Chương 35 - Long Vũ Âm
Phía bên ngoài, toàn bộ người xem đã vỡ tổ rồi.
-Tiêu Ngữ cũng thôi đi, nhưng tên Thiên Kính đó sao cũng đạp vào top 20? ( dân quần chúng A )
-Bọn hắn có gian lận không vậy? ( dân quần chúng B )
Hoa Lăng và Nghiêm Hạo cũng giật mình vì hai người trước kia đã trêu chọc Tiêu Ngữ và Thiên Kính.
Lúc này tại Long Ấn thế gia. Nghe được thủ hạ báo tin, Long Vũ Âm nắm chặt quyền, có chút hưng phấn nói.
-Ta coi thường ngươi rồi Thiên Kính, một kẻ không có bối cảnh như ngươi mà có thể làm đến như thế ( Long Vũ Âm )
Nói xong, nàng liền đi tới Thánh Linh tiên cảnh, nàng muốn gặp Thiên Kính để đấu với hắn vì hắn đến từ Tiểu Linh Lung giới, mà đã có thể đi xa đến thế nên nàng muốn đấu với hắn. Khi đang trên đường đến Thánh Linh tiên cảnh thì gặp được một thanh niên tầm 16 tuổi đi đến.
-Âm nhi, ngươi muốn đi đâu? ( thanh niên )
-Hồ Dũng, muốn bị ta phế lần nữa sao? ( Long Vũ Âm )
Nghe lời nàng nói thanh niên tên Hò Dũng đó co rúm chân lại.
-Chỉ bằng một tên phế vật như ngươi, mà cũng muốn kết hôn với ta? Thắng ta trước rồi hãy nói. ( Long Vũ Âm )
Ở lối vào Thánh Linh Tiên Cảnh ai nấy đều hối hả và nhốn nháo. Tất cả mọi người đang tranh cãi, không ai qua được hai người Đường Long cùng Tiêu Ngữ, hai người kia vừa mới sát nhập Thánh Linh Thiên Bảng đã đạt tới thứ hạng cao như vậy quả thực làm bọn hắn khiếp sợ. Đám người biết Tiêu Ngữ vẫn một mực kẹt tại Địa Mệnh cảnh nhưng giờ nhất cử đạt xếp hạng 11 trên Thánh Linh Thiên Bảng chỉ có một cách là Tiêu Ngữ đột phá Địa Mệnh cảnh bước vào Thiên Mệnh cảnh.
Khi mọi người đang bàn tán, thì có người kinh hô lên khi thấy Long Vũ Âm tới. Nghe được thanh âm này, đám người nhanh chóng thối lui đến hai bên, mọi người sợ hãi nhìn thiếu nữ đang một đường đi tới.
Lúc này Thiên Kính đang đứng ở bậc thứ 121 cảm nhận thiên đạo của thế giới này. Thiên đạo ở thế giới này như được ai đó tạo ra, bây giờ thì đang có kẻ điều khiển Theo nguyên tác thì đó là Thánh Đế. Thiên Kính hắn hấp thu năng lượng thiên đạo nơi đây, phân giải rồi thanh lọc và loại bỏ phần ý chí kiểm soát kia. Theo lời Tiểu Kim thì hắn là người sẽ xuyên không, nếu hấp thu quá nhiều lực lượng thiên đạo ở thế giới này thì khi qua thế giới khác sẽ càng hạn chế các năng lực của thế giới này.
Khi hắn đang cảm ngộ thì nghe được một thanh âm chanh chua của nữ nhân.
-Một trăm hai mốt bước không nghĩ ngươi có thể đạt tới bước này, với thân phận của ngươi có lẽ đây là cực hạn rồi nhỉ. ( Long Vũ Âm )
-Với thân phận của ta? Nếu ngươi không nhờ có Long Ấn thế gia thì ngươi có thế đi đến đâu.
-Trong mắt ta ngươi mới là phế vật, không nhờ có tài nguyên từ gia tộc, không có tiên tổ để lại Xích Long huyết mạch thì ngươi là cái thá gì?
-Ngươi Dám Nói Ta Là Phế Vật? ( Long Vũ Âm )
-Có gì mà không dám?
-Ngươi có tin ta……. ( Long Vũ Âm )
-Diệt toàn tộc ngươi không chứ gì? Hahaha.
-Quả nhiên không có gia tộc ngươi không là thứ gì cả. Ta một thân một mình đây kêu mất lão đầu trong gia tộc ngươi diệt ta đi phế vật.
-Đừng có thổi bản thân nữa, ngươi một đối một diệt được ta rồi hãy nói.
-Một đối một? nực cười. Chưa từng ai dám nói kiểu đó với ta, ta sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục., ( Long Vũ Âm )
-Ồ, vậy là đồng ý à.
-Nhưng ngươi thua thì ngươi phải chịu ba roi. ( Long Vũ Âm )
-Nếu ta thắng thì sao?
-Ngươi mà thắng được ta thật buồn cười, nhưng cho ngươi mặt mũi nếu ngươi thắng ta sẽ chịu ngươi ba roi. ( Long Vũ Âm )
Nói rồi nàng xoay người đi lên, Thiên Kính hắn chỉ thấy nằng bước lên một bước thì hắn cũng bước theo, cứ thế cả hai song song mà đứng với nhau mãi đến cả hai đạt đến 127 bậc.
-Sao không đi lên nữa, không lên nữa thì ngươi sẽ là người nhận ba roi kia đấy, hahaha.
-Không biết đánh đâu cho tốt giờ.
Nói rồi hắn nhìn qua thân thế Long Vũ Âm một lượt. Nghe hắn nói Long Vũ Âm vọt lên bậc thứ 130. Thấy thế hắn đi lên bậc thứ 138.
-Vẫn là 130, ngươi thua.
-Có chơi có chịu, 3 roi này ta nhận. ( Long Vũ Âm )
Nàng vứt cho hắn chiếc roi làm gân từ gân của một con địa long.
-Hừ, một kẻ phế vật chỉ ỷ lại vào gia tộc, đánh ngươi chỉ bẩn tay ta.
Nói rồi hắn ném trả lại nàng chiếc roi rồi bước chân đi tiếp. Mãi đến khi đăng đỉnh mới thôi. Hăn đi xuống thì Long Vũ Âm vẫn đứng đó ngơ ngắc vì không chỉ thua hắn mà còn bị hắn làm nhục, bây giờ hắn lại tiếp tục lầm nhục nàng một cách trần trụi. Nàng quật cường đưa roi ra cản trước mặt hắn.
-Ta thua ngươi ba roi này ngươi đánh đi, sau này ta sẽ thắng ngươi rồi trả lại ba roi này. ( Long Vũ Âm )
-Ngươi biến xa ra, nếu không ta nhịn không được sẽ giết ngươi.
Nói rồi hắn thử ra Haoshoku Haki. Long Vũ Âm cảm nhận được một áp lực cực lớn ập đến hất văng bản thân mình ra. Thiên Kính hắn cũng đi xuống Thánh Linh tiên cảnh vì nơi đâu không còn thứ gì có thế hấp dẫn được hắn nữa. Khi đăng đỉnh hắn được hệ thống tặng hạt giống của thế giới thụ, hắn đã trồng nó vào một nơi ở trong không gian.
Hắn đã đi được một thời gian, Long Vũ Âm mới đi về chỗ ở của bản thân, trên đường nàng ta gặp Hồ Dũng.
-Âm nhi, là kẻ nào khi dễ nàng? ( Hồ Dũng )
– ……… ( Long Vũ Âm )
-Rốt cuộc là ai? Ta sẽ diệt toàn tộc hắn ( Hồ Dũng )
-Cút đi! chuyện của ta không cần ngươi quản. ( Long Vũ Âm )
-Âm nhi ngươi nhịn được cục tức này sao? Ngươi không muốn báo thù sao? ( Hồ Dũng )
-Tên đó mạnh hơn ta, một phế vật như ngươi thì làm được cái gì? ( Long Vũ Âm )
-Ta sẽ để cường giả trong tộc ra tay đòi công đạo cho ngươi ( Hồ Dũng )
-Ta để ngươi làm thế khác gì ta thừa nhận “khi không có gia tộc thì bản thân ta là phế vật” ( Long Vũ Âm )
-Âm nhi đối phương thân phận rất lớn sao? là Cố thị hay Thương Viêm thế gia? ( Hồ Dũng )
-Ha ha, thì ra thực lực chỉ dựa vào bối cảnh thôi sao, ta hiểu vì sao hắn nói thế rồi ( Long Vũ Âm )
-CÚT ĐI! ( Long Vũ Âm )
Tối hôm đó, tại một nơi nào đó của Vũ Thần Tông. Tại đây có một biệt việt ưu nhã, quanh chúng được một trận từ tất nhiều minh văn cấu thành. Ở trong biệt viện có một tuyệt mỹ thiếu nữ đang quỳ ở trung tâm trận văn. Sau một thời gian nàng quỳ ở đó bất động thì nàng mở mắt ra. Nàng là Ứng Nguyệt Như, bây giờ nàng đang xem vận mệnh của Thiên Kinh.
Khi xem vận mệnh của hắn thì nàng chỉ thấy một quả cầu màu đen và một cây thương đang bảo vệ quả cầu đó, cây thương ngăn cản nàng nhìn vào quả cầu kia. Nên nàng đổi qua nhìn vận mệnh của nàng và hắn, khi xem thì nàng bất ngờ rồi đỏ bừng mặt. Nàng thấy bản thân trong thân thể của cô gái xa lạ cũng Thiên Kính sống rất vui vẻ trong thời gian dài, nhưng sau đó có một cuộc chấn động gần nơi hai người ở, đoạn sau thì nàng bị cây thương kia ngăn cản không thể xem tiếp. Nàng lại nhìn một đoạn khác thì thấy bản thân sống cùng với hắn với các tỉ muội của mình, khi đó nàng cười rất nhiều, được hắn bảo vệ và chăm lo rất chu đáo.
-Đến cùng bên trong quả cầu màu đen đó là gì, cây thương cổ lão bằng đồng đó nữa. ( Ứng Nguyệt Như )
-Nhưng vận mệnh cho ta và ngươi đến với nhau thì chúng ta sẽ cùng nhau bước đến trước vượt mọi khó khăn, Thiên Kính ( Ưng Nguyệt Như )