Chương 2686 Coi ta không tồn tại sao?
– Oa nha nha, này, ăn cướp!!
Đại Tặc vỗ cánh cuồng kích, cuồng lực cuồn cuộn, chống đỡ hải triều chảy ngược hư không xông mà vào đáy biển, long uy sôi trào, long khí như biển, hoắc dãy núi dưới đáy biển.
– Đoàn cướp bóc hoàng thất, Đại Vương là ta! Đánh… Đánh đánh đánh… Chu Nguyên Bá??
Đại Vương theo sát xông ra đến, mai rùa um tùm, cự xà rít to, nhưng khẩu hiệu vang dội còn chưa có hô xong thì đã cà lăm.
– Chu Nguyên Bá?
Bạch Tai xếp bằng ở bên trong mai rùa khổng lồ như núi của Đại Vương, bản không muốn xuất hiện, lại bị một tiếng Chu Nguyên Bá này kinh động gọi ra.
– Là các ngươi?
Chu Nguyên Bá cũng không nghĩ tới trước mặt lại có Hồng Hoang Thiên Long cùng Huyền Vũ đột nhiên giết ra, thình lình một chút, còn tưởng rằng lại về tới Thương Huyền đại lục.
– Lão tặc ngươi tại sao lại ở chỗ này?
Đại Tặc rướn cổ lên, nhìn chằm chằm ‘Tiểu nhân nhi’ trước mặt.
Chu Nguyên Bá thoáng sửng sốt một lát, sắc mặt đột nhiên biến đổi, hắn hét lớn một tiếng, biển lửa cuồn cuộn, Cửu Thiên Huyền Hỏa không nhìn nước biển bao phủ, nhấc lên hỏa triều khổng lồ, hoành hành tại dãy núi dưới đáy biển, hai mắt hắn đỏ ngầu, gân xanh nổi cao, như là nhìn thấy kẻ thù sinh tử, chiến khu hùng tráng răng rắc giòn vang, huyết thủy bắn tung toé, lưng hắn như là vỏ đao đang nứt ra, xông ra một thanh chiến đao màu đen.
Thần đao nhuốm máu, âm vang tranh minh, giống như là Thần Tôn thức tỉnh, bộc phát tuyệt thế thần uy, muốn băng diệt vùng đáy biển này, cường đại, bàng bạc, bức người, hừng hực,… các loại khí tức làm cho người ta tràn ngập khiếp sợ.
Xích Thiên Thần Đao!
Thần Binh của Xích Thiên Thần Tôn, siêu cấp Thần Binh uy lẫm Thương Huyền, hồi hộp Thiên Khải.
Trước khi Xích Thiên Thần Tôn rời khỏi hoàng thành, hắn đã chuyển thanh Thần Binh này cho Chu Phục Sinh, sau đó Chu Phục Sinh lại giao cho Thánh Hoàng thứ hai – Chu Nguyên Bá.
Chu Nguyên Bá vì muốn khống chế chuôi Thần Binh truyền thế này tốt hơn, cũng vì để có thể hấp thu thần uy bên trong, tăng thực lực lên, hắn đã trực tiếp mình biến thành vỏ đao, nuôi dưỡng ở trong cơ thể.
Ầm ầm tiếng vang, Xích Thiên Thần Đao cuốn lên Cửu Thiên Huyền Hỏa vô tận, giống như là bổ ra thế giới, bổ về phía Hồng Hoang Thiên Long,
– Ngọa tào!!
Sắc mặt Hồng Hoang Thiên Long đột nhiên biến đổi, khoảng cách gần như thế, trúng vào một kích cũng không tốt chịu.
Giữa lúc kinh hồn, Hồng Hoang Thiên Long đội một cái móng vuốt lên trên lưng Đại Vương.
Đại Vương với chiến khu khổng lồ hơn năm trăm mét vội vàng không kịp chuẩn bị, bị oanh nhấc lên, giống như là một cái tấm chắn bay ra phía trước.
– Đại gia ngươi…
Đại Vương ngao ngao, đầu, móng vuốt cùng cự xà vèo cái đã rút vào bên trong mai rùa, mặt ngoài mai rùa cứng cỏi lập tức nổi lên ánh sáng màu xanh lam cường thịnh, giống như là lôi đình đi nhanh, câu thông đại dương, mượn tới hải thế vô hạn.
Ầm ầm!!
Liệt diễm vờn quanh Xích Thiên Thần Đao, đường vân phong cách cổ xưa ở mặt ngoài đại biểu cho sinh và tử ảo diệu, cùng năng lực thôn phệ vạn vật, trong chốc lát va chạm giống như là muốn thẩm phán Huyền Vũ sinh tử, muốn thôn phệ chiến khu Huyền Vũ.
Huyền Vũ run rẩy kịch liệt, chiến khu giống như núi lớn nằm ngang bay ra ngoài.
– Huynh đệ! Đủ cứng!! Lão tặc! Dám đánh huynh đệ ta, coi ta không tồn tại sao?
Sau khi Hồng Hoang Thiên Long tránh khỏi đả kích trí mạng, nó hét lên giận dữ, long văn trên trán giống như là đang sống lại, quay quanh cái sừng rồng xuyên trời, phát ra tiếng long ngâm mát lạnh.
Một loại chiến ý vô địch đánh rách tả tơi thiên vũ bộc phát.
Nó hoàn toàn không theo lẽ thường, đi lên đã trực tiếp vung ra siêu cấp tuyệt chiêu.
Sừng rồng bộc phát cường quang, không gian sụp đổ, Càn Khôn Cấm cố, ánh sáng Hồng Mông xé rách hải triều và liệt diễm, đánh về phía Chu Nguyên Bá.
Chu Nguyên Bá ớn lạnh toàn thân, hắn cảm nhận được áp bách đến ngạt thở.
Hắn thiêu đốt chiến khu, huyết tế Xích Thiên Thần Đao.
Giờ khắc này, gương mặt hắn đầy dữ tợn, tóc dài bay loạn, hắn hét lên đầy giận dữ giữa hải triều.
Thần đao tranh minh, thần uy mênh mông, hoắc loạn đại dương, chống cự lại giam cầm, phách trảm về phía trước, nghênh kích long văn.
Ầm ầm!!
Long văn bạo kích thần đao, cường quang tỏa sáng, năng lượng cuồn cuộn, thanh thế to lớn để thế giới vặn vẹo sụp đổ giống như tuyệt vọng.
Chỉ sau một lát ngắn ngủi, hai tay Chu Nguyên Bá đã vỡ vụn, hai tay đứt gãy, thần đao rời khỏi tay, cả người đột ngột nhảy lên, mất khống chế mà bay ra ngoài.
Mặc dù Xích Thiên Thần Đao xác thực rất mạnh, nhưng bây giờ Chu Nguyên Bá còn khống chế không nổi, mà bây giờ Đại Tặc thì đã là Thánh Hoàng đại viên mãn, long văn tuyệt tích càng có thể rung chuyển Thần Linh, nó là quá mạnh.
Rống!!
Chu Nguyên Bá bay đi trong liệt diễm, cưỡng ép ổn định chiến khu, một bên triệu hoán thần đao trở về, một bên bạo động liệt diễm, điên cuồng phóng thích, muốn diễn biến ba cái vòng xoáy lớn, hình thành huyền Hỏa Lĩnh vực.
Nhưng, thời điểm liệt diễm đang bạo động, một đạo ngấn Không Gian xé mở hải triều, như lôi đình kéo dài đến phía sau hắn, ngay sau đó, không gian vỡ nát, một thân ảnh đột ngột xuất hiện.
Bạch Tai!!
Được Đông Hoàng Lăng Tuyệt hiệp trợ, hắn đã giết tới gần.
Giờ phút này liệt diễm đang bộc phát, uy thế cực kì khủng bố, huyết nhục toàn thân Bạch Tai đều bị bốc hơi mảng lớn, nhưng Bạch Tai không nhìn đến đau đớn, hắn phát động trọng quyền hung hăng đánh vào phía sau lưng của Chu Nguyên Bá.
Răng rắc giòn vang, gợn sóng quỷ dị quét sạch toàn thân Chu Nguyên Bá.
Chu Nguyên Bá vội vàng không kịp chuẩn bị, xương cốt toàn thân bị phá thành mảnh nhỏ, giống như là lưỡi dao nổ tung ở trong thân thể.
Hắn kêu lên đầy thê lương thảm thiết, đau đớn đến muốn ngạt thở, Cửu Thiên Huyền Hỏa đang được thả ra cũng bị mất khống chế ngay tại chỗ.
Bạch Tai nhanh chóng theo vào, đấm ra một quyền thẳng đến đầu Chu Nguyên Bá.
Mặc dù tính tình Chu Nguyên Bá táo bạo nhưng hắn lại là một tên cuồng chiến đấu, trong lúc kinh hồn lại phản kích một cách không thể tưởng tượng nổi.
Con ngươi tượng trưng cho vĩnh sinh trong đôi mắt bỗng nhiên ngưng tụ, huyền hỏa từ sâu trong khí hải trực tiếp diễn biến ra bàng bạc khí tức sinh mệnh, như núi lửa phần phật, trùng kích toàn thân, hài cốt bị phá toái, nội tạng đang đổ máu đều nhanh chóng khép lại.
Tại lúc Bạch Tai xông ra trọng quyền sắp tập trung vào đầu Chu Nguyên Bá, trong chốc lát, Chu Nguyên Bá bỗng nhiên quay người, tránh khỏi đả kích, đồng thời há mồm hét lớn đầy giận dữ, một thanh đao đen tử vong từ trong khí hải diễn biến đi ra giống như lôi đình bổ về phía mi tâm Bạch Tai.
Trong chốc lát Bạch Tai nhấc cánh tay lên, mạo hiểm ngăn lại hắc đao tử vong, lại giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc khi hắc đao thẩm thấu toàn thân, quả quyết đánh vỡ nát cánh tay phải, nhanh chóng rút lui.
Liên tiếp chặn đánh và phản kích chỉ là bộc phát trong chớp mắt.
Bạch Tai rút lui về phía sau, nhanh chóng đoàn tụ cánh tay, thầm than không hổ là lão tổ Thần tộc đầu tiên của Thương Huyền.
Chu Nguyên Bá tránh khỏi đả kích trí mạng, lập tức nhấc lên liệt diễm vô tận, đáy biển nhanh chóng sôi trào, cuồng kích tám phương, đồng thời lo lắng bước lên Hoàng Nê Đài!.