Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (truyện full) - Chương 3895 “Đan Tinh Thần!”
- Trang Chủ
- Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (truyện full)
- Chương 3895 “Đan Tinh Thần!”
Một người một mèo nhìn thẳng vào mắt nhau.
Con mèo ngốc cười hắc hắc, lộ ra cặp răng nanh sáng bóng rồi khạc cổ họng, nôn hết mấy chiếc túi trữ vật ra ngoài.
Đếm cẩn thận thì có tổng cộng chín cái, không có cái nào ngoại lệ, tất cả đều là túi trữ vật của bọn Giới tử kia.
Lâm Nhất đã giao thủ với đám người này rồi nên đương nhiên nhìn một cái là nhận ra ngay. Hắn lập tức hít sâu một hơi, mèo ngốc đúng là giỏi thật. Ở trước mặt nhiều trưởng lão như vậy mà nó có thể trộm hết túi trữ vật của những người này.
Thần không biết, quỷ không hay, ngay cả năm đại Giới tử chỉ bị thương thôi cũng bị nó trộm hết.
Tim Lâm Nhất đập thình thịch, túi trữ vật của Đế Vũ đang ở trong tay hắn. Phen này, toàn bộ tài sản của mười đại Giới tử đều rơi hết vào tay một mình hắn!
Thu hoạch này thật sự ngoài sức tưởng tượng!
Lâm Nhất quét mắt nhìn một vòng rồi dừng lại ở túi trữ vật của Đế Vũ.
Tạm thời không nói tới túi trữ vật của những người khác, chắc chắn hắn phải xem túi trữ vật của Đế Vũ đầu tiên. Bảo cốt Thương Long của hắn đang ở trong đó.
Lâm Nhất dốc nhẹ túi lên, toàn bộ bảo bối trong túi trữ vật bị đổ hết ra ngoài.
Rầm!
Một đống đan Tinh Thần chất cao như núi hiện ra trước mắt Lâm Nhất. Quả nhiên tài sản của người nào trong đám Giới tử này cũng đều phong phú ngoài sức tưởng tượng. Từng viên đan Tinh Thần sáng lấp lánh, bốc lên ngọn lửa màu vàng kim mờ mờ, tỏa ra khí Tinh Nguyên vô cùng mạnh mẽ.
Tinh khiết tuyệt đối, không hề có chút tạp chất nào, đây chính là đan Tinh Thần!
Cho dù là ở đại thế giới Côn Luân thì đan Tinh Thần cũng vẫn vô cùng quý giá, người bình thường không thể nào có được chúng.
Hắn đếm thật kĩ, số lượng đan Tinh Thần trước mắt khoảng trên dưới tám ngàn viên, không nhiều đến mức quá khoa trương. Chuyện này cũng không có gì quá bất ngờ. Đan Tinh Thần quá quý giá. Trên con đường thông thiên hầu như chỉ có thể tìm thấy nó ở các di tích cổ.
Ngoại trừ dùng để tu luyện, đan Tinh Thần còn có thể dùng để bày trận, rèn vũ khí, luyện thuốc. Thậm chí, để vận hành rất nhiều cơ quan của con rối đều cần phải sử dụng đan Tinh Thần làm nguyên liệu. Chẳng qua thứ này khá xa xỉ nên ít khi gặp mà thôi.
“Đan Tinh Thần!”
Mắt Lâm Nhất sáng lên. Hắn muốn tu luyện tới cực cảnh của cảnh giới Thiên Phách thì không thể thiếu số đan Tinh Thần này.
Bảy đóa hoa Tinh Ma được gieo vào khí hải không đủ nghịch thiên, cho nên tu luyện tới cực cảnh là chuyện đừng hòng mơ tới.
“Thu!”
Lâm Nhất không chút khách khí cất hết số đan Tinh Thần này vào túi trữ vật, tiếp tục xem xét những chiến lợi phẩm khác thu được của Đế Vũ. Hết đống báu vật này tới đống báu vật khác khiến người ta nhìn mà hoa mắt, linh dược ngàn năm quý giá được chất thành đống như cải thảo.
“Cho ngươi đấy.”
Lâm Nhất liếc nhìn con ngựa Huyết Long.
Đúng là những báu vật này đều rất giá trị nhưng so với thánh quả Cửu Diệp trong tay hắn thì chúng chẳng thể sánh bằng, thậm chí chẳng hề có gì đáng giá.
Thánh quả Cửu Diệp mất một ngàn năm để mọc ra một chiếc lá, sau chín ngàn năm mới đơm hoa kết trái. Nó là thứ báu vật gần với huyết quả của thần nhất trên con đường thông thiên.
Tiểu Hồng nghe Lâm Nhất nói vậy bèn ngoan ngoãn gật đầu, rụt rè một chút rồi há mõm hút hết số đan dược kia vào bụng. Nó không ăn ngay mà cất hết chúng vào trong một chiếc túi trữ vật ở trong bụng.
Dù cho nó là yêu thú có ẩn chứa long huyết nhưng ăn liền một lúc nhiều linh dược ngàn năm như vậy e là vẫn sẽ toi đời.