Chương 2561 Đây là tới lúc vận chuyển sao?
– Cái này…
Cự Côn đều không có ý tứ, ta là đến hố ngươi, lại còn có lễ vật để cầm về?
Lại còn là lễ vật quý trọng như vậy.
Sau khi nó trở về, khẳng định Giới Chủ sẽ cực kỳ vui mừng đây.
Khương Phàm cũng mang theo ý cười đầy mặt, trong lòng càng là cực kỳ vui mừng!!
Nguy cơ Đế ước sắp bộc phát, vậy mà lại có một tôn thần chủ động chạy tới đây?
Chỉ cần ký một cái hiệp nghị, các ngươi sẽ trấn thủ Tây Bộ cho ta!
Thiên Hậu đều bôi nụ cười dịu dàng hiếm thấy đối với Cự Côn, không công lại có nhiều thêm một tôn môn thần, một chi đỉnh cấp thú triều, đây quả thật sự là vui mừng ngoài ý muốn.
Không biết, có thể thuyết phục bọn chúng, trực tiếp tham dự cuộc chiến Côn Lôn hay không!
Khương Phàm cười, Thiên Hậu cười, Cự Côn tộc trưởng cũng cười.
Bầu không khí rất hòa hợp!
Duy chỉ có Côn Bằng biến thành nam tử lại có thể hiện quái dị, đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy nụ cười từ trên gương mặt lãnh ngạo của Thiên Hậu, trong lòng làm sao lại có chút thình thịch cơ chứ.
Khương Phàm nói:
– Nếu như hai bên thật có thể tiến tới cùng nhau, trận hợp tác này đối với nhau đều rất quan trọng, cho nên ta hi vọng sẽ ký kết một phần hiệp nghị chính thức, cũng hi vọng đến lúc đó do Giới Chủ các ngươi tự mình đến ký kết.
Cự Côn tổ trưởng nói:
– Ta sẽ chuyển cáo yêu cầu của ngươi.
– Vừa rồi chiêu đãi không chu đáo, thất lễ. Không bằng, ngươi ở đây thêm mấy ngày? Để Côn Bằng đưa ngươi đi tham quan khắp nơi, có thứ gì thích cứ tùy tiện cầm.
– Không được! Ta đi ra đã đủ lâu, nếu ngươi đã đồng ý hợp tác, ta phải nhanh trở về phục mệnh.
– Ta an bài một vị Không Võ, đưa ngươi trở về?
– Như vậy rất tốt.
Cự Côn thật không nghĩ tới lại đàm phán thuận lợi như vậy, không kịp chờ đợi muốn trở về phục mệnh.
Thiên Hậu nói với Côn Bằng:
– Ngươi đi tìm Đông Hoàng Trấn Nguyên, mời hắn hỗ trợ an bài tộc nhân, đưa tộc trưởng các ngươi trở về.
Côn Bằng không quen với sự nhiệt tình của Khương Phàm và Thiên Hậu, nhưng cũng không tốt nói cái gì, nó đưa tay ra hiệu:
– Tộc trưởng, xin mời.
– Ngươi là Côn Bằng, phải gìn giữ khí độ, mặc dù ta là tộc trưởng, nhưng cũng không cần khách khí với ta như vậy.
Cự Côn tộc trưởng rất hài lòng mà vỗ vỗ Côn Bằng, cùng theo rời khỏi.
Khương Phàm nhìn bóng lưng Cự Côn đi xa, khóe miệng từ từ câu lên một đường cong, ha ha, trên trời rơi xuống niềm vui lớn.
Cho tới bây giờ hắn không có hy vọng xa vời qua thế giới mới có thể cho hắn sự trợ giúp gì, không nghĩ tới lại là cung cấp chiến thú, lại còn là trấn thủ Tây Bộ.
Chuyện tốt đột nhiên nện vào trên đầu như vậy để hắn có như vậy mấy phần cảm giác không thật.
Thiên Hậu nói:
– Thực lực của thế giới mới tuyệt đối có thể so với Chí Tôn Hoàng Đạo, lực phòng ngự càng là có thể so với Thần tộc, sau khi dung hợp xong Cửu Lê Ma Đồ thì nhất định sẽ càng mạnh. Có bọn hắn trấn thủ tại Tây Bộ, Tây Bộ coi như được an toàn. Nhưng điều kiện tiên quyết là… Phải nghĩ biện pháp ổn định bọn hắn! Không được biến khéo thành vụng!!
Khương Phàm gật đầu nói:
– Trước tiên phải trông thấy vị Giới Chủ thần bí kia, nếu có thể, kéo bọn hắn tới chiến trường!Côn Lôn
– Nếu như có thể đưa đến chiến trường Côn Lôn, chúng ta sẽ có nhiều thêm một phần chiến thắng rồi, cũng có thể thông qua kích thích Thần Ma Thiên khải, triệt để buộc chặt thế giới mới đến trên chiến xa của chúng ta.
– Bọn chúng… Trốn không thoát…
– Đúng rồi, gần đây còn có một nhóm người tìm tới đây, tên là Phù Sinh hội.
– Phù Sinh hội? Cái tên này có chút quen thuộc.
– Chính là thế lực phục chế Thương Sinh Cung kia.
– Nàng đã giữ lại??
– Ta để bọn hắn thử chữa trị Chí Tôn Phục Ma Xử, xem thực lực trước một chút, lại điều tra thêm bối cảnh. Nếu như có thể tin, ngược lại là có thể cân nhắc giữ lại.
– Tra trước, lại dùng.
Khương Phàm lộ ra nụ cười hiểu ý, vừa thức tỉnh thì đã có ba niềm vui lớn kéo tới cửa, đây là tới lúc vận chuyển sao?
Hình như Thương Thiên chưa từng ‘thiện lương’ qua với hắn như thế, trong lúc nhất thời lại có chút không quen.
Thiên Hậu nói:
– Chàng bồi tiếp Cổ Tác Nhân trước, cũng thay ta tạ ơn hắn, nếu như cuộc chiến tại Địa Ngục không có hắn, thật có thể sẽ là kết cục không giống với mong muốn.
Khương Phàm bồi tiếp Cổ Tác Nhân đi thăm thế giới Hỗn Độn, cũng dẫn đi gặp một ít bằng hữu, nhưng sau vài ngày hàn huyên, hắn lại từ từ có một cảm giác kỳ quái.
Người này… Không bình thường… Không phải tà ác, không phải dở hơi, cũng không phải ngu dại, mà là —— hỗn loạn!
Thường cách một thời gian Cổ Tác Nhân đều sẽ trốn đi… ngủ!!
Có đôi khi một chính là ngủ mười mấy tiếng, thậm chí có đôi khi có thể ngủ bên trên cả ngày.
Sau khi tỉnh ngủ thì lại còn hoảng hốt hai đến ba giờ!
Tại thời điểm hoảng hốt, bộ mặt và cơ bắp sẽ run rẩy một cách quái dị, con mắt đều chuyển động kịch liệt, khi thì cười ngây ngô, khi thì dữ tợn, khi thì giá lạnh.
Sau khi Khương Phàm đã hiểu rõ Cổ Tác Nhân, hắn mới biết được từ sau khi đạt được truyền thừa ‘Bất Tử Bất Diệt’, linh hồn của hắn đã xuất hiện thay đổi kỳ diệu, càng ngày càng phiêu miểu, càng ngày càng mênh mông, cứ như là bất cứ lúc nào có thể giao hòa cùng Cửu U thâm không, có thể cảm nhận được những vong hồn phiêu đãng ở nơi đó.
Mà mỗi lần ngủ say, linh hồn phiêu miểu của hắn đều giống như dung nhập vào bên trong vô số vong hồn kia, trải qua cuộc đời của bọn hắn, cảm nhận tính mạng của bọn hắn.
Sau mỗi lần hoảng hốt tỉnh dậy, chính là rút ra trở về từ trong những cuộc đời kia.
Lúc mới bắt đầu nhất suýt nữa Cổ Tác Nhân đã hỏng mất, những nhân sinh tình yêu, thân tình, đau đớn, tuyệt vọng, sinh ly tử biệt, vân vân…. đều để hắn giống như phân bị chia thành vô số người, từ từ trở nên người không ra người, quỷ không quỷ.
Loại ngôn ngữ hỗn loạn kia để hắn mê thất, để hắn muốn chết.
Nhưng chuyện đau đớn hơn, là hắn muốn chết lại không chết được!
Cho đến sau này, tại thời điểm hắn sắp nhập ma thì bất chợt có một nữ tử xinh đẹp, giống như là từ trong mộng cảnh đi tới, xuất hiện ở trước mặt hắn, mang hắn đi.