Chương 2572 Chắc là Ly Hỏa thánh địa.
Chuyện khác nàng có thể nhịn, cứ tùy tiện thêu dệt vô cớ, nhưng ở trên vấn đề có tính chuyên nghiệp này, nàng nhịn không được khi Khương Dương nói vô tri như vậy.
Khương Dương Khương Hách, còn có hai nữ ba nam cùng nhau tu luyện, đều ngâm mình ở trong bồn tắm ấm áp.
Đây là hồ suối sau khi La Thuần Linh tới đây đã cố ý kiến tạo, dược dịch bên trong là do Phù Sinh hội đặc biệt phối, có thể thư gân giãn cốt, tẩm bổ kinh mạch và mạch máu. Mỗi ngày, sau khi tu luyện tới đây ngâm một chút, thì cơ thể sẽ rất nhẹ nhõm.
– Ngươi đừng không tin, Phần Thiên Luyện Vực là bị trọng thương, nhưng Khương Phàm dùng thân thể làm chất dinh dưỡng, dùng Chu Tước Yêu Hỏa nung khô, vẫn luôn đang chữa trị. Một thế này, Phần Thiên Luyện Vực là không có Cửu Thiên Huyền Hỏa, nhưng nhiều thêm một thần viêm càng đặc thù.
Khương Dương thoải mái nằm tại trong bồn tắm, xuyên qua màn sương mờ mịt, thưởng thức thân ảnh vị nữ đệ tử nở nang trắng nõn uyển chuyển như ẩn như hiện ở đối diện kia.
– Ngươi nói chính là Tử Vi Thần Viêm của Đan Hoàng? Ngươi nghĩ đơn giản rồi. Năm đó Cửu Thiên Huyền Hỏa dung nhập vào Phần Thiên Luyện Vực, cũng không phải là năng lượng hỏa diễm Xích Thiên Thần Tôn lưu lại, mà là một sợi Hỏa Nguyên vạn năm đến từ hỏa trì Xích Thiên hoàng thành, cùng với việc sử dụng ba khối thần cốt linh tủy trấn ở bên trên, có thể tiếp tục kích phát ra chân uy của Cửu Thiên Huyền Hỏa.
– Phần Thiên Chiến Vực chính là bằng vào Cửu Thiên Huyền Hỏa, Bát Hoang Tuyệt Diễm, cùng Phần Thiên Diệt Thế Viêm giúp đỡ, trở thành siêu cấp Thần Binh danh chấn Thiên Khải. Tử Vi Thần Viêm mặc dù có lai lịch cực lớn, nhưng Đan Hoàng muốn trở lại thần vị, không biết phải đến năm nào tháng nào, coi như thành thần, Tử Vi Thần Viêm cũng không thể nào như Cửu Thiên Huyền Hỏa gửi vào Phần Thiên Luyện Vực năm đó.
– Thứ ta chỉ không phải Tử Vi Thần Viêm!
– Chẳng lẽ là Kim Ô Yêu Hỏa? Tha thứ ta nói thẳng, coi như con Kim Ô kia thật sự thức tỉnh tổ mạch Hồng Hoang, tiến tới cảnh giới Thần Linh, hỏa diễm của nó cũng đừng hòng đối kháng cùng Cửu Thiên Huyền Hỏa. Cửu Thiên Huyền Hỏa là cực diễm của thế gian, trong lịch sử từng có ghi chép qua nó đã suýt nữa xưng đế, là U Minh Địa Ngục can thiệp, ngăn trở trận kỳ tích khoáng thế kia.
– Thứ ta nói cũng không phải Kim Ô Yêu Hỏa.
– Các ngươi nơi này vẫn tồn tại thần viêm khác? Không phải ngươi nói, Hỏa Linh Châu của Ngũ Hành Thần Thụ, cũng kém xa Cửu Thiên Huyền Hỏa. Ta sẽ giải thích cho ngươi một chút, Cửu Thiên Huyền Hỏa bên trên Phần Thiên Luyện Vực năm đó, thật ra là Hỏa Nguyên chân chính, là thai nghén trong hỏa trì Xích Thiên. Kiếp này, Khương Phàm cũng không tìm được Hỏa Nguyên như thế nữa.
– Hắc hắc… Đây chính là một bí mật lớn, người bình thường thật đúng là không phải biết rất rõ.
– Ồ??
La Thuần Linh ngồi dậy.
Hai vị nữ đệ tử trong bồn tắm kia rất phối hợp mà lộ ra thân thể hiếu kỳ, dịch chuyển về phía trước.
Cơ thể trắng nõn lập tức rõ ràng trong màn sương mù, cứ việc đã quấn lấy khăn tắm, nhưng hình dáng có lồi có lõm, vẫn để Khương Dương và Khương Hách nhìn đến căng phồng huyết mạch, hô hấp đều dồn dập lên.
– Bí mật lớn gì?
La Thuần Linh tra hỏi.
– Khương Phàm cất giấu một tuyệt thế thần viêm, thần viêm còn có hình thái Linh Thể. Ta không biết Khương Phàm nghĩ như thế nào, cơ hồ từ trước tới giờ không hiện ra với bên ngoài, chỉ là sức chiến đấu mấy năm gần đây, ngẫu nhiên kích phát chút uy lực. Nhưng ta cam đoan, tương lai trên chiến trường, các ngươi nhất định có thể nhìn thấy loại Hỏa Linh kia thi triển thần uy. Đó chính là tuyệt thế thần viêm, là Linh Thể, giống như Bát Hoang Tuyệt Diễm, có thể dung hợp hoàn mỹ đến bên trong Phần Thiên Luyện Vực. Thực lực của hỏa diễm kia so với Cửu Thiên Huyền Hỏa chỉ mạnh không yếu. Ngươi nói, tương lai Phần Thiên Luyện Vực, có phải càng mạnh hơn so với năm đó hay không?
Khương Dương nhìn mỹ cảnh trong màn sương, cảm xúc bành trướng, huyết mạch căng phồng, thật hận không thể làm chút gì.
Khương Hách tự chủ cực kém, trong sự hốt hoảng mà tay cũng bắt đầu dời xuống.
La Thuần Linh hô hấp dồn dập, chăm chú nhìn Khương Dương:
– Ngươi xác định là Linh Thể?
– Ngàn lần chính xác.
– Ngươi gặp qua?
– Không có.
– Ngươi biết được từ chỗ nào?
– Hai huynh đệ chúng ta lăn lộn nhiều năm trong thế giới Hỗn Độn như vậy, chuyện gì không biết?
– Vậy ngươi có biết đó là thần viêm gì hay không?
– Không biết.
– Ha ha, không phải ngươi vừa mới nói biết tất cả mọi chuyện à.
– Thân phận thần viêm chỉ có mấy người biết, ta có thể biết được tới trình độ này, đã là khó có được.
– Ngươi thật sự xác định đó là Linh Thể, lại còn là thần viêm Linh Thể?
La Thuần Linh nhịn không được lại hỏi tới, bí mật này quá quan trọng.
Thần Viêm Linh thể, một khi trưởng thành, thật đúng là có thể mạnh hơn so với Bát Hoang Tuyệt Diễm, so với một sợi Hỏa Nguyên Cửu Thiên Huyền Hỏa lúc trước dùng thần cốt linh tủy trấn áp nhiều lắm!
– Ngươi lại không tin ta! Ta đánh cược với ngươi, nếu quả thật có, sư phụ ngươi… ừm… Thỏa mãn ta một yêu cầu, như thế nào?
Khương Dương liếc ánh mắt về phía La Thuần Linh bên cạnh ao, đáy mắt bắn ra sự tham lam tà ác.
– Yêu cầu gì?
– Đến lúc đó lại nói.
– Tốt, một lời đã định. Nhưng ngươi phải xác định trả lời chắc chắn cho ta.
– Không nôn nóng, sau này các ngươi khẳng định đều ở nơi này, chậm rãi chờ đi.
La Thuần Linh oán thầm trong lòng, nàng cũng không có dự định ở chỗ này mãi.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, là đệ tử Phù Sinh hội đến bẩm báo:
– Kiều Hinh mời ngài đi qua, nói người nhà Khương Uyển Nhi tới, có chuyện muốn làm phiền ngài.
La Thuần Linh đứng dậy:
– Người nhà Khương Uyển Nhi? Người nhà không phải là Khương Phàm sao?
Khương Dương trong bồn tắm nói:
– Chắc là Ly Hỏa thánh địa.
– Bọn hắn sao. Làm sao lại tới lúc này.
La Thuần Linh không nghĩ nhiều, nàng dặn dò bọn hắn tắm lâu thêm một hồi, sau đó tự mình rời khỏi phòng tắm.
Mà ở trong góc phòng tắm mờ tối, lơ lửng nổi lên một cái bóng đen, là Chu Bất Dĩ!
Thời điểm trước đó, La Thuần Linh ngẫu nhiên lôi kéo Kiều Hinh đến nơi đây ngâm trong bồn tắm, hắn không dám lỗ mãng, nhưng sau khi đổi thành bọn người Khương Dương, hắn đã lặng lẽ lặn xuống nơi này.
Những cuộc trò chuyện giữa bọn hắn có thể coi như là thời khắc buông lỏng nói chuyện phiếm, nhưng mỗi lần đều là La Thuần Linh nhấc lên đến, vô tình hay cố ý mà đều đến bên trên một ít bí mật, điều này đã khiến cho Chu Bất Dĩ cảnh giác.
Chẳng lẽ, nữ tử này thật có vấn đề?
Nhưng, chưa thấy nàng rời khỏi nơi này bao giờ, cũng chưa từng thấy nàng đưa tin tức gì ra bên ngoài cả mà.
Chu Bất Dĩ lặng yên rời khỏi, muốn nhìn phán đoán của Nạp Lan Thanh Cảnh.
Nếu quả thật có vấn đề, Phù Sinh hội… Đừng mơ có ai sống sót mà đi ra khỏi thế giới Hỗn Độn này…