Chương 36
– Nhìn kìa. Hôm đó còn có nhân chứng.
Tô Minh nhìn theo hướng tay Thiếu Phong chỉ. Ngẫm một lúc, Tô Minh ra đề nghị:
– Thế này đi, bây giờ Thiếu Phong, cậu đi tìm người đó, bảo cậu ấy đến phòng hiệu trưởng, mình sẽ ở đây tìm địa chỉ ip người tung đoạn clip.
– Vậy đi.
Nói rồi Thiếu Phong chạy nhanh ra khỏi phòng bảo vệ còn Tô Minh lao vào máy tính để tìm người tung clip. Haiza, quá cam go mà.
( Một bí mật nho nhỏ, na9 tuy là muốn trở thành bác sĩ giỏi như ba mẹ nhưng về khoản công nghệ thông tin lại rất giỏi không kém, có một ngày, Tiêu Mạn hỏi Tô Minh:
– Nếu không thể thi vào trường y , cậu có từng nghĩ sẽ học gì không?
Tô Minh suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
– Chắc là công nghệ thông tin, về an ninh mạng.
Tiêu Mạn ngưỡng mộ:
– Uầy, mình chưa từng nghĩ sẽ học ngành đó.
– Sao? Cậu không thích à? Hay mình chọn cái khác nha?
– Chẳng lẽ cậu chọn ngành theo order. Mình chỉ thấy ngành ấy rất khó để học.
Tô Minh ngước nhìn lên bầu trời:
– Mình cũng không biết nữa, chỉ là… nhìn thấy những dòng code, mình liền trở nên rất vui… Hơi vô lí đúng không?
Tiêu Mạn xua tay phủ nhận:
– Không đâu.)
Bây giờ bên phòng hiệu trưởng rất là căng thẳng. Bên trong chỉ có Hiệu trưởng, thầy Lý, ba Tiêu, Thiên Thành và Tiêu Mạn ở trong.
– Thưa thầy, em đã trình bay xong sự việc xảy ra ngày hôm đó.
Hiệu trưởng gật đầu:
– Được, thầy biết em là học sinh ngoan nhưng thầy không thể nào nghe lời từ một phía của em được. Em có nhớ tên ai trong bốn em đó không?
Tiêu Mạn nhớ đến ngày hôm đó…. Ra rồi, cô bé bị bắt nạt có làm rơi thẻ học sinh.
– Thưa thầy, là Hồ An ạ. Em nhớ hôm đó trước khi em rời đi có nhặt giúp cái bạn bị bắt nạt tấm thẻ học sinh. Tuy rằng bạn ấy giành lại rất nhanh nhưng em có đọc được là Hồ An lớp 10a9.
– Cho gọi Hồ An đến đây.
– Vâng. – Một giáo viên ở ngoài cửa trả lời.
Ngay sau đó tiếng loa phát thanh của trường vang lên:
– Xin mời em Hồ An lớp 10a9 đến phòng hiệu trưởng. Nhắc lại mời em Hồ An lớp 10a9 đến phòng hiệu trưởng.
Mọi người chờ một lúc thì Hồ An tới.
– Thưa thầy, thầy cho gọi em ạ.
Thầy hiệu trưởng không trả lời vội, nhìn một lượt Hồ An, có vẻ người này rất cá tính:
– Em là Hồ An?
– Vâng.
– Chắc em cũng biết về đoạn clip Tiêu Mạn lớp 11a4 có đánh nhau với một nhóm nữ sinh rồi nhỉ.
Hồ An đáp một cách tỉnh bơ:
– Vâng, không chỉ em mà cả trường ai cũng biết rồi ạ.
Nghe xong mọi người trong phòng đều bàng hoàng, quả thật diễn là diễn mà lật mặt là lật mặt. Haiza tội cho nu9 ghê.
– Hôm đó em có mặt tại hiện trường.
– Vâng ạ.
– Tiêu Mạn nói lúc đó em bị bắt nạt, bạn ấy chỉ ra tay cứu giúp chứ không phải cố ý đánh những bạn gái kia có đúng không?
Lúc này Hồ An sụt sịt, nước mắt ngắn, ngước mắt dài mà kể lể:
– Thưa thầy, mọi chuyện không như chị ấy nói đâu ạ… những bạn đó chỉ giúp em, người bắt nạt em là chị Tiêu Mạn…
Tiêu Mạn lúc này đã bắt đầu tức giận, đứng thẳng dậy:
– Mọi chuyện không phải như vậy. Tôi không ngờ em lại lật mặt như vậy.
Ba Tiêu chưa bao giờ thấy con gái có phản ứng như vậy, chắc chắn con gái ông đã chịu nhiều uất ức rồi. Cái này là gài bẫy chứ đâu đơn thuần gì. Khổ cho Tiêu Mạn quá, tại sao có thể hiền lành và tốt bụng đến mức để người ta sẵn sàng bắt nạt vậy chứ.
Điều bất ngờ đã xảy ra.
– Bạn học Hồ An, em có chắc là Tiêu Mạn bắt nạt em không?
Tô Minh khí thế ngun ngút đi vào.
Lúc này Hồ An vẫn để bộ mặt thấm đẫm nước mắt mà diễn:
– Là thật, là chị ấy đánh em.
Hồ An vén tóc, lộ rõ hai bên má có vài vết đánh.
Tô Minh vẫn không mảy may một chút, tiếp tục chất vấn:
– Là tình cờ hay là cố ý vậy?
– Là…..là tình cờ thôi ạ.
– Ồ, nói dối không chớp mắt kìa.
– Ý anh là sao?
Không chỉ Hồ An mà tất cả mọi người trong và ngoài phòng đều thấy khó hiểu.
Thầy hiệu trưởng lộ rõ thắc mắc:
– Tô Minh, có phải em đã điều tra được gì rồi đúng không?
– Thưa thầy, em vừa tra địa chỉ IP người tung đoạn clip. Thật bất ngờ nó lại là nhà của bạn Hồ An đây. Em đang thắc mắc không biết là vô tính hay có người sắp đặt quay đoạn clip đó?
Hồ An vội biện minh:
– Là… là có bạn quay được rồi gửi cho em. Thưa thầy hãy tin em, em là người bị hại. Thầy nhìn những vết thương trên mặt em.đi, đó đều là do chị Tiêu Mạn đánh.
Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể
Lão Tiêu lúc này máu khùng đã lên, hét lớn:
– Bộ cô bị thương mà con tôi không bị sao? Cô nhìn xem hai má của nó còn chưa hết vết bầm kìa. Tại sao trong đoạn chỉ có nó đánh người ta còn người ta đánh nó thì không có, có phải cô đẵ cắt ghép không?
– Tôi thật sự không có làm gù hết.
Tô Minh vẫn giữ được bình tĩnh mà hỏi vặn:
– Vậy sao lúc đó cô có đoạn clip lại không đưa lên nhà trường giải quyết mà lain tung trên mạng. Rõ ràng là cô muốn khủng bố Tinh thần của Tiêu Mạn.