Chương 2563 Trong âm thầm thì tùy tiện gọi.
Ngay cả La Ẩn Sơn đều lộ ra mấy phần nụ cười, mà trong lúc hoảng hốt, hắn bỗng nhiên cảm giác theo như đồn đại tên điên chiến tranh hung tàn bạo ngược ở bên ngoài này giống như cũng không có ác liệt như vậy.
Phó hội trưởng, Sở Sanh Ca cười nói:
– Còn có một chút chuyện cần sớm chào hỏi cùng ngài, cũng xin ngài giải thích cùng thuộc cấp của ngài. Luyện Binh sư của Phù Sinh hội chúng ta đều là chút người bướng bỉnh chuyên chú luyện binh, không quen giao tiếp, không biết cách nói chuyện, cũng có chút tính tình cổ quái, tính khí nóng nảy, có thể nói… ừm… Thật không tốt ở chung. Nếu như bình thường có chuyện gì mạo phạm các ngươi, còn xin thông cảm nhiều hơn.
– Đó là đương nhiên. Như vậy đi, ta an bài thê tử của ta Kiều Hinh, chuyên môn phụ trách xử lý chuyện của các ngươi, mặc kệ là gặp được phiền toái gì, hay là có nhu cầu gì, đều có thể tìm nàng.
Khương Phàm giới thiệu Kiều Hinh cho bọn hắn.
Kiều Hinh rất nhiệt tình, lập tức thu xếp trụ sở cho Phù Sinh hội trong thế giới Hỗn Độn.
Khương Phàm mỉm cười đưa nhìn bọn hắn rời khỏi, sắc mặt lại dần dần bình tĩnh:
– Chu Bất Dĩ.
– Có!
Trong cánh rừng, một bóng ma vặn vẹo phiêu đãng.
– Quan sát một một thời gian, bất kỳ vấn đề gì cũng đều phải ghi chép lại.
– Đã rõ!
Bóng ma dọc theo bóng cây bay đi.
– Bách Lý Mạc Yêu, Kiều Vạn Sơn, hai người các ngươi phụ trách đi ra bên ngoài điều tra Phù Sinh hội, càng kỹ càng càng tốt.
Khương Phàm rất hài lòng về thực lực của Phù Sinh hội, có thể thử trọng dụng.
Ví dụ như, để bọn hắn nghiên cứu các đại Thánh Binh, thậm chí là Chuẩn Thần khí, rèn đúc phục chế phẩm, ví dụ như để bọn hắn tiếp xúc với tòa luyện binh tràng yên lặng trong Thượng Cổ Thần Đình kia.
Nhưng, trước khi khi trọng dụng, nhất định phải bảo đảm bọn hắn có thể tin trăm phần trăm.
Thiên Hậu nhắc nhở:
– Hãy cố gắng điều tra kỹ càng, không được buông tha bất cứ vấn đề nào. Ngoài ra, xin mời Đông Hoàng tộc phối hợp với các ngươi.
– Tuân lệnh!!
Bọn người Bách Lý Mạc Yêu cung kính lĩnh mệnh.
Được Kiều Hinh tự mình an bài, Phù Sinh hội đã được chia làm ba bộ phân.
La Thuần Linh làm đại biểu hơn năm mươi người đời mới, tiến vào thế giới Hỗn Độn.
Sở Sanh Ca làm đại biểu các Luyện Binh sư tinh anh, vào trong khu vực vòng tròn đã định của thế giới Hỗn Độn, phụ trách chữa trị Thánh Binh, nghiên cứu chế tạo Thánh Binh mới.
Hội trưởng La Ẩn Sơn, phó hội trưởng Địch Hồng Phong thì ở lại Thượng Thương cổ thành, phụ trách nghiên cứu pháp trận, chế định kế hoạch cải tạo hoàng thành.
– Oa a a… Nơi này chính là thế giới Hỗn Độn trong truyền thuyết sao, năng lượng tự nhiên thật sự là nồng nặc. Trách không được các ngươi có thể sáng tạo kỳ tích, tu luyện trong này khẳng định là làm ít công to.
La Thuần Linh kinh ngạc nhìn mê vụ năng lượng phiêu đãng, nàng đi qua rất nhiều đại tông bí địa, cũng đã từng đi qua các hoàng tộc, nhưng chưa từng nhìn thấy một chỗ nào lại năng lượng tự nhiên nồng đậm đến mức hình thành thành sương mù như thế này.
Mà, tinh thạch tự nhiên hiếm thấy ở bên ngoài, nơi này lại còn có thể thấy được ở khắp nơi, có chút còn lớn tới mức khoa trương.
– Sau này các ngươi cũng sẽ ở đây tu luyện, cố mà quý giá nha.
Kiều Hinh vẫn rất ưa thích nữ hài vui sướng sáng rỡ này, không giống ca ca La Trường Minh của nàng cao ngạo tự phụ như vậy.
– Ta nên xưng hô với ngài như thế nào? Tỷ tỷ… Thích hợp không? Có phải thất lễ hay không, nhưng ngài nhìn so với ta còn rất trẻ.
– Trong âm thầm thì tùy tiện gọi.
– Hì hì, vậy ta bí mật gọi ngài là tỷ tỷ.
La Thuần Linh mừng rỡ kéo Kiều Hinh lại.
– Ta thật sự rất ngạc nhiên đối với nơi này, tỷ tỷ có thể mang ta đi nhìn một chút không? Thuận tiện… Giới thiệu người nơi này, ai ở nơi nào, ai có kiêng kị gì, ai có gì vui tốt, ta sẽ mau chóng hiểu rõ, cũng trở về giới thiệu cùng các tộc nhân, miễn cho náo ra hiểu lầm.
Kiều Hinh hơi có chút lo lắng, La Thuần Linh lại nói:
– Mặc dù bây giờ phụ thân và mọi người hay xụ mặt, hay cao ngạo, nhưng ta nghĩ sau khi bọn họ ở lại đây một một thời gian, khẳng định không nỡ rời khỏi, ta thay bọn họ làm quen người và sự việc của Vạn Thế Thần Triều chúng ta trước một chút.
– Đi thôi, ta mang ngươi đến gần đó đi dạo trước.
Kiều Hinh kéo La Thuần Linh lên muốn rời khỏi.
Mặt mũi La Thuần Linh tràn đầy mừng rỡ, trong lòng càng là nở hoa.
Nữ tử này thật đơn thuần, bên cạnh Khương Phàm lại có người như vậy, xem ra lời hoàng tử nhắn nhủ so với tưởng tượng còn thuận lợi hơn.
Nhưng ngay lúc bọn hắn muốn rời khỏi khu an trí này, một dáng người thướt tha động lòng người, gót sen uyển chuyển từ trong cánh rừng đi tới, kiều nhan tuyệt mỹ mang theo nụ cười nhạt ý:
– Hinh nhi tỷ tỷ, Khương Phàm bảo ta tới gọi tỷ, hình như là Vô Hối phát tác thương thế, cần chiếu cố.
– A, lại phát tác.
Kiều Hinh giật mình, vội vàng muốn rời khỏi, nhưng đi chưa được mấy bước lại nghĩ tới nhiệm vụ Khương Phàm an bài, khó xử nhìn La Thuần Linh.
Hướng Vãn Tình nói:
– Thương thế Vô Hối quan trọng, ta thay tỷ hỗ trợ mấy ngày trước. Tỷ đó, yên tâm đi, ta cam đoan sẽ chiếu cố thật tốt.
– Vãn Tình muội muội, muội vất vả mấy ngày, ta sẽ nhanh chóng trở về. Thuần Linh, ngươi có việc gì thì cứ tìm nàng, nàng hiểu rõ thế giới Hỗn Độn hơn so với ta.
Kiều Hinh cho Hướng Vãn Tình một cái ánh mắt cảm kích, sau đó bay lên không rời khỏi.
La Thuần Linh há hốc mồm, thực sự không có ý tứ ngăn cản, ánh mắt lại có chút run lên, đánh giá đến nữ tử yêu mị như cáo trước mặt này.
Hướng Vãn Tình đưa mắt nhìn Kiều Hinh rời khỏi, sau đó lại quay người nhìn về phía La Thuần Linh, mặt giãn ra cười nói:
– Ngươi chính là nữ nhi của La hội trưởng nhỉ, dáng dấp thật xinh đẹp. Ta là Hướng Vãn Tình, muội muội của Thiên Hồ Thánh Vương.
– Ngài ngài khỏe chứ, cho ngài thêm phiền toái rồi.
La Thuần Linh cũng đưa ra nụ cười trước, bộ dáng rất ngây thơ ngọt ngào.
– Ngươi vừa rồi là muốn lôi kéo Kiều Hinh đi đâu? Ta dẫn ngươi đi?
– Ta rất ngạc nhiên đối với thế giới Hỗn Độn, muốn đi dạo một chút.