Chương 155: Điện Hạ Anh Minh
– Đây cũng là một ý không tệ. Vậy người của Khương Vương phủ đâu, cũng ở Thiên Sư tông sao?
Đây là thói quen của hắn, bất kể là ai, chỉ cần nói chuyện cùng hắn, sẽ bị hắn nhìn chằm chằm.
Tựa như rắn độc cắn con mồi.
Thân trưởng lão đã quen thuộc ánh mắt của hắn, nhưng vẫn bị nhìn chằm chằm không thoải mái.
– Cái này không xác định.
Đại hoàng tử nhìn hắn một hồi, ngoài cười nhưng trong không cười hừ một tiếng:
– Nếu như ta là ngươi, ta sẽ chờ mấy ngày lại tới nơi này. Hôm nay, ta sẽ điều tra Thiên Sư tông thật tốt.
Thân trưởng lão khẽ nhíu mày, không khách khí đáp lễ nói:
– Nếu như ta là ngươi, có được tin tức này nói ra chữ đầu tiên là tạ ơn, chữ thứ hai, cũng là tạ ơn, sau đó đứng lên nói nói cho ta nghe một chút?
– Lớn mật!
Trong phòng hoàng gia, bọn thị vệ tức giận quát lớn.
Đại hoàng tử đưa tay ngăn thị vệ lại.
– Ta chuẩn bị lễ vật dâng tặng cho phụ hoàng, đã đủ dày nặng.
– Thiếu một tên Khương Nghị cũng không sao cả, thêm một tên Khương Nghị cũng chỉ là dệt hoa trêи gấm. Ngược lại là Thiên Cương tông các ngươi càng hy vọng có thể diệt trừ Khương Nghị đi. Mượn tay ta, giết người ngươi muốn giết, còn muốn ta nói cám ơn. Lão gia hỏa, ta phạm tiện, hay là ngươi phạm tiện?
Nụ cười trêи mặt Đại hoàng tử dần dần biến mất, thay vào đó là một tia sát ý um tùm.
Thân trưởng lão chau mày:
– Đại điện hạ, lúc chúng ta gặp mặt lần đầu tiên, ngươi cũng không phải thái độ này.
– Coi ta là đồ đần, còn phải để ta hầu hạ?
Đại hoàng tử vươn một đầu ngón tay ra cho Thân trưởng lão.
– Điện hạ có ý tứ gì?
Đại hoàng tử lắc lắc đầu ngón tay:
– Chỉ lần này một lần, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa, nếu không, còn dám trêu đùa ta, giết chết ngươi!
– Đại hoàng tử dâng tặng lễ vật cho hoàng thất, toàn do Thiên Cương tông chúng ta đến đỡ, thái độ này của ngươi, không sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
Thân trưởng lão dùng sức nắm chặt nắm đấm, vừa ký xong hiệp nghị, thái độ gia hỏa này liền thay đổi?
– Ta và Thiên Cương tông các ngươi hợp tác là căn cứ vào đôi bên cùng có lợi. Ngươi chỉ là kẻ truyền lời, thật đúng là đề cao bản thân rồi?
Đại hoàng tử mở hai tay ra, hào phóng ngửa ngồi trêи ghế mây.
– Cáo từ!
Thân trưởng lão vươn người đứng dậy, trầm mặt rời khỏi.
– Chậm đã!
– Đại điện hạ còn có chuyện gì?
Đại hoàng tử ngoắc ngoắc đầu ngón tay với thị vệ bên cạnh.
Thị vệ đưa qua một cẩm thư. Đại hoàng tử cầm ở trong tay lung lay:
– Đây là cái gì?
– Hiệp ước chúng ta ký kết.
– Phía trêи này có vết máu của ta, còn có ai?
– Tông chủ Thiên Cương tông.
Đại hoàng tử lộ ra một nụ cười tàn nhẫn:
– Là nội dung gì?
Thân trưởng lão bỗng nhiên có một loại dự cảm thật không tốt:
– Hai tháng sau, Tây Cương sẽ nhấc lên hành động xâm lấn quy mô lớn nhất từ trước tới nay, quét ngang La Phù. Thiên Cương tông, bí mật phối hợp.
– Nói rõ hơn một chút. Ngươi đến cùng muốn làm gì?
Lông mày Thân trưởng lão dần dần nhăn lại.
– Ký đều đã ký, có cái gì không dám nói. Đầu tiên, một tháng sau, đem người của ta, bí mật đưa vào chỗ sâu trong La Phù, giấu kỹ. Thứ hai, hai tháng sau, các tông ở Tây Cương chia ra ba đường tập kϊƈɦ La Phù, Thiên Cương tông làm tốt chỉ dẫn, bảo đảm chúng ta vây quét Thượng Thanh tông.
Lễ vật Đại hoàng tử dâng tặng cho phụ hoàng chính là ổn định thế cục Tây Cương, thúc đẩy La Phù đại loạn.
Lấy thực lực Tây Cương so với La Phù thì các tông kỳ thật ở vào thế hạ phong. Nhưng nếu như có thể tinh chuẩn xác định các tông La Phù phân phối cụ thể ở đâu rồi chặn đánh bọn hắn, bọn hắn có thể tránh đi một ít chiến đấu không cần thiết, tập trung ưu thế lực lượng, vây quét một bộ trong đó.
Cũng chính là La Phù đệ nhất tông, Thượng Thanh tông!
Hắn muốn lấy công lao Thượng Thanh tông, dâng tặng lễ vật cho phụ hoàng
Mà Thiên Cương tông muốn mượn cơ hội này phế bỏ Thượng Thanh tông, thượng vị La Phù đệ nhất tông.
Đây chính là cơ sở hai bên hợp tác.
Đại hoàng tử cười cười:
– Nếu như ta đem cẩm thư này ném vào La Phù, ngươi đoán sẽ xuất hiện tình huống như thế nào? Thượng Thanh tông sẽ có phản ứng gì, các tông môn La Phù lại sẽ có phản ứng gì.
– Đại điện hạ, lời này của ngươi có ý gì?
Sắc mặt Thân trưởng lão bỗng nhiên âm trầm, thứ hiệp nghị bí mật thế này, một khi bại lộ, Thiên Cương tông sẽ vạn kiếp bất phục.
– Nếu như chúng ta hợp tác thật tốt, nhất định có thể hủy Thượng Thanh tông, loạn La Phù. Ta có thể bàn giao cho phụ hoàng một việc rất hài lòng. Nhưng nếu như chúng ta thiếu sự hợp tác, ta lại ném cẩm thư vào La Phù, các tông La Phù cũng sẽ xé sống Thiên Cương tông các ngươi.
– Ta thừa cơ tấn công, có thể trọng thương La Phù, cũng là một bàn giao rất không tệ.
Sắc mặt Thân trưởng lão đại biến:
– Ngươi không dám! Ném cẩm thư vào La Phù, biến số quá nhiều, ngươi sẽ không mạo hiểm như vậy.
Đại hoàng tử bình tĩnh nhìn hắn một hồi, cao giọng cười to, đưa cẩm thư cho thị vệ:
– Ta xác thực không dám, vừa rồi chỉ là đùa giỡn.
Thân trưởng lão phẫn nộ, chợt minh bạch, đây là cảnh cáo!
– Tiễn khách!!
– Không cần tiễn!!
Sau khi Thân trưởng lão rời đi, một vị thị vệ thấp giọng nói:
– Điện hạ, ngài kϊƈɦ thích thế này không sợ khiến Thiên Cương tông bất mãn? Vạn nhất đến lúc đó bọn hắn cố ý giở trò xấu thì sao?
– Suy nghĩ nhiều. Dạng này mới để cho bọn hắn càng phối hợp.
Đại hoàng tử cười lạnh hai tiếng, phân phó nói:
– Đưa tin tức về hoàng thành, thông báo cho lão Tam.
– Đây là vì cái gì?
– Hắn ở Bắc Cương chịu nhục, sẽ không từ bỏ như thế. Nếu Khương Nghị xuất hiện ở La Phù, hắn khẳng định sẽ có hành động, mặc kệ hắn làm thế nào, cuối cùng đều có thể thay chúng ta kiềm chế một phần lực lượng của La Phù, hành động của chúng ta sẽ thuận lợi hơn.
Bọn thị vệ trao đổi lấy ánh mắt, nhao nhao cúi người:
– Điện hạ anh minh!