Giang sơn chỉnh thể (1)
Bầu không khí tại Hàm Dương đang vô cùng khác thường!
Hầu như hết thảy mọi người có chút học thức, cũng nhìn ra được Lưu Khám muốn làm chủ Hàm Dương. Nhưng hắn chậm chạp không chịu vào, chỉ ở trong phủ Thừa tướng, dựa vào đạo thánh chỉ cuối cùng của Doanh Hồ Hợi khi còn sống, đảm nhiệm chức vụ Giám quốc, thiết lập lại chế độ thống trị cho Hàm Dương, tất cả đều rành mạch rõ ràng.
Náo động tại Quan Trung dần dần bình tĩnh lại. Hầu như tất cả bách tính tại Quan Trung đều cho rằng Lưu Khám tuyệt đối trung thành với Tần, là cây cột chống trời.
Huyện phủ ở các nơi cũng dồn dập đi tới Hàm Dương, biểu thị ý tứ sẵn sàng để cho Lưu Khám điều khiển. Lưu Khám cũng không làm khó dễ họ, sau khi cố gắng phân tích tình hình một phen, thì đại đa số quan chức đã trở lại bản địa, tiếp tục đảm đương chức vụ đang nắm giữ. Đương nhiên, cũng có một số ít quan chức bị thôi việc, nhưng phần lớn đều là tiểu nhân vật không quan trọng gì, vì lẽ đó cũng không hề sinh ra đợt bão táp nào, hết thảy đều có vẻ nhẹ như mây trôi gió thổi.
Ngày thứ năm, Mông Khắc suất lĩnh bộ binh, đưa linh cữu của Đường Lệ đến bên dưới thành Hàm Dương.
Lưu Khám trang phục toàn thân áo tơ trắng, chân trần đi ra khỏi thành Hàm Dương, cùng Lưu Tín hai người nhấc hòm quan tài vào thành, khiến vô số bách tính Hàm Dương cảm động chảy nước mắt. Người hữu tâm sẽ phát hiện, rất nhiều người Hàm Dương, bao gồm cả thân sĩ gia tộc quyền thế, cùng với quan lại to nhỏ, tất cả đều mọi người đều mặc bạch y, theo Lưu Khám ra khỏi thành nghênh tiếp linh cữu.
Luận phẩm cấp thì Đường Lệ chẳng qua cũng chỉ là một dân thường. Cho dù sau khi chết y được Lưu Khám truy phong làm Văn Tín hầu, thì cũng chỉ là tên truy phong của Đường vương. Quan lại nhà Tần vì sao phải long trọng như vậy? Nói cách khác, điều này cho thấy, Lưu Khám đã nắm trong tay toàn bộ Hàm Dương.
Lưu Khám ở trong phủ Thừa tướng, túc trực bên linh cữu Đường Lệ một đêm. Ngày thứ hai, hắn ra lệnh cho Lưu Tín tự mình bảo vệ linh cữu Đường Lệ đi tới Hàng Kim sơn để chôn cất. Đồng thời, phái người khẩn cấp đi Thành Đô, đem người nhà của Đường Lệ đến Hàm Dương.
Năm nay Đường Lệ đã ngoài ba mươi. Ở Ba Thục nhiều năm, từ lâu cũng đã cưới vợ sinh con, có huyết mạch truyền thừa. Y có ba con trai một nữ, trưởng tử mới năm tuổi. Lưu Khám tự mình viết thư, sai người báo cho Lữ Tu [r Quảng Võ thành, muốn Lữ Tu thu trưởng tử của Đường Lệ là Đường Tiểu làm nghĩa tử, làm bạn học với Vương tử, đảm nhận chức vụ Xá Nhân. Chức trách chính là đi cùng Lưu Tần đến Tứ Hạo môn ở Thương Sơn học tập. Chỉ một điểm này, cũng khiến tất cả mọi người đều nhìn ra tiền đồ rộng lớn của Đường Tiểu. Trong tương lai không xa, Đường gia tất sẽ trở thành một đại tộc quyền thế.
Còn danh tiếng Lưu Khám trọng tình trọng nghĩa, cũng từ ngày đó lan truyền khắp nơi. Sau khi linh cữu của Đường Lệ rời đi Hàm Dương, Lưu Khám lập tức hạ lệnh, phong Mông Khắc làm Hà Tây tướng quân, Vương An làm Trường Sử xuất quân đi bình định loạn lạc ở vùng Hà Tây. Hà tây tướng quân, không được định phẩm trật, thuộc về tạp số tướng quân, nhưng cũng nắm trọng binh trong tay, có thực quyền.
Sau khi Lưu Khám phong thưởng cho Mông Khắc thì lại sai người ở bên cạnh lăng mộ của Thủy Hoàng tại Ly Sơn, thiết lập Y Quan trủng (mộ chôn quần áo và di vật), đem bia mộ của Mông Điềm, Mông Nghị, Phùng Khứ Tật, Phùng Kiếp và Đại Công Tử Phù Tô đặt ở đấy. Tiếp theo lại tế bái những vị trọng thần lúc trước đã bị Doanh Hồ Hợi giết chết. Chẳng qua, Lưu Khám cũng không thể truy phong cho những người này bất kỳ chức quan nào, chỉ có thể lập bia mộ thay họ mà thôi. Hắn dùng phương thức như thế cho thấy hắn cũng không cố ý đến đây để cướp lấy giang sơn của nhà Tần.
Điều này làm cho rất nhiều người cảm thấy mình bị hồ đồ rồi!
Đường vương làm như vậy, đến tột cùng là có ý gì?
Không ít người liên tưởng đến chuyện Tiểu công chúa Doanh Quả Doanh Tần trước đó đã đến Hàm Dương mà bắt đầu lo lắng, chẳng lẽ hắn muốn Doanh Quả lên tiếp quản ngai vàng?
Chuyện này sao có thể! Mặc dù nói, thời Tần cũng không giống các nhà sau này luôn kỳ thị nữ giới, nhưng để cho một nữ nhân cai quản cả giang sơn là điều họ tuyệt đối không thể tiếp thu được.
Tướng quân Dương Hổ đang đóng quân ở Bá Thượng, lập tức đi tới Hàm Dương, cầu kiến Lưu Khám. Nhưng cũng bị Lưu Khám từ chối khéo, lấy lý do thân thể không khỏe, cự tuyệt không tiếp kiến… Tiếp theo, tại thời điểm Vương An và Mông Khắc chuẩn bị đi tới Hà Tây, cũng muốn gặp mặt Lưu Khám một lần, khuyên bảo Lưu Khám nên tiếp quản Hàm Dương. Nhưng cửa lớn phủ Thừa tướng đóng chặt, vẫn cứ như trước từ chối tiếp kiến.
– Quan Trung từng là giang sơn của Doanh thị, nhưng Doanh thị thất đức, bây giờ tử tôn héo tàn, làm sao có thể để nữ nhân nắm giữ Quan Trung?
Ở trong mọi phố lớn ngõ nhỏ, đều lưu truyền một bài ca như sau:
– Đường vương Lưu Khám cũng không cố ý muốn đoạt lấy Quan Trung. Chỉ là thấy Quan Trung tràn ngập nguy cơ, hắn mới đến Hàm Dương, phụ tá Doanh thị, trừ quân giặt, dẹp yên gian thần … Một nhánh huyết thống Doanh thị cuối cùng là Tiểu công chúa Doanh Quả đến Hàm Dương, Đường vương điện hạ liền chắp tay nhường Hàm Dương, đem Quan Trung trao trả cho Doanh thị quản lý. Sau đó, hắn sẽ quay lại Bắc Cương Đường quốc.
Như vậy, một hình tượng Đường vương tâm sáng như đuốc cứ như vậy xuất hiện trong lòng bách tính Quan Trung.
– Đường vương trung trực, chính là chủ của Tần Xuyên.
Ở bên trong tửu quán, mọi người nghị luận sôi nổi,
– Bây giờ Doanh Tần đã vong, tin tức để một cô gái đến để nắm chính quyền đã lan truyền ra ngoài, chúng ta có mặt mũi nào để gặp người khác?
– Đúng vậy, lời tiên tri của Long Môn không phải đã nói tất cả, Ngự Long Phi Thiên, sàm việt đương quốc. Lời nói ý nói là Đường vương điện hạ sẽ làm chủ Quan Trung. Mệnh trời đã định, Đường vương sao có thể vứt bỏ bách tính Quan Trung mà không để ý, quay lại Bắc Cương đây?
– Không sai không sai, chi bằng chúng ta đi phủ Thừa tướng cầu kiến Đường vương, xin hắn thay đổi chủ ý.
Chỉ cần có người làm đầu lĩnh, tự nhiên sẽ có vô số người làm theo.
Kết quả là, quanh phủ Thừa tướng càng lúc càng đông người, âm thanh càng lúc càng lớn, mới bắt đầu chỉ mấy chục người, sau đó có mấy trăm người, rồi hơn ngàn người… Một biển người mênh mông cuồn cuộn, đến trước cửa phủ Thừa tướng gào thét.
– Chúng ta muốn cầu kiến Đường vương điện hạ!
Tiếng kêu gào vang vọng khắp bầu trời của phủ Thừa tướng. Nhưng trong phủ Thừa tướng vẫn giữ thái độ im lặng. Đợi thời gian thật dài, dòng người ngoài cửa phủ Thừa tướng càng ngày càng nôn nóng náo loạn thì cánh của lớn cuối cùng cũng được mở ra.
Nhưng người đi ra phủ Thừa tướng cũng không phải Lưu Khám. Có người tinh mắt, lập tức nhận ra người cầm đầu chính là đại tướng dưới trướng Lưu Khám, Đường quốc trung uý Quý Bố bây giờ chấp chưởng chiến sự ở Hàm Dương.
– Chư vị, Đường vương không phải không muốn gặp chư vị, nhưng mà hiện giờ Đường vương thực sự không ở Hàm Dương.
– À?
– Hôm qua nhận được chiến báo từ Hàm Cốc quan gửi đến, trùm thổ phỉ xâm lấn Quan Trung là Lưu Bang đã bị bắt giữ.
Mà ở Hà Bắc, binh mã của Sở Hạng cũng rục rà rục rịch, hiện nay đã vượt qua Hà Thủy, tiến quân về phía Tể Bắc quận… mật thám trước đó báo về, Sở Hạng muốn qua sông để tiến đánh Quan Trung. Vì vậy Đường vương đã suốt đêm lên đường, đi tới Hàm Cốc quan thị sát tình hình địch, chuẩn bị chống chọi với Sở Hạng, bảo vệ Quan Trung dẹp yên quân phản loạn ở miền viễn đông.
Lưu Bang chết rồi?
Y đáng phải chết từ sớm mới đúng!
Sau khi Đường vương điện hạ xua binh nhập quan, thì Lưu Bang kia đã bị xác định chỉ còn một con đường chết…
Vì lẽ đó, khi Quý Bố nói ra tin tức Lưu Bang đã chết cũng không hề gây nên bất kỳ đợt sóng to gió lớn nào. Nhưng câu tiếp theo của hắn thật sự khiến người ta sôi trào, xao động không thôi!
Sở Hạng muốn tấn công Quan Trung? Đó chính là Sát Nhân Vương Hạng Tịch, người ở Cự Lộc đánh tan Vương Ly, tiếp đó lại giết chết mười vạn quân Tần tại Hàm Đan Hiện tại hắn muốn tấn công Quan Trung sao?
Bên ngoài Phủ Thừa tướng tức thì rối loạn. Bách tính sinh sống ở Quan Trung, đối với hung danh của Hạng Tịch tuyệt không xa lạ.Khiến Vương Ly đại bại, chôn sống quân sĩ đã đầu hàng… Bách tính Quan Trung hận Hạng Tịch đến thấu xương, nhưng cũng khiến lòng họ run sợ. Hận chính là, hắn chôn sống hàng binh bại tướng. Đồng thời cũng chính vì điều đó khiến rất nhiều con cháu Quan Trung kinh sợ đến mức, tên Sát Nhân Vương cũng là hạng người tàn độc đến mức tuyệt tình giống như Bạch Khởi. Nếu như hắn tiến vào được Quan Trung, thì phải làm như thế nào đây?
Có thể khẳng định một việc, nếu như Doanh Quả tiếp quản Quan Trung, Lưu Khám rút về Bắc Cương, Tần Xuyên nhất định máu phải chảy thành sông. Doanh Quả chỉ là một tiểu cô nương, làm sao có thể là đối thủ của tên Hạng Tịch như hổ như sói kia được?
Sau khi Quý Bố nói xong, cũng không để ý tới bách tính đang hỗn loạn, lặng yên lùi vào trong phủ Thừa tướng. Cửa phủ loảng xoảng một tiếng đã đóng cửa, cũng khiến cho nhiều người cảm thấy âm thầm sợ hãi…