Chương 63 - Làm giáo viên và đi cực bắc băng nguyên
Tại con đường mòn đâu đó, có 1 thanh niên mang 1 bộ đồ màu xanh lam và 1 cô gái mặc đồ trắng đi trên đường mòn này. Đi được một đoạn hai người thấy có rất nhiều hài tử được phụ huynh dẫn tới tham gia học viện đang kêu gào gì đó.
Trước tầm mắt hai người là 1 chiếc cổng cũ kỉ có dỏng chữ Sử Lai Khắc học viện. Hai người đến này là Đường Tam và Linh Nhu, hai người đến báo danh vào học theo như lời của đại sư.
Cả hai thuận lợi thông qua các vòng sát hạch như trong nguyên tác. Khi chiến đấu với Triệu Vô Cực thì không ai phát hiện ra có vài đôi mắt vẫn theo dõi trận chiến của họ.
-Huynh có lẽ để ý khá nhiều đến mấy người này đấy.. ( Mục Ninh Tuyết )
-Khí vận trên mấy người này dày đặc thật, nhất là người mặc áo lam đó ( Ứng Nguyệt Như )
-Được rồi xem đủ rồi, về thôi. Chờ đến ngày lên lớp là được.
Sau đó vài ngày, hắn vẫn ở trong phòng tu luyện chờ đám người Lão Triệu đi săn trở về. Dù không có Tiểu Vũ bên cạnh thì Đường Tam vẫn có ngoại phụ hồn cốt, đúng là nhân vật chính của thế giới mà. Sau ngày đi săn, Phất Lan Đức đã giới thiệu thiệu về hắn và Đại sư cho mọi người biết. Khi mấy người thấy hắn còn trẻ mà đã hồn thánh thì ngơ ngác.
-Ta chỉ dạy về tinh thần và thân thể thôi, vấn đề tu luyện có đại sư lo rồi.
Ở phía xa một góc khuất có mất cặp mát nhìn ra chỗ này và cười trộm
-Sắp có người chịu khổ rồi ( Vân Linh )
-Không còn là chúng ta khổ nữa rồi tuyệt quá ( Tiêu Tuyết )
-Đúng đấy, 6 năm qua tu luyện đúng là đau khổ ( Tiểu Vũ )
-Ta hôm nay chỉ giới thiệu bản thân thôi, sau 2 ngày đại sư dạy sẽ là 1 ngày ta dạy.
Nghe được hắn thì hai cô nàng còn cười trên nổi đau người khác thì nhảy ra khắng nghị.
-Huynh ngày ngày xách bài tập cho 2 chúng ta thì được, sao mấy học sinh này lại nghe tay thế. ( Vân Linh )
-Đúng đúng, quá ăn hiếp người mà ( Tiêu Tuyết )
-Hai người lại trốn đi chơi nữa rồi, về tu luyện đi. ( Mục Nô Kiều )
Thế là cả 2 bị nàng ấy xách đi về nơi ở riêng của hắn để đốc thúc tu luyện. Mấy học viên thấy trong học viện có đạo sư xinh đẹp như thế thờ ngơ ngác vì không nghe nhắc đến.
-Được rồi bắt đầu luyện tập thôi ( Đại sư )
Nhóm 7 người, tập luyện thể lực trong 2 ngày đã thấy rất dày vò nên khi biết đến tiết của Thiên Kính lão sư thì rất mong chờ. Khi đòn người đến 1 căn nhà nằm khá xa chỗ học viện và thanh tỉnh. lúc đang ngắm cảnh thì được mời vào.
-Được rồi, trước khi vào học các ngươi biết về cực hạn niên hạn hồn hoàn người có thể hấp thu không?
-Dạ, hồn hoàn đầu cực hạn 400 năm, hồn hoàn thứ 2 cực hạn là …….. ( Đường Tam )
-Điều này chỉ đúng nếu dùng cho người thường. Cực hạn niên hạn là không cụ thể với mỗi người đấy.
-Ý ngài là sao ạ ( Đường Tam )
-Tuyết Tuyết à, phóng thích hồn hoàn đi.
Mục Ninh Tuyết phóng thích hồn hoàn của mình nhị hắc tứ hồng. Mấy người thấy đều choáng.
-Này, này sao có thể. ( đám người )
-Cực hạn niên hạn xác định bởi thể chất và tinh thần lực mỗi người.
-Hôm nay sẽ luyện tập tinh thần lực trước, hôm sau chúng ta nói chuyện về thể chất.
Hắn phóng ra sát vực ép lên mấy người, những ai ngất đi thì được kéo ra và để Diệp Tâm Hạ với vân Linh lo liệu. Khi tỉnh lại thì được đẩy vào sát vực, cứ thế tuần hoàn dày vò người làm người ta dục tiên dục tử. Nhưng mà tinh thần chịu đựng mấy người tăng mạnh lên, lúc đầu 3s là ngất về sau có thể ráng được 1 phút. Sau 1 ngày tu luyện thì mọi người thấy cái tu luyện này còn khổ hơn của đại sư nữa.
Tiết thứ 2 hắn làm nhẹ nhàng là cho mọi người tu luyện dưới thác nước để tăng cường thân thể. Về sau tăng cường độ lên dần. Cứ thế trôi qua 3 tháng dài đằng đẳn, mọi người đều sợ tiết học của hắn , nhưng mấy người đều thấy cường độ thân thể tăng mạnh.
Hôm sau mấy người đã đi tu luyện ở đấu hồn tràng, do rảnh rỗi quá thì hắn lôi mấy món tài liệu hắn có hiện tại mà suy nghĩ.
-Nhiêu đây chắc có lẽ là chế được 1 bộ tứ tự đấu khải giống trong thế này 2 vạn năm sau nhỉ?
-Nguyên liệu thì có thể chế được nhưng chất lượng sẽ không quá tốt, khi qua các thế giới cao cấp hơn thì công tử phải rèn lại. ( Tiểu Kim )
-Nếu bây giờ đủ dùng là được rồi.
Thế hắn bắt tay chế tạo 1 bộ cho bản thân, hắn đo trốn trong không gian nên không sợ ảnh hưởng bên ngoài quá nhiều. Hắn cũng khấc trận pháp cho các bộ đấu khải cho các nàng, vì có nền tảng từ thế giới trước nên các bộ khải ma cụ đấy đạt tam tự dư dã.
-Huynh chuẩn bị đi đâu đấy. ( Tiêu Ngữ )
-Ta đi cực bắc băng nguyên dạo 1 chút.
-Thế huynh đi đi. Các tỷ muội chúng ta đi đế quốc chơi đây ( Vũ Diễm )
Thế là bắt đầu lên đường, một đường đi đến cực bắc băng nguyên. Hắn không bị hồn thú nào tấn công vì bá vương khí của hắn đã đuổi các yêu thú cấp thấp đó đi rồi. Khi hắn vào sâu trong nữa thì gặp một con thái thản bộ tốc yêu thú. Nhưng con này không như con trong đấu đấu đại sâm lâm, nó thân cao tầm 100m rất đồ sộ.
-Nhân loại ngươi đến đây làm gì? ( thái thản yêu thú )
Nó cảm nhận được 1 luồng lực lượng có thể uy hiếp đến bản thân nên không dám tuỳ tiện ra tay.
-Ta đi đâu không cần báo với ngươi.
Hắn chuyến này mục tiêu là Tuyết đế nên lười quản con thái thản này. Thấy hắn đi xa thái thản yêu thú đấy chỉ nhìn 1 chút rồi quay đi không để ý nữa. Đi thê 1 đoạn lâu hắn gặp 1 cô gái có mái tóc trắng của tuyết và mang bộ áo long trên người đang nhìn về phía hắn.
-Nhân loại? Ngươi xâm nhập vào trong lãnh thổ của ta, ngươi có gì muốn nói không? ( cô gái )
-Nghe nói ở đây có 1 yêu thú là tinh linh băng nguyên tố gần 70 vạn năm tu vi, nên đến đây khiêu chiến. Hình như yêu thú đó biệt hiệu là Tuyết Đế.
-Ngươi đến để giết ta? ( Tuyết Đế )
-Không, ta đến đọ sức mà thôi.
Hắn mở ra mâu nhãn võ hồn của bản thân, dưới trân có 7 cái hồn hoàn kì lạ trồi lên. Chúng là 1 cái hồn hoàn nhưng như 2 cái vậy, nhìn hắn bây giờ trông rất kì dị.
-Cái hồn hoàn kì dị và võ hồn bản thể sao? ( Tuyết Đế )
3 trong 7 cái võ hồn sáng lên phần màu đỏ, hắn kích hoạt 3 phần đại tội tăng cường sức mạnh bản thân. Phàm ăn giúp hắn hấp thu linh khí xung quanh bổ sung thể lực, tham lam làm hắn thấy các sơ hở của đố thủ khi ra tay và có thể lấy từng chút sức mạnh đối thủ khi va chạm, dục vọng là hắn mạnh hơn khi đối thủ là nữ sử dụng. Nhưng cái giá phải trả là hắn sẽ bị các phần ý chí tiêu cực công kích tinh thần bản thân.
Thấy hắn có điều lạ thường, Tuyết Đế dùng lên Đế Hàn thiên, một loại năng lực loại lĩnh vực của bản thân. Hắn bây giờ có 3 phần tiêu cực cảm súc làm hắn hơi điên cuồng lên lao vào tấn công. Tuyết Đế bây giờ dùng băng nguyên tố cấu hình để công kích hắn từ xa. Hắn với dục vọng mà trước mắt còn là 1 cô gái xinh đẹp làm nó càng mạnh mẽ theo thời gian, hắn bây giờ chỉ có lao lên ăn sạch nàng ta mà thôi ý nghĩ.
Thấy công kích bản thân đánh đến mà đối phương không tránh né mà ngạnh kháng làm nàng càng lúc càng có linh cảm xấu. Nàng ấy không cách nào khác dùng 1 chiêu nàng luyện thành mà không dùng khá lâu là Đế Chưởng. Băng nguyên tố tụ tập và áp sức vào cánh tay phải vỗ về phía hắn. Thấy có lượng lớn băng nguyên tố sao động, 1 con bọ cáp có 5 hạc trên đuôi chạy về phía dao động.
Cánh tay trái Tuyết Đế từ từ vỗ lên người hắn làm hắn và phía sau hắn bị băng phong 1000 trượng. Lúc nàng cảm thấy hắn đã chết thì trên thân hắn có 1 ngọn lữa màu hồng và có sợ hác xen lẫn bùng cháy băng đi. Hắn lại tiếp tục tao đến bắt nàng ấy.
Thấy chiêu thức của bản thân vô dụng, nàng ấy chỉ còn 1 chiêu cuối cùng là Đế Kiếm. 1 cây kiếm băng được ngưng tụ và từ từ trảm về phái của hắn. Khi con bò cạp chạy đến chỗ giao đấu thì thấy cảnh này.
Thanh kiếm khi chém xuống, băng phong vạn trượng và hắn cũng hoá băng điêu. Con bọ cạp đi đến như muốn nói gì đó thì không gian bể gãy và cả 2 bị hắn bắt lại lập tức. Với không gian chi lực ngăn cách và ngon lữa trên người hắn lây qua cả 2. Con bò cạp đấy biến thành 1 cô bé gái xinh xắn và cả 2 đều lên cơn động dục bởi bị đốt do ngọn lữa của hắn.