Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - FULL - Chương 3711 “Xương Chí Tôn, chúng tôi chia cho ông một nửa!”
- Trang Chủ
- Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - FULL
- Chương 3711 “Xương Chí Tôn, chúng tôi chia cho ông một nửa!”
Đôi mắt của một ông lão mặc áo đen khác giấu dưới mũ đảo một lượt: “Nghe nói kẻ này vừa dung hợp hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn!”
“Đừng lãng phí thời gian nữa, lập tức giết hắn lấy xương!”
Ba ông lão mặc áo choàng đen cùng gật đầu, định ra tay giết Diệp Bắc Minh!
“Đỡi đã!”
Thạch Trung Hổ bước ra một bước, chặn ba người: “Coi như tôi không tồn tại hả? Muốn cướp xương Chí Tôn trước mặt Thạch Trung Hổ tôi?”
Ông lão áo choàng đen ở giữa cất giọng lạnh lùng: “Thạch Trung Hổ, Vạn Thần Tông làm việc mà ông cũng muốn nhúng tay hả?”
Ông lão áo choàng đen bên trái càng uy hiếp nói: “Thạch Trung Hổ, ông muốn đối địch với Vạn Thần Tông sao?”
Thạch Trung Hổ cười: “Vạn Thần Tông rất mạnh, nhưng nếu tôi trốn vào rừng rậm Tinh Hồn, Vạn Thần Tông các ông có thể làm gì tôi đây?”
“Ba người các ông muốn ra tay cũng được, tôi muốn lấy một nửa số xương Chí Tôn trong cơ thể tên nhóc này!”
“Cái gì? Một nửa?”
Sắc mặt ba ông lão mặc áo choàng đen sầm xuống: “Thạch Trung Hổ, khẩu vị của ông cũng lớn quá rồi đấy!”
“Không cho? Vậy thì phải bước qua cửa ải của tôi trước đã!”
Vừa giơ tay, lòng bàn tay xuất hiện một chiếc rìu khổng lồ màu đen.
Kết hợp với chiều cao khủng bố của Thạch Trung Hổ, sát khí ngút trời, khí thế bức người!
“Ông!”
Ông lão áo choàng đen bên trái định nổi nóng, thì bị ông lão áo đen ở giữa ngăn lại: “Được, chúng tôi đồng ý với ông, nhưng ông phỉa ra tay hạ gục được kẻ này!”
“Xương Chí Tôn, chúng tôi chia cho ông một nửa!”
“Cái gi? Lão Mã, không được!”
“Đúng thế lão Mã, làm sao có thể…”, hai ông lão áo đen khác cũng nóng ruột.
Lão Mã chỉ lắc đầu, không giải thích thêm.
Bắt đầu từ lúc họ xuất hiện, Diệp Bắc Minh đều tỏ ra quá bình tĩnh!
Thậm chí.
Lúc này Diệp Bắc Minh hoàn toàn không nhìn đến ba người, vẫn đang trị thương cho Ngư Thất Tình!
Ngược lại là Ngư Thất Tình lo lắng như con kiến trong nồi nóng: “Anh Diệp, anh đừng lo cho Thất Tình, anh mau chạy đi!”
“Bây giờ anh dùng hết mọi thủ đoạn đột phá vòng vây, không chừng có thể sống thoát ra được!”
“Đừng nói nữa, còn không hồi phục kinh mạch và đan điền của cô, cả đời cô hoàn toàn bị phế đấy”.
Diệp Bắc Minh chỉ thản nhiên nhả ra một câu.
Dường như Thạch Trung Hổ và ba ông lão áo choàng đen của Vạn Thần Tông không hề có sức uy hiếp với anh vậy!
Nhìn thấy cảnh này, lão Mã cau chặt mày.
‘Rốt cuộc tên nhóc này có con bài gì? Nhưng bất luận có con bài gì, hắn chỉ là một con kiến vừa tiến vào thần giới thôi!’
“Cho Thạch Trung Hổ đánh trận đầu trước, nếu ông ta và tên nhóc này đều bị thương thì bọn ta sẽ ngồi không hưởng lợi!’
‘Cho dù ông ta thực sự giết được tên nhóc này, một mình ông ta cũng không thể nào là đối thủ của ba người chúng ta!’
Nghĩ đến đây.
Lão Mã mới đồng ý với yêu cầu của Thạch Trung Hổ!
“Cậu nhóc, chết đến nơi rồi còn giả bộ thâm sâu cái gì?”