Chương 156: Chuyện năm xưa
Không khí bao trùm khiến Ánh Nguyệt khó thở,bỗng Mạc Thiên Nhật Dạ lên tiếng” Trời đã tối tôi đưa em về nhà?”
” Không cần,đưa tôi đến thẳng công ty luôn” Dù gì bây giờ cũng gần hai giờ sáng về nhà ngủ cũng chỉ được mấy tiếng thì liền phải thức đến công ty.Thà bây giờ đến đó nghỉ một chút bắt đầu làm việc thì hiệu quả sẽ tốt hơn.
Mạc Thiên Nhật Dạ gật đầu nhưng từ tối đến giờ cô chưa ăn gì thì lên tiếng nói”Em muốn ăn gì?Để tôi mua.”
Ánh Nguyệt vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng đáp” Không cần,nếu đói tôi sẽ tự mua”
Chiếc xe dừng lại trước cửa công ty Dạ Nguyệt,Ánh Nguyệt đi xuống trước khi vào công ty cô không quên nói” Cảm ơn Mạc Tổng,lái xe cẩn thận đừng để nộp mạng sớm quá”
Mạc Thiên Nhật Dạ suýt chút nữa đã bật cười.Xem bộ con nhóc này mấy năm nay đã luyện được bản lĩnh chặn họng người ta.
Anh nhìn cô trầm giọng nói” Ánh Nguyệt,xem bộ mấy năm nay em sống rất tốt.”
” Điều này anh còn phải nói?”
Ánh Nguyệt quay người bước vào công ty dưới ánh nhìn thích thú của Mạc Thiên Nhật Dạ.
Cô vào phòng nghỉ dành cho mình mà mấy năm nay không xài,tắm rửa một lần nữa rồi leo giường nằm ngủ.Dù ngủ trễ nhưng đây cũng là giấc ngủ ngon nhất từ trước đến nay của cô.
***
Cuối tuần,Ánh Nguyệt tự lái xe đến bệnh viện lấy kết quả ADN của Lý Thiên Nguyệt và Lý Nhật Trường.
Dù đây là xác nghiệm cho người khác,người đó lại chẳng có quan hệ gì với cô nhưng cô thật sự cũng có chút hồi hợp.
Còn về lí do sao cô lại lấy được ADN của Lý Nhật Trường là do điều đặn mỗi tháng Lý Nhật Trường điều đến bệnh viện tái khám.Trong lúc tái khám vô ý nhặt được một sợi tóc của ông ta cũng không khó mà người đó lại là Chu Lộ Khiết cô bạn thân giả làm bác sĩ lấy giúp cô thì lại càng dễ dàng.
Đến cả nửa tiếng sau mới có kết quả.Cầm trên tay bản xác nghiệm ADN Ánh Nguyệt nhíu mày nhìn.
Không cùng huyết thống?
Lý Thiên Nguyệt không phải con ruột của Lý Nhật Trường?
Điều này thật sự là thật?!
Tay Ánh Nguyệt bỗng run lên suýt chút nữa tờ giấy đã rớt xuống.Quả như lời Cảnh An Nhiên nói,anh ta nói là sự thật.Lý Thiên Nguyệt không phải con ruột của Lý Nhật Trường.Vậy sao ông ta lại yêu thương đứa con này?
Hay có một lí do nào khác chăng?
Nếu muốn biết thì phả hỏi người trong cuộc mới đúng.
***
Tại nhà họ Lý.
Dù cô chưa đến đây ba năm nhưng khuôn viên nhà vẫn như lúc trước.
Ánh Nguyệt hỏi giúp việc rồi đi thẳng vào phòng làm việc của Lý Nhật Trường.
Lúc này Lý Nhật Trường đang xem sổ sách,nghe tiếng bước chân thì ngẩng đầu lên nhìn.Nhận thấy đây là con gái ông,ông ta liền kích động ngồi dậy nói” Thiên Nguyệt,cuối cùng con cũng chịu về thăm lão già này.”
Ánh Nguyệt vẫn đứng đó không chút biểu cảm đặt bản xác nghiệm ADN lên bàn trà thấp giọng nói” Ông có gì muốn nói?”
Nụ cười trên môi Lý Nhật Trường bỗng vụt tắt,ông ta cầm bàn xác nghiệm lên trợn mắt nhìn về phía cô” Sao con lại có bản xác nghiệm này?Thiên Nguyệt,rốt cuộc con đang giấu ta điều gì?”
” Tôi không phải Lý Thiên Nguyệt càng không phải con gái ông” Ánh Nguyệt trầm giọng nói,cô nghĩ rằng đến lúc này cuộc hôn nhân giả dối đó đã kết thúc ba năm cũng nên trả lại con gái cho Lý Nhật Trường người cha trên danh nghĩa này.
Chưa đợi ông ta nói gì cô lại tiếp lời” Lý Nhật Trường nói vậy thì tôi sẽ là người bất kính nhưng tôi thật không có mối quan hệ gì với ông.Từ ba năm trước tôi đã giả thành con gái của ông Lý Thiên Nguyệt để kết hôn với Mạc Thiên Nhật Dạ nhằm hoàn thành kế hoạch của mình.Dù trong khoảng thời gian dài tôi lừa gạt ông và gia đình của ông nhưng Lý Thiên Nguyệt vẫn còn sống rất tốt.Nhưng có điều tôi không ngờ mình sẽ tìm ra được một bí mật còn sốc hơn thận phận của tôi.Lý Nhật Trường,Lý Thiên Nguyệt không phải con ruột của ông vậy là gì nhỉ?”
Lý Nhật Trường nhìn cô,trong mắt không có tia sợ hãi mà hay vào đó là hối hận.Ông ta thở dài ngồi xuống nói” Đúng,con không phải là Lý Thiên Nguyệt mà là chị gái song sinh của con bé.Dù ta không biết con tên gì nhưng từ lúc con gả về nhà họ Mạc rồi gặp con ở nhà ta thì ta đã nghi ngờ con là chị gái của Lý Thiên Nguyệt về đây báo thù.Cho dù con có khuôn mặt giống Lý Thiên Nguyệt nhưng tính cách của con bé làm sao ta không biết được.Từng cử chỉ của con điều khác hoàn toàn với con bé ta điều biết nhưng ta không vạch trần con vì con xứng đáng được hạnh phúc.”
Nghe xong Ánh Nguyệt không khỏi bàng hoàng.Ánh Nguyệt trợn tròn mắt nhìn ông ta không phát ra một tiếng.
Cô là chị em song sinh của Lý Thiên Nguyệt?
Cái quái gì vậy!
Từ một người mồ coi trở thành con gái của gia tộc trên đỉnh cao?
Ánh Nguyệt bỗng không tiếp thu được lượng thông tin này.
” Thật ra năm đó mẹ con Tề Tú Sương và người yêu của bà ấy đã ở bên nhau từ rất lâu.Còn ta chỉ là kẻ thứ ba tìm mọi cách cướp bà ấy về tay ta.Nhưng khi kết hôn ta mới phát hiện Tú Sương đã mang thai mà còn là song thai mà điều khắc nghiệt nhất chính là không phải là con của ta mà là con của mẹ con và người mà bà ấy yêu.Lúc đó ta như chết tâm nhưng nghĩ lại Tú Sương cuối cùng cũng là của ta thì những chuyện đó chỉ là cỏn con.Ta dẹp bỏ cái tôi mà nuôi con của người khác.Nhưng khi hạ sinh con và Thiên Nguyệt thì biến cố lại xảy ra.Khi sinh hai đứa ta sức khỏe của Thiên Nguyệt rất yếu nên vào phòng đặt biệt còn con thì ở phòng ngoài.Cũng vì ta lơ là mà đã bị người khác bế con đi lúc nào không hay.Lúc đó ta như phát điên lên hốt hoảng đi tìm con nhưng kết quả là công cốc…”
Sao mà tìm cô được khi người mua cô khỏi bọn buông người là Lâm Hữu Kỳ thủ lĩnh của Lâm bang.
Ngừng một chút ông ta lại nói tiếp” Tú Sương biết chuyện thì lại càng ghét ta,cứ nhốt mình vào phòng.Nhưng một nằm sau vì nhà họ Lý ngày nào cũng tới làm phiền Tú Sương nên bà ấy mới nhẫn nhịn mà cùng ta sinh ra Thiên Như dù không phải là cam tâm tình nguyện chỉ là để có một đứa con mang dòng máu nhà họ Lý.Dù ta không biết ai là người bắt con đi nhưng ta chưa thề từ bỏ niềm tin sẽ tìm con về.”
Đến giờ cô liền hiểu lí do sao cô và Lý Thiên Nguyệt lại giống nhau đến mức này.Thì ra là do cô và Lý Thiên Nguyệt là chị em song sinh của nhau.
Ánh Nguyệt bỗng bật cười nói” Nếu như hôm nay tôi không đến đây hỏi chắc ông cũng không định nói đâu nhỉ? Lý Nhật Trường,dù tôi và Thiên Nguyệt có là chị em của nhau thì cũng chẳng liên quan gì đến ông vì ông cũng đâu phải ba ruột của tôi.Nhưng có điều tôi cũng không muốn biết sự thật về ba ruột của tôi vì….”
” Ánh Nguyệt,em thật sự không muốn biết về ba ruột của mình sao? Ông ấy cũng yêu thương em lắm mà?”