Chương 160: Gặp Lý Thiên Nguyệt
Đến cả mấy tuần sau Ánh Nguyệt mới có đủ dũng khí đến Lâm Bang gặp Lý Thiên Nguyệt.
Vào trong Lâm Bang,Ánh Nguyệt đi thẳng vào nơi đã giam giữ Lý Thiên Nguyệt suốt ba năm qua.Nói giam giữ cũng chả đúng vì trong đây cô cũng chẳng bị bạc đãi gì ngược lại là cơm no ba bữa,thảnh thơi chỉ là không được tự do.
Khi thấy Ánh Nguyệt bước vào Lý Thiên Nguyệt có chút bất ngờ.Nghĩ rằng giờ này cô phải ở công ty hay dành thời gian cuối tuần nghỉ ngơi chứ.
Lý Thiên Nguyệt nhìn cô,có chút ngạc nhiên lên tiếng” Sao cô lại đến đây sớm thế? Có việc gì muốn tìm tôi à?”
Dù trước khi đến đây cô cũng đã nghĩ nhiều nội dung câu từ hoàn chỉnh để nói với Lý Thiên Nguyệt.Nhưng đứng trước cô gái có khuôn mặt giống mình mà đó lại là em gái mà cô không hề biết bây giờ gặp nhau lại không có câu từ nào có thể thốt ra.
Nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ có chút khó hiểu của Lý Thiên Nguyệt cô mới mở miệng” Việc cô nhờ tôi đã điều tra rồi.”
Lý Thiên Nguyệt nghe vậy thì nhướn mày đáp” Ồ,nhanh vậy à? Sao,tôi không phải con ruột của ông ấy à?”
Ánh Nguyệt nhìn cô không trả lời như đã ngầm thừa nhận.
Lý Thiên Nguyệt dù trước đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng giờ lại có chút mất mát.
Lý Thiên Nguyệt nhếch nhẹ môi nói” Tôi cũng đã đoán trước rồi.Tôi và Lý Nhật Trường chẳng có chút di chi tiết nào giống nhau.Không chỉ tôi mà cả Lý Thiên Như tôi còn thấy chả giống.Dù đã chuẩn bị xong tinh thần và tự an ủi bản thân nhưng tôi không ngờ mọi thứ lại quá nhanh đến vậy.Cô đang thương sót hay chế giễu tôi nhỉ?”
Khóe mắt có chút đỏ lên,Ánh Nguyệt chậm rãi mà lên tiếng” Hôm trước tôi có đến nhà họ Lý.Người ba mà nuôi cô từ nhỏ đến lớn đúng thật không phải là ba ruột của cô.Nhưng có điều tôi còn biết thêm một bí mật khác.Thiên Nguyệt à,thật ra chúng ta là chị em song sinh đấy! Khi sinh ra chị bị người khác bắt cóc nên liền mất thông tin liên lạc với gia đình.Lúc đó chỉ là đứa trẻ mới sinh nên cũng chẳng có nhận thức gì.Thiên Nguyệt,chị biết em sẽ chẳng chấp nhận được sự thật này nhưng….”
Chưa kịp nói hết câu Ánh Nguyệt đã cướp lời” Ánh Nguyệt,cô nói gì thế? Chúng ta là chị em song sinh? Cô đang đùa với tôi à?”
Cô nhìn Lý Thiên Nguyệt lắc đầu nói tiếp” Chị không đùa đâu.Thiên Nguyệt nếu em không tin thì chúng ta có thể đến bệnh viện xác nghiệm ADN đến lúc đó mọi chuyện sẽ rõ.”
Lý Thiên Nguyệt không chỉ đồng ý mà có chút gấp gáp.
Đến bệnh viện dù cô đã chắc chắn Lý Thiên Nguyệt là em gái cô và cả khuôn mặt cả hai quá giống nhau thì ai có thể nghi ngờ được chứ.Vả lại cô và Lý Thiên Nguyệt còn được chính Lý Nhật Trường xác nhận là chị em ruột chả nhau rồi.
Đúng như những gì cô nghĩ.Cô và Lý Thiên Nguyệt quả thật là chị em ruột.
Lý Thiên Nguyệt không khỏi sốc.Cô nhìn tờ giấy xác nghiệm mấy lần thì mới dám tin vào sự thật.Khi làm xác nghiệm xong bác sĩ còn nói với cô khuôn mặt của cả hai giống nhau như đúc thì còn xác nghiệm để làm gì.
Cô và Lý Thiên Nguyệt không đi về Lâm Bang mà đến chỗ Lý Nhật Trường.
Trên đường đi Lý Thiên Nguyệt không biết có phải sốc quá nên khùng rồi không.Ánh Nguyệt thì lái xe còn Lý Thiên Nguyệt thì ngồi thao thao bất tuyệt về những chuyện đã xảy ra thì cô nàng mới nhận thức được khi còn nhỏ.Bây giờ nhìn Lý Thiên Nguyệt không lạnh lùng thờ ơ như lúc đầu gặp cô mà có chút trẻ con khác với Lý Thiên Nguyệt mà trước kia cô từng biết.
Đến nhà họ Lý,khi dì Kim đi ra dì có chút hoảng hốt mà nhìn cô và Lý Thiên Nguyệt.
Nhìn được một lúc thì dì Kim mới hỏi” Hai đứa….là…..ai mới là Nguyệt Nguyệt?”
Dù nhìn biểu cảm của dì Kim khá thú vị nhưng cô chỉ nhẹ giọng đáp” Dì Kim,Thiên Nguyệt là em gái của con còn con là Ánh Nguyệt.”
Nghe xong dì Kim càng không hiểu việc gì đang xảy ra thì không biết Lý Nhật Trường từ đâu xuất hiện.
Lý Nhật Trường nhìn thấy hai người thì đi nhanh lại nói” Hai đứa về rồi à? Mau vào đây,Thiên Nguyệt dạo này con có sống tốt không? Đã ba năm rồi ta chưa nghe tung tích gì của con”
Đáp lại với sự nhiệt tình của Lý Nhật Trường,Lý Thiên Nguyệt chỉ lạnh nhạt trả lời” Mấy năm nay con vẫn ổn.Sức khỏe của ba sao rồi nhỉ?”
Chưa để Lý Nhật Trường trả lời không biết Lý Thiên Như từ đâu biết tin cô đến liền nhanh chóng bước xuống nhưng chưa thấy bóng dáng đã nghe thấy giọng nói chua ngoa của cô ta vang lên” Thiên Nguyệt,cô cũng mặt dày quá nhỉ? Vẫn còn dám đến đây? Không lẽ cô không biết cô chính là kẻ ăn nhờ ở đậu trong nhà của tôi?Hay nghĩ rằng cô là Tổng giám đốc Tập đoàn Dạ Nguyệt có chút tiếng tăm liền nghĩ không ai dám đụng vào cô? Thiên Nguyệt,hôm nay tôi sẽ cho cô biết thế nào là trừng phạt…”