Chương 39 - Thêm lão bà
Sau cuộc đồ sát đấy hắn trở về Vũ Thần Tông, khi Tiêu Ngữ biết hắn về thì nàng rất lo cho hắn nhưng lại ngại ngùng khó nói. Tối hôm đó nàng hạ quyết tâm đi gặp hắn, đêm nay chú định là một đêm khó ngủ.
Cóc cốc cốc.
-Vào đi.
Nàng bước vào với một thân đồ ngủ, tóc tai buông thả. Nếu không phải ngực nàng bị phong ấn thì nàng lúc này sẽ đốt lên dục hoả trong rất nhiều thanh niên trai tráng.
-Ta…..cảm ơn huynh chuyện hôm nay. ( Tiêu Ngữ )
-Chỉ thế thôi sao.
-Chuyện ta nói tiếp theo huynh đừng ngạc nhiên ( Tiêu Ngữ )
Nói xong nàng cởi xuống lớp áo ngủ mình đang mang.
-Chuyện gì chứ chuyện này ta biết rồi.
-Hả, huynh biết từ khi nào? ( Tiêu Ngữ )
-Từ khi chúng ta gặp nhau, trên người muội có đại lượng âm khí rất nặng và làn da trắng như da nữ nhân thế nên ta chắc muội giả nam trang.
-Chỉ là không ngờ dùng minh văn để phong ấn ngực mà thôi.
Tiêu Ngữ ngở ngàng khi nghe hắn nói, cảm nhận âm khí để phán đoán đó là nam hay nữ. Hắn là kẻ không tin vào vào con mắt đến cở nào mới làm đến thế chứ. Đúng, hắn không tin vào mắt thấy 100% vì kiếp trước hắn xem anime có waifu rất xinh gái nhưng về sau tiết lộ là con trai làm hắn chết tâm không biết bao nhiêu lần.
-Muội muốn ta giải phong ấn sao?
-Ừm ( Tiêu Ngữ )
Đã ngã bài rồi mà hắn không chủ động làm người ta ngượng chín mặt. Nghe nàng hắn đưa tay chạm vào phong ấn thì xung quanh đã thay đổi.
-Đây là chính là bên trong Hư Linh trận, chào mừng ngươi tới nơi này! ( âm thanh từ hư vô )
-Ngươi là ai?
-Ta chính là phụ thân của người mà ngươi chạm vào ngực đấy. Mấy triệu năm trước, ta cùng Thánh Đế quyết đấu, cuối cùng vẫn lạc, vì bảo hộ nữ nhi duy nhất của ta, ta liền dùng bí pháp thời không đưa nàng tới mấy trăm vạn năm sau. ( âm thanh từ hư vô )
-Vậy tại sao phải đặt phong ấn lên ngực nàng?
-Ta cùng thê tử sử dụng suốt đời tu vi, thông qua cái hư linh trận này truyền vào huyết mạch của nàng, theo thời gian, nàng chắc chắn sẽ vượt lên trên chúng ta, nhưng như thế vẫn chưa đủ để đối kháng Thánh Đế. ( âm thanh từ hư vô )
-Vậy ta nên làm gì?
-Ngươi có thể đến được nơi này chắc chắn rất là thân thuộc với nàng, ngươi hãy giúp con gái ta che lấp hơi thở khi nàng thức tỉnh? ( âm thanh từ hư vô )
-Thế khi nào nàng thức tỉnh?
-Khi nàng đạt vũ tông cảnh hoặc là thời điểm……thành vợ người ta ( âm thanh từ hư vô )
-Chuyện này dễ thôi.
-Cảm ơn ngươi, mong ngươi chăm sóc nàng thật tốt. ( âm thanh từ hư vô )
-Tạm biệt, nhạc phụ đại nhân.
Sau đó không gian tan vở trở về với ban đầu, hắn lúc này vẫn sờ lấy ngực của Tiêu Ngữ. Hắn bế nàng lên rồi đi vào một cảnh cổng không gian.
-Đây là đâu? ( Tiêu Ngữ )
-Nơi đây là không gian của riêng ta. Nơi đây muội thoải mái giải khai huyết mạch nhá.
Nơi đây là một căn phòng trong Thiên Hồn Thôn tại không gian. Hắn xé đi bộ đò ngũ trong người nàng và hôn lấy nàng. Chiếc lưỡi hư đốn xâm nhập vào miệng nàng và một tay dùng lực lượng phá vở minh văn trên ngực của nàng, minh văn vừa vỡ một thứ vừa mềm vừa căng của nàng bùng nổ mà ra, mị khí sau bao lâu tích tụ bùng phát làm Thiên Kính mê luyến.
-Ahhh….Huynh bóp…..Ưm….Nhẹ thôi. ( Tiêu Ngữ )
Hắn hiện tại không nghe nàng nói gì mà chỉ bế nàng lên nhắm múc tiêu mà tấn công thôi.
Ót, lút cán và máu đào chảy ra. Trên người nàng huyết mạch cũng đã bùng nổ, khí tức trên người nàng tăng mạnh lên đến Long Đạo Cảnh Tam Trọng mới dừng lại. Thiên Kính thì hắn vẫn hưởng thụ thân thể của nàng.
-Ahhh….Sướng…..Ưm…Nữa đi……Ahhhhh….Phu Quân ( Tiêu Ngữ )
Thế là cả hai đại chiến đến sáng hôm sau. Nhờ nàng bùng nổ huyết mạch làm cho hắn hấp thu một bộ phận nên tu vi đã lên đến Thất Mệnh Tinh. Hắn để nàng ở đây củng cố cảnh giới và làm quen với các tỉ muội, còn hắn thì ra ngoài tiếp tục chỉ dạy Long Vũ Âm.
Ting! hoàn thành nhiệm vụ ‘chấp niệm’ túc chủ nhận được 10 vạn nguyên năng.
-Sao lại tặng nguyên năng thế Tiểu Kim.
-Do những thứ hiện trong tay công tử đã đủ dùng rồi nên hệ thống tặng công tử nguyên năng để ngài tự thân quyết định mua thên gì. ( Tiểu Kim )
-Sao ta cảm thấy hệ thống lại hiểu ta thế nhờ?
Sau vài ngày là đến ngày tốt nghiệp Tây Viện. Trong thời gian này hắn chỉ dạy Long Vũ Âm thì có một lần nàng bật huyết mạch lên, vì huyết mạch quá mạnh làm bộ đồ trên người nàng nổ tung nên hắn được một phen đã mắt. Tiêu Ngữ cũng đã ra khỏi không gian, điều này làm Hoàng Oanh suy sụp mấy ngày liền. Hắn đã tặng nàng con Houndoom vì nó có hệ hoả và bóng tối phù hợp với công pháp trước của nàng.
Tại diễn võ trường Đông Viện, tụ tập rất nhiều người đến đây quan sát. Bên dưới sân thì có đấm người Thiên Kính tụ tập. Lần này là khiêu chiến sư huynh và mỗi đệ tử được khiêu chiến 5 lần. Điều này đối với hắn là vô dụng vì mấy tên này thì hắn chỉ cần nhất quyền là giải quyết xong. Cố Bối thì được hắn tặng cho một con yêu linh thần cấp nên cũng đã mạnh hơn rất nhiều, điều làm hắn không ngờ là Lý Hành Vân cũng mua một con thần cấp phát triển yêu linh từ tay Cố Bối để dùng. Long Vũ Âm thì không cần nói nàng đã vượt xa đẳng cấp của bọn này rồi.
Kết thúc chuyện tại võ trường thì hắn về biệt viện của Tiêu Ngữ. Đến tối hắn cảm nhận được một hơi thở cấp bậc Long Đạo cảnh đang tiến đến.
-Ra đi đừng trốn nữa.
Hắn vừa dứt lời thì một thân hình uyển chuyển trong bộ đồ dạ hành xuất hiện.
-Ngươi không sợ ta? ( hắc y nhân )
-Mẫu thân của nha đầu Vũ Âm chứ ai.
-Sao ngươi biết được? ( Hắc y nhân )
-Huyết mạch gần kề nhau mà đoán được thì ta thấy mình nên đập đầu vào đậu hủ mà chết cho rồi.
Nghe được hắn nàng khá nghi ngờ vì điều hắn nói, nhưng nàng vẫn cởi mũ đội đầu xuống. một gương mặt giống Long Vũ Âm đến gần 90% xuất hiện. Nàng là Long Thục Vân mẫu thân của Long Vũ Âm.
-Nói đi đến tìm ta làm gì?
-Ngươi thấy hết của con gái ta, giờ ngươi phải lấy nó ( Long Thục Vân )
-lấy nha đầu đó cũng được còn, nhưng ta muốn ngươi nữa, haha.
-Ai cho ngươi tư cách? ( Long Thục Vân )
-Ta muốn là được.
Nói rồi hắn mở Mangekyou Sharingan lên nhìn vào nàng. Khi thấy con mắt đó ý thức của nàng rơi vào một không gian kì lạ, nàng bị trói lên trên một chiếc bàn. Lúc nàng đang nhìn xung quanh thì thấy 6 Thiên Kính đi đến, 6 Thiên Kính tập thể nàng liên tục trong thời gian rất dài làm nàng không thể cảm nhận được đã qua bao lâu. Sau một thời gian cực dài thì không gian tan vở rồi nàng thấy bản thân ở một nơi rất kì lạ, nơi đây con người chỉ dùng sức mạnh trí óc không có năng lực siêu nhiên. Nàng cũng biết bản thân ở thế này có một đứa con với một người xa lạ về sau kết hôn với một kẻ khác.
Khi nàng xem kỉ thì đó tên đó là Thiên Kính, lúc này có một kẻ đi vào trong nhà không ai khác là hắn. Nàng không kiểm xoát được thân thể bản thân chỉ có thể cảm nhận thôi. Cứ thế nàng trôi qua không biết nhiêu kiếp làm vợ hắn ở rất nhiều thế giới khác nhau từ thế giới hiện đại, mạc thế, tu tiên giới .v.v. Không biết khi nào nàng lại đứng trước mặt hắn nhìn vào con mắt kì lạ kia.
-Cảm thấy sao nào? Làm vợ ta nhiều đời thế thấy sao?
-Tướng công.
Nói rồi nàng vui vẻ ôm lấy hắn. Nàng trong đó luân hồi không biết bao lâu, không biết khi nào đã yêu hắn rồi. Có khi trong ảo cảnh nàng đã tự chủ động không còn bị ép buộc như ban đầu nữa.
Long Vũ Âm chạy tới thấy mẫu thân đang tự đầu vào ngược Thiên Kính làm não nàng chết máy vì đây còn phải là mẹ nàng nữa hay không. Mấu thân nàng trước kia rất bá đạo sao nay lại ngoan hiền như vậy được cơ chứ.