Chương 1
Nàng là một tiểu nữ tử phi thường bình thường. Dung mạo tuyệt đối không hơn người, học lực cũng không nổi bật nha. vậy mà nào ngờ được chỉ một lần xui xẻo đã xuyên khong về một triều đại xa hơn chữ xưa kia chứ. quá trình xuyên không của nàng cũng phi thường không quá đặc biệt a~. Chỉ là từ thư viện địa phương bước ra vào một hôm trời nắng nóng như hôm nay, bỗng chốc đang đi thì cả cơ thể lại lơ lửng trên không. Hiên Nhược Tình loay hoay tìm xem mình đang ở nơi nào thì bất ngờ cả thân mình rơi tõm xuống khong khí. Người ta xuyên không ít ra còn tiếp đất chứ nàng xuyên không thì lãng mạng hơn nhiều. Đó là rơi xuống một tàng hoa đào đang nở rộ. Cả cơ thể nàng đè lên cành cây phủ đầy một màu hồng nhạt sau đó lại xuyên qua chúng mà rơi xuống. Nàng cứ ngỡ là mình sẽ được hôn đất mẹ vĩnh hằng thì phát hiện mình được một thứ gì đó đang đỡ lấy. Cụ thể là cảm giác dưới mong có một thứ dạng que đang bắt ngang khá rắn chắc. Hiên Nhược Tình mở mắt ra xem hiện trạng xung quanh, thì ra nàng được một nam nhân đỡ lấy. Mà nam nhân này tuyệt đối là đệ nhất mỹ nam nha, mấy idol kpop hay nam thần nếu so với nam nhân này tuyệt đối thua xa. Đôi mắt của hắn lãnh đạm như nước hồ, sự óng ánh bên trong con ngươi hoàn hảo đến mức người ta phát ghét, đuôi mắt tuyệt đối là nét bút vẽ ra, nó cong nhẹ lên tuyệt mỹ không chút như thừa. Khuôn viền mặt thon ốm, nhẵn mịn như được tạc ra cho hắn, cái gò mũi cao cao đến mức cao ngạo phi thường chán ghét. Nàng đây tuyệt nhiên không phải là nữ tử e lệ rụt rè mà là một đại sắc nữ có danh tiếng nha. Nhìn thấy một đỉnh đại mỹ nam như vậy trong lòng không khỏi thèm thuồng.-Ngươi nhìn đủ chưa?
Bất ngờ hắn lại lên tiếng, uy, giọng nói ôn nhu lại pha chút lãnh đạm, rất thư sinh lại pha chút uy quyền. Nàng lại mê mẩn một lúc nữa.
-Ta nói ngươi nhìn đủ chưa?
-A..xin lỗi…ngươi thả ta xuống được rồi.
Hắn nhẹ nhàng đặt người nàng xuống khôi phục bộ dáng cao ngạo thường ngày. Nàng bây giờ muốn nhìn hắn chắc cũng phải bắt ghế lên mà đứng. Chiều cao của nàng cũng không phải quá thấp cũng tầm 1m65 nhưng tên này nếu nói hắn thấp hơn 1m85 thì chính xác là gạt người. Thân người hắn thon cao, lại không quá yếu đuối, tà bạch y xẻ dài nhẹ phấp phới bay trong gió tạo nên phong thái tuấn dật hơn người. Lúc này nàng mới tạm thời để đại thần trước mắt này ra sau, chuyện quan trọng hiện tại chính rằng nơi này là nơi nào trước đã. Hiên Nhược Tình xoay xoay cái cổ nhìn khắp nơi. Ngoài cây hoa đào to hơn bình thường này thì xung quanh đều là các loài hoa khiểng. Hình dáng tuy xinh đẹp và cao nhã nhưng nàng chưa từng thấy chúng bao giờ, chưa kể nơi này đường mòn, cách bố trí vô cùng giống ngự hoa viên mà các phim truyền hình tạo dừng. Vậy là nàng đã xuyên không sao? Trán nàng bắt đầu chảy mồ hôi, tuyệt nhiên nàng không thể xuyên không, ở thời của nàng còn bao nhiêu quyenr ngôn tình chưa đọc, bao nhiêu truyện tranh chờ nàng mua, còn đầy rẫy soái ca đang và sắp lớn lên vô cùng anh tuấn đang chờ nàng ngắm? Đúng đay chỉ là giấc mơ thôi, nếu không làm sao nàng có thể gặp được một đỉnh đại soái ca như thế này. Nam nhân trước mặt thấy nàng không nói gì lại bắt đầu lên tiếng:
-Ngươi là ai? Sao lại ở đây, hơn nữa y phục lại kì lạ như thế này?
-Thứ nhất, ta tên là Hiên Nhược Tình. Thứ hai, ta cũng không hiểu tại sao mình lại ở đây, thứ ba, trang phục của ta tuyệt không kì lạ…
Nàng trả lời hắn rõ ràng rãnh mạch, suy cho cùng đây cũng không phải giấc mơ, nàng là chính thức xuyên không có điều may mắn ở chỗ mới xuyên đã gặp được đại soái ca.
Sau khi suy nghĩ một lúc nàng lại nhìn hắn:
-Vậy ngươi là ai, tên gì?
-Ta là Đương kim hoàng thượng của Lạc Chu quốc.
-Tên của ngươi là gì?
-Một nữ tử kì lạ như ngươi lại cả gan nói chuyện với trẫm như vậy sao?
-Hoàng thượng thì sao, hoàng thượng cũng là người, cũng ăn cơm đại tiểu tiện, ngươi nói ngươi khác bá tánh như thế nào ại bảo rằng ta kì quặc.
Nàng tuyệt không nhún nhường trước loại người này, tuyệt đối không. Sau khi xem bao nhiêu phiên bản truyền hình xuyên không nàng nhận thấy nam nhân hoàng đế phi thường ngốc nghếch, tuyệt không có chút cao qúy nào để mà nàng tôn kính, nếu tên này có điểm gì hơn thìnhất định là chỉ có dung nhan! Hắn nhìn nàng khẽ nhếch môi vô cùng cao hứng:
-Ngươi nói xem ra cũng không phải không có lý, vậy từ bây giờ ngươi cũng có thể xem trẫm như người bình thường.
-Bước đầu tiên chính là người bình thường không xưng trẫm!
-Ngươi thật sự định chỉnh trẫm một lần sao!_thanh âm này thập phần ám muội tuyệt đối ám muội mị hoặc.
-Ta không muốn chỉnh ngươi, chỉ là muốn cho ngươi thấy con người với nhau tuyệt nhiên không khác biệt là bao.
-Một nữ nhân rất thú vị.
Nàng ghét nhất chính là cách nhìn này của nam nhân, cứ như chúng đã có một âm mưu gì đó vậy.
-Ta như thế nào can gì đến ngươi.
-Ta tên là Tống Lạp Tư.
Đột nhiên y lại rất vui vẻ mà cho nàng biết tên như vậy làm cho Hiên Nhược Tình có chút bất ngờ.