàng, quả cầu màu bạc như phát sáng..
Cô lấy tờ giấy được kẹp bên dưới lên đọc.
“Thân gửi Eira,
* Mở món quà này ra chắc bồ đang ai oán tôi lắm! Nhưng quả thật tôi đã hoàn thành lời hứa! *
* Một món quà to lớn theo đúng hẹn nhé! *
* Chúc bồ có một giáng sinh an lành, sớm trở lại Hogwarts! *
* Tôi đợi hồi âm của bồ!” *
Eira không ngờ Aria lại hắc thành như vậy, cô quả thật lâu nay đã coi thường cô bé rồi!
Cô bé tri kỉ, bé nhỏ, hiền lành của cô mất tiêu rồi!
Nói vậy nhưng Eira cũng vô cùng trân trọng mà đặt quả cầu của Aria lên bàn.
Haiz! Vậy giờ cô phải dọn đống vỏ gói quà này nữa!
Cô dùng đũa pháp phất tay một cái, chúng đều biến mất.
Bây giờ đến quà của mọi người!
Cô mở của dì Elena là một cuốn sách cổ. Cô hứng thú lướt qua vài trang giấy, đúng là thứ cô cần lúc này!
Của quản gia Enie là một chiếc khăn quang cổ màu vàng xinh đẹp. Nhìn từng đường nét được may trên đó cũng đủ thấy được ông đã dụng tâm thế nào.
Ngoài ra cô năm nay cô còn được nhận thêm vài món quà khác!
Của hiệu trưởng Dumbledore là một hộp kẹo đến từ tiệm Công tước mật. Đúng là phong cách của ông!
Giáo sư Horace Slughorn tặng cho cô một chiếc vại mới màu đồng với những nét chạm khắc tinh tế, mặt trong được tráng bạc.
Có lẽ ông đã nhìn thấy chiếc vại như bị ném vào chiến tranh thế kỉ trước của cô! Eira thầm chặc lưỡi.
Eira thu hết quà cất đi nhưng ánh mắt co va phải một thứ ở góc. Khá nhỏ xinh nên bị những đồ vật xung quanh che mất.
Đây là của.. Tom Hiddleston?
Là người ngồi cùng cô trên toa tàu trở về!
Eira có chút kinh ngạc vì nhận được quà của cậu ta!
Họ mới chỉ gặp nhau có vài lần! Nói là người lại thì cũng không phải nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu.
Chiếc hộp được đóng gói bằng giấy đỏ, bên trên còn thắt một cái nơ màu xanh lá.
Cô thử mở ra.
Đó là một cuốn sổ nhỏ. Cô cảm thấy nó không bình thường!
Eira nhìn nó một lúc nhưng cũng chưa nhận ra nó không bình thường chỗ nào!
Cô đành cất nó đi, bắt đầu viết thư hồi âm và chuẩn bị cho Tom Hiddleston một món quà!
Cô nhận đồ của người ta thì cũng phải đáp lễ!
Thật không dễ dàng!
Đến lúc viết xong thư hồi âm cũng là lúc giờ ăn trưa tới!
Bụng cô đang gào ầm lên đòi nhét thứ gì vào bên trong, cả người đều đã có chút nhũn ra!
Cô rửa tay, với cho mình một miếng bánh trong đĩa, tạm lấp đầy bụng.
Vẫn là quản gia Enie chu đáo, cầm lên cho cô.
Cứ nghĩ rằng sẽ nhanh không ngờ lại mất thời gian đến vậy!
Đúng là người tính không bằng trời tính!
Eira vươn người ngồi dậy, hai chân vì ngồi lâu mà tê cứng.
Cô cầm đĩa đi xuống dưới, dì Elena đã ngồi đợi ở bàn ăn!
“Bận bịu quá ta! Ta cứ nghĩ con phải ở trên đó cả ngày”
“Không cần mỉa mai con” Eira phồng má, định đem chiếc đĩa trên tay vào trong nhà bếp.
“Để tôi cầm giúp cô” Quản gia Enie nhận lấy chiếc đĩa từ tay cô.
“Cảm ơn ngài!” Eira cũng không làm dáng, mở lời cảm ơn.
“Trách nhiệm của tôi!”
Eira ngồi xuống bàn, nhìn những món ăn bắt mắt trên bạn thầm than: Nhà vẫn là tuyệt vời nhất!
Cô không chê bai gì đồ ăn của Hogwarts không ngon, nhưng thật sự tay nghề của quản gia quá đỉnh cao! Không chỉ vị giác hay thị giác mà dường như tất cả những giác quan còn lại đều đang đắm chìm trong thịnh yến!