Sau đêm kinh hoàng ấy nàng khẽ chau mày, tỉnh khỏi cơn ác mộng hôm qua. Nam nhân kia đêm qua không những lưu manh hạ thuốc mê nàng lại còn dám chiếm tiện nghi, thật khó lòng tha thứ. Hiên Nhược Tình chống tay cố gắng ngồi vững, cảm giác cả đêm cơ thể không thể di chuyển nên giờ lớp áo ngủ bằng lụa mỏng đang dính lấy tấm lưng của nàng. Cả ngươi bây giờ toàn vết thâm tím, tuy đêm qua không tới mức quá nặng nhưng mấy chỗ hắn hôn thật sự, ừm rất khó nói nha. Bay giờ nàng đã hiểu cảm giác của ữ chính khi bị đè xuống giường, thì ra không vui chút nào. Kết thúc tràng than thở kia, khi này Hiên Nhược Tình mới nhớ đến nam nhân bên cạnh còn đang ngủ rất say. Khi hắn gủ trông thực sự rất xuất, phi thường xuất. Tóc đen thanh tú tung xõa tự do trên nền màu vàng của chăn bông, hàng mi dài cong nhẹ vừa dài vừa cong, thật khiến lòng người ta này sinh đố kị. Sóng mũi cao cao này, còn rất thon, bờ môi màu cam nhạt cong gợn như sóng biển. Nàng hít một hơi thật sâu, đêm qua bị hắn ăn thịt luôn cũng được (>.