Chương 3927 Thế này cũng quá kỳ dị rồi!
Nghê Hoàng nhìn thật sâu vào Đường Hạo một lúc: “Lại dám phản bác bản tiểu thư, coi như anh có chút chính trực!”
“Nếu anh không phục, bản tiểu thư cho anh một cái cơ hội, anh muốn như thế nào?”
Quả nhiên!
Đường Hạo vui mừng trong lòng, ánh mắt lạnh như băng khóa chặt lấy Diệp Bắc Minh: “Tôi muốn đấu một trận công bằng với anh ta!”
“Người thắng, cưới Lạc Khuynh Thành!”
“Người thua, thần hồn câu diệt!”
Nghê Hoàng tán thưởng một câu: “Đúng là một người chính trực! Diệp Phong, anh có bằng lòng hay không?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi từ chối!”
“Hả, anh sợ à?”
Nghê Hoàng có hơi thất vọng.
Đường Hạo ngửa mặt lên trời cười to: “Hahahaha, Diệp Phong! Anh đúng là một chút gan cũng không có!”
“Lúc ở khu thí luyện, không phải anh rất ngông cuồng sao?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi có thể chấp nhận lời khiêu chiến của anh, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không lấy Khuynh Thành làm tiền đặt cược!”
“Cô ấy là một người, không phải một món đồ!”
“Bất kể là sống hay chết, tôi hi vọng Khuynh Thành có thể tự mình lựa chọn sẽ gả cho ai!”
Thân thể mềm mại của Lạc Khuynh Thành run lên, không dám tin nhìn Diệp Bắc Minh!
Nếu như tất cả những chuyện vừa rồi đều có thể là gặp dịp thì chơi, nhưng những lời vừa rồi của Diệp Bắc Minh đã thật sự chọc vào sâu trong trái tim cô ấy!
Cô ấy là một người, không phải một món đồ!
Nghê Hoàng sững sờ một lúc, món đồ ăn vặt trong tay rơi xuống ghế thái sư!
Cô ta trầm mặc hồi lâu, ánh mắt khi nhìn Diệp Bắc Minh dịu dàng hơn ba phần: “Được! Tôi đồng ý với anh!”
“Bất kể ai thua ai thắng trận chiến này, gả cho ai đều do chính Lạc Khuynh Thành quyết định!”
Tay ngọc nhỏ dài vung lên!
Một sức mạnh từ hư không đánh tới!
Vù!
Sân khấu hôn lễ vốn bị Đoạn Thiên Tuyệt đánh thành mảnh vụn, từng mảnh vụn bay lên!
Thế mà chúng nó lại kết hợp theo vị trí cũ, trở về hình dáng ban đầu!
Nghê Hoàng mở miệng: “Các người lên đài đánh một trận đi!”
Độc Cô Bá Đạo, Tông chủ của Vạn Thần Tông, Thanh Huyền Tử, còn có chủ của các đại tông môn, tất cả đều ngây người!
Thế này cũng quá kỳ dị rồi!
Sân khấu hôn lễ sân khấu biến thành võ đài ư?
Đường Hạo sải bước đi, lập tức lên đài: “Diệp Phong, tôi chắc chắn sẽ nghiền nát toàn bộ xương cốt trong người anh!”
“Nếu như tôi là anh, hiện tại quỳ xuống xin tha, nói không chừng tôi sẽ mở lòng từ bi tha cho mạng chó của anh!”
Diệp Bắc Minh dẫm chân một cái, trực tiếp leo lên võ đạo đài.
Nghê Hoàng phun ra một câu: “Bắt đầu!”
Trong mắt Đường Hạo là sát ý cuồng bạo, thần lực trong cơ thể sôi trào, phóng là một chỉ đầu tiên: “Tiệt Thiên chỉ!”