Chương 32: Quá Khứ Bi Thương
Trợ lý của Lục Triết Tần hoàn toàn biết, tim người ngừng đập không thể cứu vãn được, dù sao máu Khúc Lệ San thuộc loại hiếm, trong bệnh viện có bao nhiêu đều mang đi tiếp cho Khúc Linh San hết rồi!
Có dốc sức cứu nhưng kết quả chỉ nhận lại con số không. Trợ lý làm vậy để cho Lục Triết Tần bình tĩnh lại, không làm càn trong phòng phẫu thuật này.
Trợ lý kéo Lục Triết Tần ra ngoài ngồi vào hàng ghế chờ.
Người đàn ông không nói một lời nào mà đứng ngay ở cửa ra vào, ánh mắt rủ xuống nhìn về phía tay của mình, trên tay anh dường như dính đầy máu tươi của Khúc Lệ San, nhìn lâu nó chẳng khác nào một con dao vô hình đâm tới đôi mắt của anh, khiến anh cảm thấy đột nhiên đau đớn một cái.
Dường như cả thế giới của Lục Triết Tần bị nhấn nút tạm dừng. Linh hồn của anh bị một thế lực nào đó lôi kéo vào hố đen vạn dặm, đến khi mở mắt ra anh phát hiện mình ngồi trong một chiếc xe taxi, phía trước mắt có một chiếc xe container mất đà lao đến. Anh nhắm mắt thật chặt, xương cốt từng trận đau đớn truyền đến, hệt như vỡ vụn từng mảnh, mỗi một chỗ đều đau như kim châm muối xát.
Tất cả hồi ức giống như là bị quay vào cuộn phim bên trong, cấp tốc chiếu đi chiếu lại.
Lục Triết Tần từng xảy ra tai nạn xe hơi, cũng may khi ấy tài lái xe cố điều chỉnh vô lăng lánh sang một bên mới cứu anh một mạng.
Nhưng anh vẫn bị thương nặng, trong não đã có máu đông tụ lại, đè lên dây thần kinh thị giác nên đôi mắt anh mới bị mù.
Đây là một bí mật động trời không mấy ai có thể biết được, khi đó, Lục Triết Tần hầu như mỗi ngày đều sinh hoạt trong bóng tối.
Mà cái đoạn thời gian lờ mờ kia có một bé gái cùng anh vượt qua khoảng thời gian tối tăm ấy, cô bé ấy mỗi một ngày đều bên tai anh truyền đạt lại những thứ tốt đẹp ở thế giới ngoài kia, chỉ nghe cô kể mà trong lòng anh ngập tràn hạnh phúc.
Thế giới của cô ấy quá đẹp đẽ, mà anh lại quá cô độc, khiến anh càng thêm tự ti.
Mỗi ngày anh đều ở trong đầu tưởng tượng dung mạo của cô bé ấy, tích cực trị liệu, về sau đôi mắt của anh khỏe rồi, anh mới biết được thì ra cô gái đẹp đẽ kia được gọi là Khúc Linh San.
Về sau Lục Triết Tần chuyển đến một trường trung học phổ thông khác, gặp được một nữ sinh tên là Khúc Lệ San, cô ấy lần đầu gặp mặt hình như đã thích anh, không biết e thẹn xấu hổ gì mà đã tỏ tình với anh.
Giọng nói xanh mượt trong vắt của thiếu nữ vang lên ở bên tai Lục Triết Tần, trong khoảnh khắc đó anh cảm thấy bản thân mình sắp bị mê hoặc rồi, cảm thấy nụ cười của cô ấy rất ấm áp, làm động lòng người biết bao.
Cũng có lúc, Lục Triết Tần nghĩ mình dao động rồi, bị đôi mắt hạnh long lanh của cô ấy làm cho hút hồn.
Nhưng trong lòng của Lục Triết Tần lại có chút khinh bỉ, cô ấy luôn dùng đôi mắt biết nói để nói ra những lời yêu thương, mật ngọt đấy với bao nhiêu chàng trai rồi?
Anh là chàng trai thứ mấy mà cô đã tỏ tình rồi?
Nhưng cho dù là Lục Triết Tần cự tuyệt từ chối lời tỏ tình của cô xong, cô nàng cũng không có ý định từ bỏ, mỗi ngày anh đi đâu, cô ấy cũng sẽ đi theo anh đến đó.
Lục Triết Tần một mặt cự tuyệt, mặc kệ cô, nhưng lại nhịn không được quay đầu nhìn cô ấy một cái, để xem cô gái đó có đuổi kịp bước chân của mình hay không.
Anh đôi lúc đều nghĩ, nếu không phải anh sớm đã phải lòng Khúc Linh San, người mà đã ở bên cạnh anh trong lúc anh bị mù, nói không chừng anh thật sự sẽ rung động người con gái tên Khúc Lệ San.
Nhưng mà có một ngày, Lục Triết Tần đột nhiên biết được Khúc Lệ San lại là em gái cùng cha khác mẹ của Khúc Linh San. Cô ấy theo đuổi anh chẳng khác gì đang muốn cướp đi đồ chị gái của mình.
Khúc Lệ San, Khúc Linh San, hai cái tên gần giống nhau như vậy, đáng lẽ anh sớm nên nghĩ ra.
Trong chốc lát, Lục Triết Tần cũng không biết mình đang giận cái gì, đối với cô gái tên Khúc Lệ San kia anh trở nên càng thêm căm giận hơn.
Kể đó về sau, Lục Triết Tần càng đối xử với Khúc Linh San tốt hơn gấp bội, như vậy Khúc Lệ San mới có thể trở nên mặt ủ mày chau, không còn tinh thần và thể lực đi ra ngoài cùng một đám bạn học con trai cười toe toét nữa rồi.
Nhưng Khúc Lệ San từ lần đó cũng rất ít xuất hiện ở trước mặt anh. Hình như cô ấy biết chàng trai mình đang theo đuổi đã là hoa có chủ, mà người ấy lại là chị gái của mình cho nên cô ấy đã từ bỏ.
Đơn phương là thế, dù rất thích, rất muốn bày tỏ nhưng bản thân không cho phép. Vì Khúc Lệ San căn bản sợ rằng một mai sẽ không còn là bạn mà là người dưng trong mắt của nam sinh ấy.
Lục Triết Tần vốn cho là anh và Khúc Lệ San về sau không còn tiếp xúc gì, đường ai nấy đi, nước sông không phạm nước giếng. Ấy vậy mà vào ngày tốt nghiệp đại học, trong một lần say rượu, anh đã cư.ỡ.ng đoạt thân thể của cô.
Mọi chuyện qua đi, Khúc Lệ San nói bản thân mình tự nguyện, không cần anh chịu trách nhiệm. Lục Triết Tần không nói gì, chỉ nhắc nhở cô phải uống thuốc tránh thai, dù sao lần đầu quan hệ cũng không thể chủ quan được, nhỡ đâu một mũi tên trúng hai vạch đích thì sao?
Lục Triết Tần sợ cô gái không mua thuốc tránh thai uống, anh tự mình đến hiệu thuốc mua cho cô một liều thuốc tránh thai cấp tốc, tận mắt nhìn thấy cô nuốt viên thuốc xuống bụng anh mới an tâm rời đi.
Nhưng một tháng sau, Lục Triết Tần phát hiện ba mình đã đích thân thay anh tìm vợ. Theo như từ miệng mẹ anh kể, đối tác công ty của ba anh đã xảy ra sơ xuất trong lúc ký kết hợp đồng dẫn đến công ty bị tổn thất nặng nề.
Vì không muốn công ty bị phá sản cho nên đối phương đã giao bán hai đứa con gái của mình. Ba anh vừa gặp mặt đã ưng con gái thứ, không ngần ngại gì mà đồng ý ngay.
Vậy là người con gái tên Khúc Lệ San đã bị ba mình bán đi để trả nợ, trở thành người vợ bất đắc dĩ của Lục Triết Tần.
Còn Lục Triết Tần không được lấy người mình yêu trong lòng anh cũng bức bát vô cùng.
Rất nhiều lần anh từ chối mối hôn sự này, nhưng lại bị ba mình đánh cho thừa sống thiếu chết.
Lục Triết Tần cứ tưởng mình là con trai cưng trong lòng mẹ, đem sức khoẻ mình mình ra để mà đánh cược.
Anh đã tuyệt thực như muốn ép ba mình phải đổi ý, ấy vậy mà ý chí cứng rắn của ba anh lại khiến cho anh phải thêm phần uất nghẹn.
Dưới sức ép của ba mình, anh đành phải cắn răng cam chịu, lấy cô gái mình không hề yêu về làm vợ mình.