Tinh thần lực
Trên đường trở lại Ngọc Thanh Phong, Tần Lạc Y nhìn đến hai đạo bóng dáng mạnh mẽ của Đại Hắc cùng Hắc Đế, tật như tia chớp xẹt qua trước mặt nàng, kêu hai tiếng Đại Hắc, Đại Hắc cũng không dừng lại, nàng thở dài một hơi, lập tức trở về phòng.
Đoan Mộc Trường Thanh cấp cho nàng mấy quyển sách, đều là tâm pháp cao giai tu luyện ra phủ đệ, một quyển [Vô Thượng Kinh], một quyển [Bồ Đề Tâm Pháp], một quyển là [Hoàng Cực Kinh], còn có một quyển là bản chép tay tu luyện tâm đắc của hắn, ghi lại kĩ càng tỉ mỉ quá trình lúc trước hắn đột phá võ thánh đỉnh, sau đó tu luyện ra huyền phủ.
Tần Lạc Y một quyển lại một quyển tinh tế xem qua, xem thời gian hai ngày, mới đem mấy quyển sách này xem hết, xem xong nàng liền khép sách lại đi vào trong viện, ngồi trên bàn đu dây, chống má lâm vào trầm tư.
Tu sĩ không tu chân được, quyết định bởi thể chết thân thể có thể hấp thu linh lực trong thiên địa hay không, giống như nàng lúc trước vậy, không đả thông huyệt vị trong cơ thể được, bảo trì kinh mạch thẳng đường, khẳng định không thể tu luyện.
Mà muốn tu luyện ra phủ đệ, vượt qua bình cảnh võ thánh đỉnh, được quyết định bởi ba phương diện.
Thứ nhất là công pháp tu luyện.Mặc kệ lúc trước tu luyện công pháp gì, đến lúc này, đều yêu cầu tìm kiếm phương pháp tu luyện một lần nữa, công pháp tu luyện tốt hay xấu, trực tiếp quyết định trên con đường tu luyện về sau đi được bao xa.
Thứ hai là thể chất không hấp thu tinh thần lực được.Dù cho tu luyện công pháp, nhưng thể chất không thể hấp thu tinh thần lực, hết thảy đều là nói suông.Người có thể tu luyện linh lực, cho dù có công pháp tu luyện nghịch thiên, cũng vô pháp hấp thu tinh thần lực, người như vậy sẽ vĩnh viễn dừng lại dưới huyền phủ, không thể tiến thêm.
Đương nhiên, có hai loại này, cũng không phải nói rằng có thể tu luyện ra phủ đệ, cuối cùng có tu luyện ra phủ đệ được hay không, còn có quan hệ cùng ngộ tính cá nhân, đây cũng là điều thập phần trọng yếu.
Tu sĩ ngưng tụ phủ đệ trong đan điền, phủ đệ mỗi người không giống nhau, hình vuông, hình tròn, hình tam giác đều có, có người thích phức tạp một chút, có người lại thích đơn giản một chút.
Cho dù như vậy, phủ đệ hình vuông là nhiều nhất, hình tròn xếp thứ hai, hình tam giác ít nhất.
Bởi vì mọi người đều cảm thấy phủ đệ hình vuông có tứ giác sẽ ổn thỏa nhất, hình tròn có thể bao dung vạn vật, hình tam giác giống như một tòa Kim Tự Tháp, quá mức đơn điệu, nên người lựa chọn hình tam giác là ít nhất.
Mặc kệ là loại phủ đệ nào, chỉ cần tu luyện đến ngọc phủ, liền có thể thiên biến vạn hoá, tùy ý hóa thành mọi hình dạng.Mà tu sĩ thanh phủ cùng tu sĩ huyền phủ chỉ có thể dùng nguyên dạng tiến hành công kích.
Trước khi ngưng kết ra phủ đệ, tu sĩ cần hiểu rõ trong lòng chính mình muốn ngưng kết ra phủ đệ dạng gì, hấp thu đủ tinh thần lực sau, vận khởi tâm pháp tu luyện, đem tinh thần lực thiên chuỳ bách luyện, khắc lên đạo ngân thuộc về chính mình, sau đó có thể ngưng tụ thành phủ đệ thuộc về chính mình.
*(-Thiên chuỳ bách luyện:Rèn luyện chuỳ ngàn cân.
-đạo ngân:Mn có thể hiểu đó là một dấu vết, kí hiệu.)*
Chỉ là ngưng tụ thành phủ đệ, lời nói thực sự quá đơn giản, nhưng quá trình lại thập phần phức tạp, phải luyện hoá hoàn toàn tinh thần lực trong thiên địa, khắc lên đạo ngân thuộc về chính mình, là chuyện cực kỳ cố hết sức, có người suốt cuộc đời, đều không thể luyện hóa, lại càng không nói tới có thể khắc lên mặt trên đạo ngân hay không.
Mặt trời hạ xuống, ánh trăng dâng lên, nửa đêm vẫn luôn ngồi trong viện, trong lòng Tần Lạc Y có quyết định, nàng muốn tu luyện [Vô Thượng Kinh].
[Vô Thượng Kinh], [Bồ Đề Tâm Pháp], còn có [Hoàng Cực Kinh], nàng từng nghe nói qua, ba loại công pháp này, đều là công pháp trân quý nà tu sĩ muốn tu luyện ra phủ đệ trên Bồng Lai tiên đảo tha thiết ước mơ, là tam đại cổ kinh trấn tông của Phiêu Miểu Tông.
Rất nhiều tu sĩ gia nhập Phiêu Miểu Tông, trừ bỏ hướng về phía hàn đàm thiên nhiên trong Phiêu Miểu Tông, cũng có rất nhiều người hướng về phía ba bộ cổ kinh này mà đến, càng là công pháp tu luyện cao giai trân quý, xác suất tu luyện ra phủ đệ càng cao, hơn nữa công pháp cường đại, có thể chống đỡ trên con đường tu luyện của tu sĩ đi được càng xa.
Ba bộ công pháp này, đều tu luyện từ huyền phủ đến tử phủ, thậm chí đến tử phủ đỉnh, thập phần đầy đủ, là đồ vật của Viễn cổ thánh nhân.Không giống công pháp tu luyện cấp thấp, chỉ thích hợp tu luyện ra huyền phủ hoặc thanh phủ, còn muốn tấn giai, phải vất vả đi tìm công pháp cao giai khác.
Thời điểm mỗi lần Phiêu Miểu Tông tuyển nhận đệ tử, tu sĩ trên Bồng Lai tiên đảo thậm chí là Huyền Thiên đại lục, ai cũng muốn tiến vào Phiêu Miểu Tông, trong đó có đủ loại đại tộc thế gia nội tình thâm hậu.
Bên trong ba loại công pháp, thâm ảo khó tu nhất chính là [Vô Thượng Kinh]. Bất quá dựa theo kết quả mà tiền tối tu luyện trải qua mấy ngàn mấy vạn năm, tuy rằng [Vô Thượng Kinh] thời điểm ban đầu, khó có thể tu luyện ra phủ đệ, bất quá vượt qua khó khăn này, chỉ cần thành công tu luyện ra, không nửa đường ngã xuống, có tám phần đều thành công tu luyện đến tử phủ, trong tám phần này cũng có một nửa người thành công tu luyện đến tử phủ đỉnh!
Mà hai bộ công pháp khác, xác suất tu luyện đến tử phủ đỉnh thấp hơn nhiều so với [Vô Thượng Kinh]!
Sư phụ nàng tu luyện [Vô Thượng Kinh], Ổ sư thúc cũng vậy, thậm chí hai vị sư huynh của nàng cũng đều như vậy.
Vài đệ tử của Ổ sư thúc–Ngoại trừ Giản Ngọc Diễn, hắn mới đến võ thánh trung giai, trong mấy người còn lại, chỉ có Tam sư huynh Quý Huyền thành công dùng [Vô Thượng Kinh] tu luyện ra phủ đệ, ban đầu Dung Vân Hạc cùng Liễu Khuynh Thành cũng lựa chọn [Vô Thượng Kinh], đáng tiếc tu luyện rất nhiều năm, đều không tu luyện ra, cuối cùng bất đắc dĩ, Dung Vân Hạc sửa tu thành [Bồ Đề Tâm Pháp], mà Liễu Khuynh Thành tu luyện [Hoàng Cực Kinh].
Trong toàn bộ Phiêu Miểu Tông, một thế hệ trẻ tuổi bằng vào [Vô Thượng Kinh] tu luyện ra phủ đệ, không quá năm người, Quý Huyền, Phượng Phi Ly, Đoan Mộc Trường Thanh, còn có hai người, một là đệ tử thân truyền của Nguỵ trưởng lão, một người đệ tử thân truyền của Vu trưởng lão.
Tu luyện [Vô Thượng Kinh], xác suất thành công ngưng tụ ra phủ đệ không lớn, bất quá nàng vẫn quyết định thử xem, cho dù không kể đến xác suất tu luyện ra tử phủ của công pháp tu luyện này rất lớn, nàng cũng nhất định phải thử xem, nhiều nhất trì hoãn khoảng lăm năm, đến mười năm mà thôi, nàng hiện tại còn ít tuổi, lại chờ thêm vài năm nữa, bất quá hai bảy, hai tám tuổi, đến lúc đó thật sự không tu luyện được, liền giống Liễu Khuynh Thành cùng Dung Vân Hạc, tiếp tục thay đổi vẫn còn kịp.
Nhìn ánh trăng tròn màu bạc sáng trên bầu trời, trong mắt nàng hiện lên thần sắc dứt khoát, sau đó trở về phòng nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau rời giường, nàng lại lấy [Vô Thượng Kinh] ra, tinh tế nhìn lại từ đầu tới đuôi, một bên xem lại một bên xuất ra bản tu luyện chép tay của Đoan Mộc Trường Thanh, hai bên so sánh đối chiếu, [Vô Thượng Kinh] thâm ảo nhất thời trở nên dễ hiểu hơn rất nhiều, tựa như chú giải của thể văn ngôn xứng, làm cho nàng bớt đi đường vòng.
Hai ngày sau, nàng đã nhớ kĩ khoảng một nghìn từ [Vô Thượng Kinh] trong lòng, đọc làu làu, sau đó bắt đầu chiếu theo công pháp thử tu luyện.
Ngày đầu tiên, khi nàng tu luyện thấy bên trong kinh mạch tuần hoàn đều là linh lực thiên địa, cùng trước kia không có gì khác thường, ngày hôm sau, có thể cảm giác được một tia khác thường đột nhiên theo linh lực tiến vào trong cơ thể nàng, khiến cho nàng rùng mình, có chút kích động dụng tâm bắt giữ tia khác thường kia, đáng tiếc, linh lực rất nhanh bắt đầu khởi động, tia khác thường rất nhanh tan mất, không còn một chút dấu vết.Điều này làm cho nàng có chút thất vọng.
Bởi vì nàng hoài nghi đó chính là tinh thần lực, nếu thật sự là như vậy, liền chứng minh thể chất của nàng có thể hấp thu tinh thần lực, khoảng cách ngưng kết ra phủ lại gần thêm một bước.
Ở thời điểm tu luyện, nàng càng thêm lưu ý, nửa canh giờ sau, lại cảm giác tia cảm giác khác thường kia tới, trong lòng nàng vui vẻ, bởi vì lần này đặc biệt lưu ý, một bên tiếp tục tu luyện, một bên để cho thần thức tập trung phía trên tia khác thường, cuối cùng thấy rõ ràng tia khác thường chính là một quang điểm rất nhỏ, quang điểm đi theo linh lực tiến vào trong cơ thể, nháy mắt hóa khai, trôi đi vô tung.
Tần Lạc Y dị thường vui sướng, nàng đã nắm chắc năm phần, xác định đây là tinh thần lực! Trong lòng cực kỳ cao hứng, không chút nào dám thả lỏng, tiếp tục vận khởi Vô Thượng Kinh ngưng thần tu luyện.
Dần dần, quang điểm này càng ngày càng nhiều, theo linh lực tiến vào trong cơ thể nàng, sau đó lại tán nhập bên trong kinh mạch.
Đoan Mộc Trường Thanh nhìn tứ hợp viện trước mắt, đã hai ngày không thấy Tần Lạc Y đi ra, hắn có thể cảm giác được nàng ở trong phòng, hơi thở đều đều lâu dài, hẳn là đang tu luyện.Đứng thẳng thật lâu sau, hắn mới than nhẹ một tiếng, xoay người rời đi.
Sau khi hắn rời đi, Đại Hắc đã biến mất hai ngày ‘thúc’ một tiếng, lủi vào trong phòng, Hắc Đế chậm rãi đi theo phía sau nó.Cư nhiên gặp Tần Lạc Y đang tu luyện, hơn nữa trên bàn án phía trước, để một quyển Vô Thượng Kinh, trong ánh mắt Đại Hắc hiện lên một chút khẩn trương, ở một góc trong phòng ngồi xổm xuống, hai mắt không chuyển mắt nhìn Tần Lạc Y.
Hắc Đế cũng đi đến.
“Đi ra ngoài!” Đại Hắc hạ giọng, gầm nhẹ một tiếng, vẻ mặt không kiên nhẫn trừng mắt hắn.
Hai ngày, hỗn đản kia vừa không rời đi, lại không đem trữ vật giới cướp đi cho nó, còn luôn cầm trữ vật giới kia ở trước mắt nó lắc lư, làm cho nó hận nghiến răng, lại không có một cách nào.
Hắc Đế phiết môi cười, hừ hừ nói: “Tại sao ta phải nghe lời ngươi?” Nhàn nhã ngồi xuống đối diện nó.
Đại Hắc tức giận, dư quang khóe mắt nhìn mắt nhìn đến Tần Lạc Y đang ở trong tu luyện, có chút lo lắng bí mật trên người nàng bị tên Hắc Đế hỗn đản này phát hiện, Hỗn Nguyên Thiên Châu là loại đồ vật nghịch thiên, quỷ mới biết tên hỗn đản này nhận biết được, sẽ làm ra chuyện gì đến.
Trước kia người có được Hỗn Nguyên Thiên Châu, đều tu luyện ra phủ đệ, mà lúc tấn giai, mới có dị tượng sinh ra, nhưng Tần Lạc Y khác biệt, thời điểm lần trước tấn giai võ thánh, cư nhiên Hỗn Nguyên Thiên Châu có phản ứng, may mắn lúc ấy hiển lộ không phải thực rõ ràng, mới không bị người phát hiện.
Theo lý thuyết nàng hiện tại vừa mới bắt đầu tu luyện, hấp thu tinh thần lực, cách tấn giai còn sớm…Nhưng trời mới biết nếu nàng thành công bắt đầu hấp thu tinh thần lực, Hỗn Nguyên Thiên Châu trong cơ thể có xuất hiện dị tượng khác thường hay không.
Người lần trước ám toán nàng còn chưa tìm được, cư nhiên có thể vô thanh vô tức lẻn vào Ngọc Thanh Phong bỏ tờ giấy truyền tin giả lại, không tìm ra được người nọ, thực sự khiến nó lo lắng.
Bất quá hiện tại Hắc Đế ở nơi này, khiến cho nó lại càng không yên tâm, đứng dậy, có chút không kiên nhẫn lắc lắc cái đuôi, ánh mắt trừng Hắc Đế trở nên nguy hiểm.
Hắc Đế cười nhạt:”Ta thật sự rất ngạc nhiên, ngươi vì cái gì lựa chọn cùng nàng kết thành khế ước linh hồn.”
“Ta nói chuyện này không liên quan đến ngươi!” Đại Hắc càng thêm không kiên nhẫn.
“Ngươi nói xong ta liền đi ra ngoài.” Hắc Đế nhíu mi tiếp tục cười nói.
Hai ngày này nó đã phát hiện, thân thể Đại Hắc có thương tích, sinh mệnh bản nguyên bị thương, nên tu vi mới yếu như thế, bằng không, sợ là cùng nó liều mạng.
Tu vi so với nó không kém là bao nhiêu, cư nhiên cùng một nhân loại yếu nhược kết thành khế ước, không khỏi khiến nó hiếu kỳ.
Chúng nó là bộ tộc Ngục Thất, thân là Viễn cổ dị thú, huyết thống cao quý cỡ nào? Trước kia không phải không có Ngục Thất cùng nhân loại ký kết khế ước, những người đó đều là tồn tại thiên hạ vô địch, hơn nữa kết cũng không phải khế ước linh hồn thập phần không công bằng đối với thú loại, mà là khế ước bản mạng!
Đại Hắc cắn răng, sắc mặt càng thêm âm trầm, cùng Tần Lạc Y kết khế ước chính là một người khác trợ lực, đây là vết thương vĩnh viễn trong lòng nó a!
Đi thong thả từng bước tới gần Hắc Đế, quang mang trong mắt trở nên dị thường hung ác, Hắc đế cảm giác được sát khí trên người nó, cười gượng hai tiếng.
“Không nói liền không nói đi, ta chỉ tuỳ tiện hỏi một chút mà thôi.”
Sau đó lại giơ giơ móng vuốt lên trữ vật giới, hì hì cười nói: “Ta với ngươi thương lượng chuyện này, chỉ cần ngươi đồng ý, ta liền đem chỗ đồ vật này phân cho ngươi một ít.”
Ánh sáng trong mắt Đại Hắc chợt lóe sáng, hừ lạnh nói: “Chuyện gì?”
Hắc Đế nhìn nhìn nó, lại nhìn về phía Tần Lạc Y, sau đó nói: “Nàng có vòng tay không gian, có thể mang theo chúng ta xuyên thấu Sư Hổ Nhai là một địa phương kỳ dị bị hạn chế, chỉ cần nàng có thể mang ta đi xuống một chuyến, sau đó lại đem ta dẫn lên, ta liền đem mấy thứ này phân cho ngươi một nửa, như thế nào?” Ánh mắt Hắc Đế hàm chứa chờ mong.
Trong lòng Đại Hắc một trận kích động, trên mặt lại cười lạnh nói: “Ngươi muốn đi lấy bảo bối dưới Sư Hổ Nhai?”
Hắc Đế cười hắc hắc, cũng không phủ nhận.
“Chỉ phân cho ta một nửa, ngươi liền muốn đi xuống lấy bảo bối của ngươi, ngươi nằm mơ a!”Đại Hắc cường ức kích động trong lòng lạnh lùng nói.
Hắc Đế ở dưới đó sống ít nhất mười vạn năm, luôn luôn tại phía dưới xưng vương xưng bá, hơn mười vạn năm nay, bảo bối phía dưới, không biết được bao nhiêu, muốn lấy một nửa trữ vật giới trao đổi, không có cửa đâu!
“Vậy ngươi muốn như thế nào?” Vẻ mặt Hắc Đế cũng có chút khó coi, nghiêm mặt nói.
“Không được tốt lắm, đồ vật trong tay ngươi đoạt đi phải chia cho ta một nửa, đồ vật mang lên từ phía dưới, ngươi cũng phải phân cho ta một nửa, nếu không không bàn nữa!” Đại Hắc
phiết phiết môi nói.
“Ngươi!” Hắc Đế tức giận, khẩu khí này cũng thật lớn, ngay cả bảo bối của chính mình ở phía dưới nó cũng muốn!
“Không có khả năng, nhiều nhất ta đem hết thảy đồ vật trong trữ vật giới này đều cho ngươi.” Nó một ngụm cự tuyệt.
Đại Hắc cũng không để bụng: “Chính ngươi giữ đi, ta từ bỏ.” Xoay người lơ đãng rời khỏi phòng.
Hắc Đế tức giận đến ngực kịch liệt phập phồng, nhìn Đại Hắc đi ra, lại nhìn nhìn Tần Lạc Y, thật muốn đem vòng tay trên tay Tần Lạc Y lấy xuống, đến lúc đó tùy tiện tìm một đệ tử Phiêu Miểu Tông đi xuống.Bất quá ý nghĩ như vậy cũng chỉ chợt lóe rồi biến mất, nó rất nhanh từ bỏ.
Tần Lạc Y là đệ tử quan môn của chưởng môn Phiêu Miểu Tông, đoạt đồ vật của nàng, còn là loại đồ vật nghịch thiên, nói không chừng liền cùng toàn bộ Phiêu Miểu Tông chống lại, từng người đến nó không sợ, nhưng nếu là quần công nó, hơn nữa Phiêu Miểu Tông có trận pháp hộ tông, nó liền gặp nguy hiểm.
Chà chà chân, nó(HĐ) đi theo Đại Hắc ra ngoài, tới gần bên người nó(ĐH), lôi kéo làm quen, hy vọng tâm địa Đại Hắc đừng đen như vậy.
Sau vài ngày, Đại Hắc vẫn không rời đi Ngọc Thanh Phong, tuy rằng không trở lại bên người Tần Lạc Y, bất quá tùy thời đều chú ý hết thảy Tần Lạc Y.
Hỗn Nguyên Thiên Châu trên người Tần Lạc Y vẫn không có dị tượng khác thường, đầu tiên nó kinh hỉ, sau lại ưu sầu.
Hỉ là không có dị tượng khác thường, sẽ không khiến Hắc Đế còn ở chỗ tối gây rối bị người phát hiện, ưu là…Vài ngày trôi qua, chẳng lẽ Tần Lạc Y không thể hấp thu tinh thần lực sao?
Nếu thể chất nàng thật sự không thể hấp thu tinh thần lực, về sau sẽ phiền toái lớn.
Nó thân là dị thú, cho dù sinh mệnh bản nguyên bị hao tổn, tu vi không bằng một phần năm lúc trước, nhưng thọ nguyên thật dài, giống như Hắc Đế sống hơn mười vạn năm căn bản không thành vấn đề.
Nếu Tần Lạc Y không hấp thu tinh thần lực được, tu luyện ra huyền phủ, như vậy nàng nhiều nhất có thể sống hơn năm trăm tuổi, cũng mang ý nghĩa nó chỉ sống được hơn năm trăm nữa!
Năm trăm năm a, đối với phàm nhân mà nói, có lẽ thực dài lâu, nhưng đối với chúng nó mà nói, chỉ là trong nháy mắt mà thôi a! Thời gian càng lâu, nó càng lo âu.
Hắc Đế nhận thấy được nó lo âu, thấy nó thỉnh thoảng nhìn về phía chỗ ở của Tần Lạc Y, không khỏi cười nhạo.
“Bất quá thời gian nàng tu luyện mới vài ngày mà thôi, ngươi gấp gáp làm gì, có người mất vài năm, mười mấy năm, thậm chí là hơn trăm năm, mới có thể tu luyện ra huyền phủ, cũng
thực bình thường.Theo nó thấy, căn bản Đại Hắc chỉ lo lắng vô ích.
“Ngươi biết cái gì!” Đại Hắc tức giận nói.
Cùng Tần Lạc Y kết thành khế ước linh hồn không phải nó(HĐ), đương nhiên nó đứng nói chuyện thắt lưng không đau.
Hắc Đế không nói gì, nó(HĐ) đang an ủi nó(ĐH) được không?
Đại Hắc trừng mắt nhìn nó đứng đối diện, đột nhiên linh quang trong đầu chợt lóe, cười đến không có hảo ý:
“Như vậy đi, ngươi cũng cùng nàng kết thành khế ước, đến lúc đó nàng khẳng định sẽ nguyện ý mang ngươi xuống lấy bảo bối của ngươi.”
“Ngươi nghĩ rằng ta ngu ngốc giống ngươi sao?” Hắc Đế đảo cặp mắt trắng dã, hừ lạnh nói.
“Không cần khế ước linh hồn, ngươi cùng nàng kết thành khế ước bản mạng tốt lắm.” Đại Hắc vẫn chưa từ bỏ ý định.
Nếu Tần Lạc Y thật sự không thể hấp thu tinh thần lực, nó kéo theo tên hỗn đản này làm đệm lưng, đến lúc đó còn sợ nó(HĐ) không vội vàng xuất ra rất nhiều bảo vật đem tới cho Tần Lạc Y dùng sao?
“Khế ước bản mạng cũng không được, ngươi đừng phí võ mồm.” Hắc Đế liếc mắt nó một cái nói: “Nha đầu kia dựa vào cái gì khế ước ta? Để cho ta cùng nàng kết thành khế ước, còn không bằng để ta đâm đầu chết!”
“Vậy ngươi liền lăn, đừng ở nơi này chướng mắt ta!” Đại Hắc nổi giận, móng vuốt hướng nó(HĐ) nhào tới.
Chỉ là lấy tu vi nó(ĐH), hiện tại đương nhiên không gây thương tổn đến Hắc Đế, Hắc Đế dễ dàng tránh thoát.
Đại Hắc lo lắng quả thật dư thừa, vừa mới tu luyện hai ngày, Tần Lạc Y có thể bắt đầu hấp thu tinh thần lực, tuy rằng ít, bất quá tuy ít nhưng chứng minh được thể chất của nàng có thể tiếp tục tu luyện.
Ở ngày thứ ba, trong linh đài nàng có một vòng lục châu, bắt đầu sáng lên, quang mang xanh biếc, chiếu sáng từng góc trong linh đài, sau đó tốc độ nàng hấp thu tinh thần lực bắt đầu nhanh hơn, vừa mới ban đầu chỉ là một điểm sáng nhỏ khó phát hiện, đến sau lại tụ tập thành sợi tơ thật nhỏ, dần dần tốc độ nhanh gấp mười lần!
Chỉ là khiến cho nàng thất vọng là, vô luận nàng suy nghĩ biện pháp nào, đều không làm cho hết thảy tinh thần lực quy tụ vào trong đan điền được, mỗi khi chúng nó tiến vào trong cơ thể sau, rất nhanh liền biến mất vô tung.
Vừa mới bắt đầu nàng nghĩ rằng tinh thần lực trôi đến bên trong kinh mạch, sau đó tinh thần lực nhiều hơn, nàng mới phát hiện, không chỉ có kinh mạch hấp thu tinh thần lực, lục phủ ngũ tạng nàng, đều hấp thu tinh thần lực, giống như một cái động không đáy, nàng hấp thu tinh thần lực, căn bản không thể thỏa mãn nhu cầu thân thể.
Điều này làm cho nàng cảm thấy thập phần kỳ quái.Rõ ràng trong bản chép tay của Đoan Mộc Trường Thanh có ghi lại, hấp thu tinh thần lực, sẽ theo kinh mạch, sau mới đến vào trong đan điền, dần dần chậm rãi hội tụ, từ ít thành nhiều, đợi đến thời điểm đủ nhiều, liền dùng [Vô Thượng Kinh] khắc hoạ đạo ngân ở mặt trên, đem tinh thần lực thần bí luyện hoá hoàn toàn, tạo ra phủ đệ.
Mà nàng hấp thu tinh thần lực, còn chưa đến trong đan điền đã bị biến mất, về sau nên khác hoạ đạo ngân ở mặt trên như thế nào, luyện hoá như thế nào?
Thời gian một lại ngày một ngày trôi qua, thời gian ước định cùng Ổ sư không sai biệt lắm, nàng rời khỏi trạng thái tu luyện, sâu kín thở dài một hơi.
Có Hỗn Nguyên Thiên Châu, tốc độ nàng tu luyện nhanh hơn gấp mười lần, nhưng không biết bao giờ lục phủ ngũ tạng nàng, mới không tiếp tục cướp đoạt tinh thần lực nguyên bản nên ở trong đan điền.
Một đạo bóng dáng màu đen từ ngoài cửa sổ nhảy vào, vây quanh nàng vài vòng, vẻ mặt chờ mong nhìn nàng.
Tần Lạc Y cúi đầu, cười cười sờ đầu nó: “Ta đã có thể hấp thu tinh thần lực.” Hơn nữa tốc độ hấp thu nhanh đến kinh người!
Ngao ô!
Đại Hắc điên cuồng gào thét một tiếng, Hắc Đế đi theo nó từ cửa sổ tiến vào kích động sợ tới mức lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
“Nàng có thể hấp thu tinh thần lực, ngươi cần kích động đến nông nỗi như vậy sao?” Hắc Đế đảo cặp mắt trắng dã.
Đại Hắc không để ý tới nó, vui mừng ở trong phòng xoay quanh, sau đó cảm thấy phòng ở quá nhỏ, ‘thúc’ một tiếng, kích động tiến ra ngoài viện, một bên chạy một bên điên cuồng gào thét.
Tần Lạc Y cười vỗ trán.
Hai mắt Hắc Đế hung hăng nhìn chằm chằm nàng, trong mắt cũng hiện lên một chút dị sắc.
Nguyên tưởng rằng không mất vài năm, Tần Lạc Y căn bản không thể hấp thu tinh thần lực, không nghĩ tới thời gian vài ngày, cư nhiên nàng có thể hấp thu, thực sự làm cho nó kinh ngạc.Chẳng lẽ nàng là một thiên tài tu luyện? Đại Hắc tuệ nhãn thức châu, nên mới cùng nàng kết thành khế ước.
“Hẳn là không có khả năng!” Ý nghĩ như vậy chỉ chợt lóe mà qua, nó lập tức phe phẩy đầu thì thào phủ nhận.Nếu thật sự như vậy, Đại Hắc cùng nàng ký kết sẽ không phải là khế ước linh hồn, mà là khế ước bản mạng.
Gặp nó vừa lắc đầu vừa lầm bầm lầu bầu, vẻ mặt Tần Lạc Y có chút quái dị liếc mắt nhìn nó một cái.
Hắc Đế đi qua, thập phần bát quái nói: “Lúc trước, ngươi cùng Đại Hắc kết khế ước như thế nào a?”
Đại Hắc càng không muốn nói, nó càng muốn biết, không có được đáp án minh bạch, trong lòng nó tựa như bị mèo cào, khó chịu lợi hại.
Tần Lạc Y nhếch môi một cái, vẻ mặt khó lường nhìn nó: “Việc này…Ngươi vẫn nên đi hỏi Đại Hắc.” Nói xong nàng cũng đi ra ngoài, ý cười trong mắt càng thêm sáng lạn, ý định nghe bát quái của Hắc Đế càng thêm khó chịu.
Ở trong viện chạy vài vòng, Đại Hắc vẫn đang thập phần hưng phấn, đương nhiên nó hưng phấn không riêng gì tin tức tốt Tần Lạc Y có thể hấp thu tinh thần lực, còn bởi vì Hỗn Nguyên Thiên Châu trong cơ thể nàng không có dị tượng tượng giống lần trước, xuất hiện khác thường.
Cứ như vậy, đã nói lên thời điểm nàng hấp thu tinh thần lực, nó không cần lo lắng đề phòng sợ người khác phát hiện bí mật trên người nàng.
Đại Hắc điên cuồng gào thét kinh động Đoan Mộc Trường Thanh ở phụ cận, mặt Đoan Mộc Trường Thanh lạnh lùng bay nhanh lại đây, nguyên bản muốn răn dạy nó vài câu, để cho nó muốn kêu cũng tránh xa một chút mà kêu, đừng ảnh hưởng Tần Lạc Y tu luyện, kết quả đến trong viện, cư nhiên thấy được Tần Lạc Y gần nửa tháng không gặp, khuôn mặt tuấn tú băng hàn phút chốc trở nên thập phần nhu hòa.