Linh hồ biến
{Bạo Quân} yên lặng theo sau hai người thì đột nhiên xoay người nhìn về phía sau lưng, tại chỗ ánh mắt của nó nhìn chăm chú, một viên đạn hỏa tiễn xuyên phá không khí gào thét bắn tới. {Bạo Quân} không kịp né tránh bị tạc về phía sau té trên mặt đất, dư âm mãnh liệt trong không khí tứ phía.
“Chú ý!” nhìn thấy đạn hỏa tiễn bay tới, Đổng Thanh lập tức mở ra màn sáng phòng ngự tráo, nhào vào trên người Vương Thần, màn khói cùng bụi đất tuy bị phòng ngự tráo ngăn cản, nhưng mà lúc đạn hỏa tiễn bạo tạc nổ tung tạc ra dư âm (ảnh hưởng còn lại) đã đem hai người nhấc lên bay ra ngoài, “Ầm” một tiếng đâm vào trên vách tường.
Người truy tìm giơ ống phóng rốc-két bên trong tay lên, lại phóng ra một quả đạn hỏa tiễn. Hai người bị đập cho đầu váng mắt hoa, bị cái phát đạn hỏa tiễn này trực tiếp bắn trúng, chỉ thấy màn sáng phòng ngự tráo sau một hồi run run xong liền vỡ vụn ra, sau đó không khí chấn động lại đem hai người tạc một hồi quay cuồng.
{Bạo Quân} từ trên mặt đất bò dậy, nhanh hướng người truy tìm phóng đi, lồng ngực của nó đã bị phát đạn hỏa tiễn tạc đầu tiên làm da tróc thịt bong, lộ ra tổ chức cơ thể màu đỏ sậm bên trong, mặt trên còn có dấu vết bị hỏa diễm thiêu đốt. Trông thấy {Bạo Quân} hướng về mình vọt tới, người truy tìm đem ống phóng rốc-két quay đầu về phía hắn, dự tính đem hắn lần nữa tạc nổ.
Vương Thần loạng choạng đầu, đem cảm giác mê muội mãnh liệt trong đầu vãi đi ra, phòng ngự tráo tuy chặn lúc đạn hỏa tiễn bạo tạc nổ tung nhưng mà động năng cùng chấn động lại để cho hai người nhận lấy thương tổn không nhẹ, đặc biệt là Đổng Thanh, đem thân chắn Vương Thần dưới người nàng, khóe miệng lúc này đã chảy xuôi ra một đám huyết dịch màu đỏ tươi.
“Đáng chết, là người truy tìm!”
Vương Thần nhịn không được chửi bới, người truy tìm có lực lượng cùng tốc độ cùng {Bạo Quân} không sai biệt lắm, nếu như chỉ là như vậy thì còn không quá khó để đối phó, nhưng mà ở đây hắn còn có thêm một ống phóng rốc-két bề ngoài giống như có thể vô hạn phóng ra! Vũ khí nóng cùng vũ khí lạnh là quả đấm sẽ mang cho người ta cảm giác áp bách hoàn toàn là không cùng một đẳng cấp! Vương Thần cảm giác được như lúc đối mặt Wies, tim đập như trống ở trong ngực cũng không nhanh như hiện tại vậy.
Hai người vội vàng giơ khẩu súng trường 56 thức bên trong tay lên, trốn ở tường xong liền hướng phía người truy tìm mà xạ kích, nhưng căn bản vô pháp đánh trúng người truy tìm ở xa xa, mà ngược lại l viên đạn hỏa tiễn bay tới, liền đem vách tường nơi hai người ẩn núp phá tan, đá vụn cơ hồ đem hai người chôn sống.
“Ở phía xa hắn không ngừng phóng ra đạn hỏa tiễn, phải tiếp cận người truy tìm, rồi cùng hắn chiến đấu, tại thời điểm tiếp cận sẽ phải chịu công kích của đạn hỏa tiễn, nếu như thi triển huyết đồng [tử] thì đó có thể thấy được quỹ tích của viên đạn hỏa tiễn, nhưng mà tinh thần lực của ta hiện tại vẫn còn chưa có khôi phục, vô pháp mở ra huyết đồng [tử].” Vương Thần nhổ ra trong miệng nướt bọt tràn đầy tro bụi cùng bột đá, nói tiếp, “Bất quá tốc độ phản ứng thần kinh của ta hiện đã gấp bảy lần người bình thường, có thể thử một chút tránh né.”
Đổng Thanh lau chùi vết máu trên môi, nóng nảy thở hào hển: “Hiện tại cách người truy tìm khoảng cách quá xa, nếu như có thể tiếp cận trong 20m, sử dụng linh đạn có thể tập trung bắn trúng hắn, bất quá cần thời gian bốn giây để ngưng tụ linh lực, tăng thêm phát bắn đi ra tổng cộng cần năm giây!”
“Bổ sung năng lượng cho màn sáng phòng ngự tráo, chỉ cần có thể kháng trụ hai phát đạn hỏa tiễn cũng đủ để chạy đến trước người hắn.”
Trên mặt Đổng Thanh tràn đầy vẻ làm khó: “Một giây đồng hồ chỉ có thể bổ sung một điểm năng lượng, bổ sung đầy hoàn toàn cần một ngàn giây, ngăn cản đạn hỏa tiễn sẽ hao tổn hai trăm điểm năng lượng, thời gian lâu như vậy căn bản vô pháp chịu đựng!”
Lúc này {Bạo Quân} lại từ trên mặt đất bò dậy, liên tục hai phát đạn hỏa tiễn bắn trúng người của nó, lần này {Bạo Quân} đã triệt để té xuống, trên người tràn đầy ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.
“Cảnh cáo, {Bạo Quân} đã bị thương tổn nghiêm trọng, đạo cụ máy kiểm soát {Bạo Quân} sắp sửa tổn hại, xin trả 4000 điểm năng lượng để chữa trị, thời gian cần để chữa trị là 20 phút đồng hồ, trong thời gian chữa trị nếu như lần nữa bị thương tổn, máy kiểm soát {Bạo Quân} sẽ triệt để bị hủy hoại!”
Không chút do dự trả 4000 điểm năng lượng, Vương Thần không kịp đau lòng, thay một băng đạn mới, giơ súng lên hướng về nphía gười truy tìm phóng đi: “Ta ở phía trước hấp dẫn đạn hỏa tiễn công kích, ngươi đi theo đằng sau của ta, tiếp cận xong thì tìm cơ hội sử dụng linh đạn [đánh]!”
Với lực phòng ngự của người truy tìm thì đạn súng trường 56 thức đánh vào người nó, chỉ sợ cũng không biết sẽ tạo thành bao nhiêu thương tổn, {Bạo Quân} hiện tại đã bị tạc té, nằm im trên mặt đất, Vương Thần tự nhiên không có khả năng vứt bỏ cái đạo cụ cường đại này mà chạy trốn, trong lúc đối phó tang ma thi cùng quái tử thủ cũng đã đó có thể thấy được uy lực của {Bạo Quân}. Muốn đánh ngã người truy tìm thì trước mắt chỉ có một hi vọng duy nhất chính là kỹ năng mới linh đạn của Đổng Thanh, nhưng linh đạn phải tiếp cận trong 20m thì mới có thể hạ mục tiêu.Vương Thần quả nhiên thành công hấp dẫn được sự chú ý của người truy tìm, họng pháo tối om đổi hướng, một viên đạn hỏa tiễn từ bên trong phóng ra, trong không khí kéo ra một đạo bạch tuyến.
Bởi vì sau trận chiến lần trước hao tổn tinh thần lực còn chưa có khôi phục, Vương Thần vô pháp mở ra huyết đồng [tử], cho nên hắn hiện tại đã tiến vào trạng thái khác: tinh thần tập trung cao độ, cho nên lực tính toán, lực cảm giác cùng lực phản ứng đều trên phạm vi lớn được gia tăng theo trạng thái thức tỉnh cấp thứ nhất!
Tại trong trạng thái thức tỉnh, thần kinh phản ứng của Vương Thần miễn cưỡng có thể theo kịp tốc độ của đạn hỏa tiễn trong không khí bắn tới, nhưng cũng không có nghĩa là phản ứng thân thể cũng tương tự, nếu như bị đạn hỏa tiễn trực tiếp bắn trúng, Vương Thần không biết kỹ năng tán loạn gây dựng lại của mình có thể chịu nổi không, hắn cũng không dám cầm tánh mạng của mình đến nếm thử. Nhìn viên đạn hỏa tiễn này treo thật dài khí vụ có hình dáng yên đuôi hướng mình đánh úp lại, não của hắn cao tốc vận chuyển, hơn nữa ý thức tựa hồ bay ra bên ngoài cơ thể, như đứng góc độ bên ngoài xem sát mà tính toán.
(cái đạn hỏa tiễn này có tốc độ khoảng 320 m / giây, tầm sát thương 330 (m), hiện tại miếng đạn hỏa tiễn cách đây chỉ có 200 (m), sau 0. 625 giây nữa sẽ đánh trúng chính mình, kết luận là… Vô pháp tránh né!)
Thân hình Vương Thần bỗng nhiên dừng lại, hắn lập tức [lấy] họng súng nhắm ngay phía trước, bóp cò súng trong tay, dày đặc viên đạn bắn vào trên viên đạn hỏa tiễn đang gào thét tiến tới, lập tức đem nó kíp nổ, một ngọn lửa cực lớn nổ bung, sau đó đem trùng kích lên thân thể Vương Thần cao cao vứt lên, rồi quăng trên mặt đất.
Cái chấn động mãnh liệt này lại để cho hắn ngửa mặt lên trời phún ra một ngụm lớn máu tươi, cùng Đổng Thanh ở sau người đã sử xuất linh hồ biến, tốc độ của nàng lập tức tăng lên, vọt tới phía trước Vương Thần.
“Không cần phải ở phía trước, đi theo phía sau của ta!” Vương Thần lo lắng hô, hắn đã chứng kiến người truy tìm đem họng ống phóng rốc-két đổi hướng nhắm ngay Đổng Thanh.
” Lực phòng ngự của ngươi căn bản ngăn cản không nổi đạn hỏa tiễn, ngươi muốn chịu chết ư!” Trong nội tâm Vương Thần lập tức tràn đầy phẫn nộ.
Đổng Thanh cũng không có bởi vì tiếng la mà dừng lại, ánh mắt của nàng biến thành tỉnh táo thâm thúy, không có có một chút cảm tình tiêu cực nào, rất hiển nhiên, nàng cũng đã tiến vào trong trạng thái thức tỉnh cấp thứ nhất.
Viên đạn hỏa tiễn bắn trúng Đổng Thanh, Vương Thần cắn răng, cơ trên mặt vặn vẹo, hắn cơ hồ có thể tiên đoán được Đổng Thanh sẽ bị nổ thành vô số khối vụn huyết nhục, lại thấy thân thể của nàng gục xuống, tứ chi ngã sấp trên đất, dùng cả tay chân nhanh chóng đi tới. Động tác của nàng trôi chảy vô cùng, cái đuôi màu trắng sau lưng cao cao giơ lên, tựa như một con Bạch Hồ thật sự đang dưới ánh trăng chạy trốn, lần nầy đạn hỏa tiễn rõ ràng vậy mà lại theo đỉnh đầu của nàng xuyên qua, rất xa bay mất!
( cái gì! Ta trong thức tỉnh trạng thái, tốc độ phản ứng thân thể cũng không thể tránh né được đạn hỏa tiễn, trị số thân thể của nàng vẫn chưa bằng một nửa của ta, ngay cả có lấy tốc độ linh hồ biến cùng phản ứng lực tăng thêm thì cũng so với ta thấp hơn rất nhiều, nàng làm sao làm được?)
Vương Thần không biết, Đổng Thanh hiện tại tránh né đạn hỏa tiễn cũng không phải chỉ dựa vào phản ứng thần kinh cùng tốc độ thân thể, trong trạng thái thức tỉnh cấp thứ nhất, đầu óc của nàng tiến nhập vào một trạng thái linh hoạt kỳ ảo, phảng phất như tĩnh tọa, bên trong tối tăm có một loại trực giác đối với sự vật ngoại giới.
Lúc nàng khi còn bé luyện võ, gia gia của nàng giắt rất nhiều bao cát loại nhỏ trên xà ngang đầu gỗ, sau đó cho nàng công kích những bao cát này rồi lại tránh né chúng, cái này không những có thể huấn luyện được thân thể cùng tốc độ phản ứng thần kinh, mà còn có thể huấn luyện được đối với trực giác nguy hiểm!
Vì giảm bớt sức nặng thân thể, súng trường 56 thức cùng ba lô đã bị nàng ném qua một bên, Đổng Thanh hiện tại giống như một con hồ ly thực thụ đang cấp tốc chạy trốn, rất nhanh đã tiếp cận người truy tìm, sau đó tứ chi của nàng hướng mặt đất mãnh liệt nhấn một cái, thân thể cao cao nhảy lên, trên không trung nhẹ nhàng chảy xuống, một chưởng đập lên trên đầu của người truy tìm.
Cái này thoạt nhìn tựa hồ chỉ là một chưởng bay bổng, thế nhưng thực tế đã dùng tới phương thức phát kình cương mãnh nhất của Bát Quái Chưởng- Đại Suất Bi Thủ! Bát Quái Chưởng chú ý mài chưởng chuyển kình (sức lực), Đổng Thanh luyện Đại Suất Bi Thủ đã đẩy được một năm thạch mài, hơn nữa thi triển linh hồ biến xong thì thân thể từ không trung nhẹ nhàng rơi xuống, mượn nhờ thế bổ ra một chưởng này, chính là ngay cả một gốc cây to hay một cái cọc gỗ cũng sẽ bị phách nát mài nhỏ, nhưng vậy mà đầu của người truy tìm chỉ thoáng ngửa một chút về phía sau, sau đó lại tung ra một quyền mãnh liệt đánh ra, Đổng Thanh vội vàng né tránh, không nghĩ tới tránh thoát một quyền này, sau lưng tản ra trường sinh nhật lại bị người truy tìm một phát bắt được, dắt lấy trên không trung xoay tròn vài vòng, sau đó hung hăng nện trên mặt đất, một tiếng vang cực lớn tuôn ra, mặt đất tựa hồ cũng bị chấn động một cái!