Chương 40: Chuyến du lịch bất ổn
- Trang Chủ
- [Đồng Nhân] [Harry Potter] Sánh Bước Cùng Người - Brad Huyết
- Chương 40: Chuyến du lịch bất ổn
Ôm hành lý, lách ra khỏi đoàn người xung quanh, Jessica một bên kiểm tra hành lý, một bên vội vã, nhanh chóng thoát ra ngoài. Bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng nhào vào lòng ba mẹ.
“Ba! Antony! Winny!” Jessica la lên, phi đến ôm chầm lấy mọi người.
“Con nhớ mọi người quá!”
“Bảo bối của ba!” Johann vững vàng đón được Jessica, dùng sức ôm lấy cô. Mà Antony nghe thấy giọng Jessica cũng đi qua, cười tủm tỉm vỗ vai cô rồi nhận lấy hành lý.
“…Chị Jessica, có người bắt nạt chị sao?” Winny ở bên cạnh, nhạy cảm nhận ra sự chút cảm xúc khác thường của Jessica, bất an hỏi.
Nghe thấy câu hỏi của con gái nhỏ, Johann vội vàng cúi đầu quan sát Jessica trong lòng mình, giọng điệu nghiêm túc, có chút lo âu: “Thật sao? Có người bắt nạt con sao?”
“Làm gì có đâu ạ!” Jessica ngượng ngùng khụt khịt mũi, nở nụ cười sáng lạn.
“Con chỉ là nhớ mọi người thôi mà.”
Cẩn thận quan sát con gái, Johann xác nhận Jessica không có giả vờ mới thả lỏng người. Sau đấy ông liền thúc giục Antonny mau đi nhanh, người một nhà mau chóng ngồi lên “Ông bạn già”, cùng trở về ngôi nhà bình yên.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi bữa tối, Elise liền ra đứng ở cửa nhà, ngóng trông con gái đáng yêu của bà về. Nhìn thấy Jessica tủm tỉm từ trên xe bước xuống, những nếp nhăn nơi khóe mắt của bà lặng lẽ rơi xuống giọt nước mắt.
Một tay kéo Jessica vào trong lòng, giọng nói của Elise có chút nghẹn ngào: “Jessica, con gầy đi quá…”
Bất đắc dĩ trấn an mẹ mình, người một nhà cuối cùng cũng vui vẻ, hòa thuận ngồi xuống bàn ăn, vừa hưởng thụ tay nghề nấu nướng của Elise vừa say mê nghe Jessica miêu tả thế giới Pháp thuật diệu kì.
Những ngày hè sau đó trôi qua thật bình yên, hệt như lúc Jessica chưa biết gì về Hogwarts cũng như thế giới Pháp thuật. Cô từ chỗ Augustine nhận lại công việc giao báo, tiếp tục kiếp sống làm công dài lê thê. Ngay vào lúc cô nghĩ mùa hè sẽ mãi tiếp tục chậm rãi như vậy mà trôi qua, một chuyện cô có dám nghĩ cũng không thể lại bất ngờ xảy ra.
Vào sáng sớm một ngày tháng bảy nóng nực, Jessica như mọi khi đi giao báo mà không biết sắp có chuyện xảy đến làm một ngày này như gà bay chó sủa.
______________________
Cùng lúc đấy, trong một phòng ngủ ở nhà số 12, quảng trường Grimmauld, một cuộc tranh chấp kịch liệt đang nổ ra.
“Anh Sirius, em thật sự không hiểu! Hôm nay là sinh nhật em, sao anh cứ phải trốn tránh như vậy!” Regulus ở trước cửa phòng anh trai, gắt gao lấy thân mình chặn lại cửa.
“Reg, mau tránh ra! Em biết anh không hề thích ở cùng với mấy người trong đầu suốt ngày chỉ ‘thuần huyết’ đấy mà!” Nói đến hai chữ “thuần huyết” trong mắt Sirius lại hiện lên một tia miệt thị.
Nhưng khi nhìn vào ánh mắt cầu khẩn của em trai duy nhất của mình, cậu vẫn cố hòa hoãn lại và nói: “Reg, anh cam đoan sẽ trở về trước bữa tối mà. Hơn nữa, anh sẽ mang quà về cho em. Không thì, nếu em thích, mai anh sẽ đưa em đi bất cứ nơi nào em muốn… chỉ cần đừng bắt anh cùng đám người Slytherin dối trá, xảo quyệt này ở cạnh nhau là được.”
“Sirius, đừng quên, đứa em này của anh cũng là một tên Slytherin xảo trá!” Trong mắt Regulus đầy vẻ tuyệt vọng, không có tia vui sướng nào. Hôm nay là sinh nhật của cậu, nhưng thân là anh trai người nào đó lại không chịu ở lại cùng cậu. Mà đơn giản chỉ là vì trong nhà có những vị khách mà anh không thích.
“Không Reg, em với họ không giống nhau!” Sirius vội vàng phủ nhận.
Cậu học bộ dáng của James ảo não gãi gãi tóc, đầu vừa quay một vòng đã nghĩ ra ý tưởng “Reg này, hay là chúng ta cùng nhau đi chơi đi. Cùng đi tránh mấy người nhàm chán này đi.”
“Cái này…” Regulus có chút do dự. Là chủ nhân bữa tiệc hôm nay, nếu việc cậu trộm trốn đi này mà bị ai đó phát hiện sẽ gây ra chuyện lớn. Nhưng đây chính là Sirius mời, cậu có chút do dự, không muốn cự tuyệt. Phải biết rằng, từ lúc cả hai đến Hogwarts, cậu cùng Sirius chưa ra ngoài chơi cùng nhau lần nào.
Thấy được em trai mình đang đấu tranh nội tâm, Sirius cười xấu xa, càng cố gắng dụ dỗ: “Chỉ cần chúng ta trở về trước bữa tối để kịp em tham gia bữa tiệc à được mà.”
“…Hmm, vậy được thôi.” Mong muốn cứu vãn tình anh em, Regulus dứt khoát gật đầu.
“Nhưng anh phải hứa trở về trước bữa tối đấy.”
“Anh xin thề với Merlin, Reg!” Đối với lựa chọn của em trai, Sirius vô cùng hưng phấn. Thật ra, cậu cũng rất muốn hàn gắn tình cảm hai anh em nhưng mỗi lần cậu bắt đầu thực hiện lại xuất hiện đủ tình huống khác nhau làm mọi chuyện không thể tiến triển được, thậm chí còn chuyển biến xấu hơn.
Rất nhanh, sau khi chuẩn bị tốt tất cả, hai anh em lén lút chạy đến nhà Potter. Chào hỏi vợ chồng Potter, Sirius kéo theo Regulus chạy vào phòng bạn mình. Vừa mở cửa ra cậu đã thấy James đang mặc quần áo Muggle, đứng trước gương lẩm bẩm.
“Gạc Nai, cậu lại là định làm gì?” Sirius nhảy lên bá cổ James, tay nghịch ngợm định xoa loạn mái tóc vốn rối như tổ quạ nhưng hôm nay lại mềm mại đến bất ngờ. Tuy nhiên, không để cậu chàng thực hiện được ý đồ, James đã linh hoạt xoay người né tránh.
“Hôm nay là ngày tốt, tớ định đi tìm Lily… Chân Nhồi Bông, cậu thấy tớ như này thế nào?”
Sửa lại nơ trên cổ áo sơ mi, James cười tươi “Tớ đã thu thập đầy đủ tình báo. Dạo này Lily đều ở một mình, không có ai ở cạnh. Nói như vậy, cho dù tớ có đột nhiên xuất hiện cũng sẽ không có chuyện gì.”
“Cái gì cơ??? Cậu định đến thế giới Muggle mà cậu không gọi tớ á!” Sirius thiếu chút nữa bổ nhào lên người James, vẻ mặt bi thương như con chó to xác bị vứt bỏ.
“Tớ còn tưởng giữa chúng ta không có bí mật…”
Regulus đứng cạnh đã hoàn toàn mộng bức. Cậu chưa từng thấy anh trai như này bao giờ. Căn cứ vào nguyên tắc Slytherin, cậu sáng suốt quyết định lựa chọn im lặng.
“Hắc, Chân Nhồi Bông, mau thu cái bộ dáng oán phụ đấy lại đi. Nhìn mặt cậu chả khác gì Myrtle khóc nhè.” James cẩn thận né khỏi ma trảo của Sirius. Đây là thành quả hai tiếng của cậu chàng đấy, đừng hòng phá hủy nó.
Nhớ tới Myrtle khóc nhè thỉnh thoảng lại ngẫu nhiên xuất hiện trong nhà vệ sinh nam, Regulus không phúc hậu mà bật cười. Cũng vì vậy mà cậu nhận được cái liếc mắt, lườm cháy da từ anh trai nhà mình.
“Tớ mặc kệ. Hôm nay là sinh nhật của Regulus, tớ đã hứa sẽ dẫn nó ra ngoài chơi rồi.” Sirius ngả ra sau, không chút hình tượng ngã chỏng vó xuống chiếc ghế sofa đằng sau, bày ra vẻ mặt vô lại, mời gọi người khác đấm.
“Vốn dĩ tớ chỉ định đến Hogsmade đi dạo nhưng mà hiện tại thì đến thế giới Muggle cũng hay.”
James vừa nghe xong liền hoảng hốt, cậu chàng vội vàng chúc mừng sinh nhật Regulus rồi quay sang cầu xin Sirius giơ cao đánh khẽ: “Chân Nhồi Bông, tớ định đi tìm Lily cùng hẹn hò mà. Cậu xem, chắc hẳn cậu và Regulus không muốn làm bóng đèn đâu đúng không?”
Nhìn James như sắp khóc, Sirius mới trả lời: “Được rồi, được rồi. Tớ và Regulus sẽ không quấy rầy cậu hẹn hò đâu. Nhưng mà…”
“Nhưng làm sao??”
“Nhưng anh em tớ cũng muốn sang thế giới Muggle. Đương nhiên, sẽ không gây trở ngại đến việc cậu tán gái, tớ và Reg sẽ đi chỗ khác. Tuy nhiên, chúng ta phải về trước giờ bữa tối, tớ đã hứa sẽ tham gia tiệc tối với Reg.”
Suy ngẫm hồi lâu, James chỉ đành phải cắn răng đồng ý với yêu cầu của Sirius rồi lấy ra hai bộ trang phục cho anh em nhà Black thay. Chẳng lẽ mình chuẩn bị nhiều bộ quần áo là để ứng phó với tình huống này sao?… James oán hận nghĩ trong khi đối diện với gương mặt thiếu đòn đang đắc ý tươi cười của cậu bạn nhà mình.
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng tất cả, sử dụng thần chú gần giống với thần chú tạo khóa cảng, ba người dịch chuyển đến chỗ vòng tay.
———————————
Lúc này, Jessica đã làm xong công việc buổi sáng, đang nhẩm hát một bài hát trên đường về nhà. Cô rất thích đi tắt qua con đường nhỏ trong rừng này để về nhà, nó làm cho cô cảm giác như lão Bangka còn sống. Không những thế, ông còn đang ngồi dưới gốc cây cổ thụ, phụng phịu chà lau cây súng săn.
Nhìn chếch sang một phía là có thể thấy căn nhà gỗ cũ của lão Bangka. Hiện tại, căn nhà ấy vẫn được để trống. Hiển nhiên, trưởng vẫn chưa tìm được người trông rừng mới. Tuy nhiên, điều này đối với Jessica cũng chả ảnh hưởng gì bởi cô không quen có người khác thay thế lão Bangka vào ở trong căn nhà gỗ mà cô vô cùng quen thuộc ấy.
“Bịch!”
“Bịch!”
“Bịch!”
“Ai ui! Ai đè lên tôi!?”
Đột nhiên một tiếng động như có vật gì đó rơi xuống từ phụ cận truyền đến, Jessica ngây ra một lúc rồi vội vàng đi đến chỗ phát ra âm thanh. Jessica chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ cho mấy đứa quỷ sứ dám bén mảng đến căn nhà gỗ để phá phách đấy đâu. Bởi đó là nơi của của cô và lão Bangka, là nơi lưu giữ những kỉ niệm tuổi thơ đáng trân quý của cô.
Sau khi chạy vào căn nhà gỗ, Jessica đột nhiên cảm thấy không thể tin vào hai mắt mình được nữa. Trời ạ, nếu cô không nhầm thì ba người này chẳng phải là nhóm Marauder bên Gryffindor sao? Bọn họ tới đây làm gì?
“Này! Mấy người…”
Jessica biết bản thân đã không thể nào trốn đi được nữa, bởi vì một trong ba người kia đã ngẩng đầu lên và phát hiện ra cô. Tuy nhiên, vì người đó ngẩng đầu lên nên Jessica mới phát hiện ra cả ba người cũng không hoàn toàn là nhóm Marauder. Còn có một người là học sinh Slytherin mà cô đã từng gặp qua, hình như tên là Regulus.
“Con nhóc kia! Tại sao lại là nhóc! Lily đâu? Cậu ấy đang ở đâu?”
Sau khi nghe thấy âm thanh Jessica, James vội vàng nhìn về phía cô, thậm chí không chú ý tới vài lá cây buồn cười đang mắc trên mái tóc rối bù của cậu chàng.
“…Lily á? Chắc là đang ở nhà của chị ấy.” Jessica lui về sai vài bước, cảnh giác nhìn chằm chằm vào ba người mà chuẩn bị co giò bỏ chạy. Mặc kệ như thế nào, nơi này vẫn là nơi mà cô đã lớn lên, quen thộc như lòng bàn tay, mấy người này chắc hẳn sẽ không thể đuổi theo. Tất nhiên với điều kiện là bọn họ không dùng đũa phép.
“Gạc Nai*, xem ra bùa chú của cậu đã xảy ra sự cố.” Sirius đứng dậy, phủi sạch sẽ đống tro bụi trên người, đối với việc mình đến nhầm nơi không cảm thấy chút bối rối. Dù sao mục tiêu của cậu chỉ đơn giản là thế giới Muggle mà thôi, còn cụ thể đia điểm ra sao cậu cũng không quan tâm lắm.
* ở đây trong bản Convert viết là Chân To Bản (tức là Sirius) nên mình đã tự sửa lại là James – Gạc Nai để phù hợp hơn.
“Không thể nào, rõ ràng tớ đã nghiên cứu rất lâu…”
James cau mày, theo thói quen nhấc tay lên gãi tóc, sờ thấy vài lá cây liền không kiên nhẫn nhặt ném xuống đất. Mờ mịt không hiểu tại sao, James di chuyển tầm mắt về phía Jessica đứng cách đó không xa.
Như phát hiện ra Châu lục mới, cậu chàng vội la lên: “Cái vòng tay! Jones, tại sao nhóc lại có cái vòng tay đấy?”
“Cái này sao?” Nâng cổ tay lên, Jessica đưa tay ra cho James nhìn rõ.
“Đây là quà chị Lily tặng tôi, có vấn đề gì sao?”
“Cậu, cậu ấy tặng vòng cho nhóc?!!”
James giống như bị sấm đánh ngang tai, ngây người ngay tại chỗ, mồm há to ra còn mặt thì biểu tình như vừa nuốt phải sên.
Jessica đảo tròn mắt, dường như đã hiểu có chuyện gì. Xem ra bọn họ định thông qua vòng tay này để tìm Lily, nhưng bởi vì chị ấy đã tặng vòng cho cô nên trước mắt đã khiến Potter định vị thất bại.
Tch tch, điều này thật là… vui quá đi!